Không biết có phải đã lớn tuổi hay không mà Trịnh thiếu gia lại giục muốn kết hôn ?! Trịnh Hạo Thừa so với Sơ Niệm lớn hơn gần một giáp, tính bỏ hiện tại cũng đã ba mươi tư tuổi. Lần gặp mặt này hiển nhiên trong mắt Sơ Niệm Trịnh Hạo Thừa là một "Lão nam nhân". Sơ Niệm lại là tiểu nha đầu gắn mác tiểu bạch thỏ.
Sau khi hai bên giới thiệu, Liễu Minh Hoa cùng Sơ Niệm và mấy người bạn đi đến phòng nghỉ, lại tiếp tục hướng Sơ Niệm nói mấy điều bát quái. Trong lòng Sơ Niệm đối với chủ đề mọi người bàn tán chỉ thấy nhàm nhàm, không thoải mái. Bàn tay bất động thanh sắc mà hướng sang bên cạnh du di vài bước, mặc kệ đối phương vẫn luôn ở khoe khoang hắn kỹ thuật thuật cưỡi ngựa lợi hại thế nào?! Cư nhiên không phát hiện hành vi mờ ám của cô.
Nhưng thật ra trên lầu trại nuôi ngựa này có 2 phòng nghỉ, thời gian Sơ Niệm ở phía sau sân liền chú ý tới cô, thấy Sơ Niệm cùng nam nhân khác rôn rả khí thế ngất trời, không khỏi nhíu nhíu mi tâm.
Đám bạn phía sau thấy Lục Trạch vẫn luôn đứng ở ngoài cửa sổ, khó hiểu mà đi qua gọi hắn một tiếng, sau đó theo tầm mắt hắn tự nhiên cũng thấy người dưới, đợi thấy rõ ràng người nọ qua đi, đột nhiên cười:
"Thật đúng là chuẩn bị cẩn thận ."
Lục Trạch xoay người nhìn bạn tốt liếc mắt một cái, người nọ chỉ chỉ dưới sân Trịnh Hạo Thừa đáng đứng, tiếp tục giải thích nói:
"Người kia là Trịnh Hạo Thừa, Trịnh thiếu gia. Nghe nói hiện tại đã hồi tâm chuyển ý từ bỏ thói trăng hoa, đang muốn tìm đối tượng kết hôn."
"Tên tiểu tử kia nếu có bỏ thói trăng hoa thì heo cũng biết leo cây. Miệng lưỡi đồn đại hắn hồi tâm chuyển ý thế nào tôi không biết, tôi chỉ biết tối hôm trước hắn còn tay ôm phải ấp nữ nhân trong quán Bar."
"Chậc chậc chậc, cũng không biết cô gái kia là thiên kim nhà nào, cha mẹ cô ấy thật là... Tại sao lại có thể đem con gái giao cho loại người này như Trịnh Hạo Thừa kia chứ?! "
Im lặng vài giây, bạn tốt đột nhiên lại cười:
"Bất quá cô gái kia dáng người thật ra cũng không tồi, nếu cùng ân ái lăn lộn thì.... "
Còn chưa có nói xong đã bị ánh mắt sắc lạnh của Lục Trạch quét qua, bao lời nói lập tức bị chắn nghẹn trong cổ họng, không khí xung quanh bất giác cũng trở nên lạnh lẽo làm hắn cảm thấy run rẩy, cơ hồ nhận thức được Lục Trạch rất để tâm đến cô gái dưới kia.
Thời điểm Lục Trạch xuất hiện, Trịnh Hạo Thừa đã sớm ngỏ ý mời Sơ Niệm cưỡi ngựa, khi đi ra sân cô liền bị Liễu Minh Hoa bắt buộc đi thay đồ bảo hộ. Lúc này nếu là không lên ngựa cưỡi một chuyến, cũng thực uổng phí cô đã tốn công mặc đồ bảo hộ lâu như vậy....
Nhưng đối với vị hoa hoa công tử trước mặt, Sơ Niệm thật sự không muốn theo ý hắn . Dù sao người có mắt đều có thể nhìn ra, Trịnh Hạo Thừa đối với cô có bao nhiêu tạp niệm, thậm chí thỉnh thoảng còn cố tình bên tai cô thổi khí.
Sơ Niệm chỉ cảm thấy buồn cười, nhìn cô như vậy lại thấy giống tiểu hài nữ sao? Có phải quá xem thường Sơ Niệm cô rồi không, mấy thủ đoạn của Trịnh thiếu trong mắt cô chỉ là trò mèo vặt vãnh. Nhưng dù sao cũng nể tình mẹ cô nên Sơ Niệm không tiện có hành vi khiếm nhã, lát sau một trận tiếng vó ngựa vang lên.
Hoàn hảo lúc này Sơ Niệm lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, hơi hơi sửng sốt?! Không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Lục Trạch, hắn không phải người luôn bận rộn sao? Như thế nào lại rãnh rỗi đến mấy chỗ như vầy?! Trịnh Hạo Thừa thấy người đến là Lục Trạch liền thay đổi thái độ, niềm nở lấy lòng đến chói tai.
"Lục tổng, hôm nay ngài cũng có tâm trạng đến đây cưỡi ngựa sao?
Tầm mắt Lục Trạch chưa từng dừng ở trên người Trịnh Hạo Thừa, trực tiếp dừng ở trên người Sơ Niệm :
"Cũng đến đây cưỡi ngựa ư?"
Sơ Niệm rõ ràng nghe được hắn hỏi chuyện, lại cố ý không trả lời , khóe miệng hơi nhấp mà đứng một bên, xem như chính mình là người ngoài cuộc. Vừa rồi cùng giả tạo xã giao cùng Trịnh Hạo Thừa vốn là đã thực phiền, lúc này lại thấy Lục Trạch, tâm tình quả thực có thể nói là cực kỳ xấu.
Vì cái gì vẫn chưa xong ? Có lẽ là thời điểm Liễu Minh Hoa uống trà xong.. Lục Trạch vì sao hiện tại lại chú ý đến mối quan hệ của Sơ Niệm như vậy, ngày thường chẳng phải tâm trí bà đều đặt trên người Sơ Uyển sao?!
Những lời ngày đó là thật hay giả, cô chỉ là vô tình đi kiểm chứng. Còn về phần Lục Trạch hắn có muốn đem Sơ Uyển sủng lên tận trời, cũng không liên quan đến cô.
Sơ Niệm trước nay không nghĩ muốn chia rẽ Lục Trạch & Sơ Uyển , nếu có thể, cô hận không thể thúc giục hai người lập tức kết hôn, để mình có thể danh chính ngôn thuận đi câu dẫn chồng của Sơ Uyển. Đúng, chính là hai chữ " Câu dẫn" ?! Còn vì sao ư, chẳng phải là vì năm đó Sơ Uyển cũng đã từng đoạt lấy của thứ thuộc về Sơ Niệm cô sao?!