Nội dung buổi ghi hình ngày đầu tiên của là đóng vai nhân vật trong kịch bản để hoàn thành nhiệm vụ, ngày hôm sau đều là các trò chơi nhỏ, mấy khách mời đều đã bỏ qua vai diễn ngày hôm qua, thay sang áo phông thuận tiện hoạt động.
Trò chơi chương trình luôn luôn nổi tiếng là cường độ cao, Hề Thời đi theo một ngày, chơi các trò chơi đến mức lưng thiếu chút không đứng thẳng lên được, đến lần thứ n bị phạt bắn vào trong nước, mới biết chương trình giải trí cũng thật không dễ dàng gì.
Trò chơi cuối cùng là quay ở sân vận động của một trường đại học, lúc mấy khách mời của chương trình xuất hiện, bên ngoài sân vận động đã có rất nhiều sinh viên xem náo nhiệt với fan vây quanh.
Dù sao Nghiêm Chuẩn cũng là thần tượng lưu lượng, khi xuất hiện tiếng thét chói tai vang vọng nhất, nhưng anh ta giống như sớm đã quen với trường hợp như vậy, kéo thấp vành mũ, bước chân giữa tiếng fan thét chói tai lập tức lên xe.
Khi Hề Thời xuất hiện cũng nghe thấy có người gọi tên cô, cô hướng về phía đó nhìn qua, nhìn thấy không ít dòng suối nhỏ đeo băng đô màu lam.
Hề Thời không nghĩ tới mình ở đại học cũng có fan, lập tức vui vẻ giơ tay chào fan.
Hồ Thi Nghe đeo kính râm, được mấy trợ lý vây quanh đi ở sau Hề Thời, trợ lý như sợ có fan xông lên liền một mực hung dữ đuổi người ra, sau cùng phát hiện hình như không có ai vây quanh, đều đang vây quanh Hề Thời muốn xin chữ ký.
Trong hai ngày quay chương trình, tổ tiết mục dựa theo thường lệ tổ chức liên hoan ở khách sạn.
Ngoại trừ Nghiêm Chuẩn có thông cáo trực tiếp đi quay chương trình khác ra, những khách mời khách đều ở đây.
Đi theo tổ tiết mục cùng đạo diễn, Hề Thời cảm thấy kỳ thật các MC khách mời đều rất tốt, ở trong trò chơi họ đều cực kì chiếu cố khách mời.
Hề Thời kính rượu bày tỏ cảm ơn từng người, đến Hồ Thi Nghê cũng tới kính.
Tuy nói hôm qua lộ ảnh ra ngoài liền có mấy tài khoản marketing thay bọn họ so sánh, nhưng trong hiện thực, bên ngoài hai người vẫn duy trì quan hệ khách sáo.
Hơn một tuần sau, , cuộc chiến điệp viên chính thức phát sóng.
Tỉ lệ người xem từ hôm báo phát sóng đến này vẫn ở mức cao nhất, mà tới muộn hôm nay chủ đề đã báo trước liền phát sóng đặc biệt có ý tứ, vì thế thậm chí lúc mọi người lướt mạng, tên của chương trình cũng đã treo trên hot search rồi.
Hề Thời đăng bài tuyên truyền, sau đó đúng giờ mở TV xem chương trình giải trí đầu tiên mình tham gia.
Mấy hôm trước Diệp Sâm đã chích ngừa với fan trước, nói chương trình đầu tiên tham gia có thể rạng rỡ mặt mày thì tốt rồi, không cần xuất hiện trên màn ảnh nhiều.
Hề Thời trong mắt fan là bảo bối, nhưng ở trong mắt người ngoài chỉ là một người mới, nếu ở chương trình này mà đã xé rồi, sau này có chương trình nào dám mời Hề Thời nữa.
Fan đều rất hiểu chuyện liền đồng ý.
Khúc dạo đầu chia nhân vật tổng cộng 10 phút, Hề Thời phát hiện đoạn của mình bị giảm đi không ít, chỉ để lại hai đoạn chứng minh cô đoán đúng bài hát.
Cô mở màn đạn, phát hiện không ít người xem chú ý tới:
[Cảnh của Hề Thời thật ít… Vì sao vừa đến cô ấy liền cảm thấy bị cắt rồi]
[Trước lộ ra là Hề Thời bị Hồ Thi Nghê treo lên đánh, tôi thấy căn bản là không có đi, sao tôi cảm thấy Hề Thời vẫn sẽ làm trò hề nhỉ]
[Hề Thời yên lặng càng xinh đẹp +1]
[Cảnh của Hồ Thi Nghê quá nhiều, kỳ này muốn nâng người nào quá rõ ràng rồi]
[Hồ Thi Nghê người ta là tiểu hoa đấy, cùng với Hề Thời làm khách mời đều cảm thấy bị hạ thấp rồi, tổ tiết mục nâng cô ấy nhiều hơn cũng bình thường]
[Đều là mỹ nữ, xem là được]
Trò chơi đầu tiên là để làm nóng người, chương trình rốt cục chính thức tiến vào chủ đề của tập này, điệp chiến dân quốc,
Tạo hình của mấy MC đều có quan điểm, nhất là sau khi Nghiêm Chuẩn cả người mặc quân trang lên sân khấu cả màn đạn đều là liếm bình, Hồ Thi Nghê tạo hình là nữ sinh dân quốc càng được khen ngợi hơn, sau cùng đợi đến khi Hề Thời lên sân khấu, tất cả cảnh đẹp giống như bị trật mất.
Sườn xám màu xanh làm nồng đậm vẻ phong trần, trên đầu còn làm kiểu tóc quăn như bị cuộn than nóng, đợi đến khi người xem không chịu được kiểu tóc rồi nhìn xuống mặt, lại phát hiện trang điểm tầm thường, trên mặt còn vẽ một nốt rồi cực kì xấu nữa.
Hậu kì tổ tiết mục sợ fan xé, còn cố ý ghép thêm dòng chữ: “Siêu xui xẻo.”
Ý muốn bày tỏ tạo hình này là do Hề Thời thua trò chơi nên mới chọn vậy, không phải tổ tiết mục bất công, là Hồ Thi Nghê người ta thắng, cho nên có quyền chọn trước, chọn được tạo hình tốt.
Hề Thời nhìn mình ở trên TV, cuối cùng cũng hiểu được tâm tình của Diệp Sâm ngày hôm đó rồi, cực kì phong trần, giống như mấy nữ ca sĩ mà có lấy tiền cũng không có người đến nghe cô hát trong đêm Thượng Hải.
Đặt ở trong chương trình giải trí, tạo hình này vẫn rất gây cười.
Màn đạn: […]
[Đững lăn qua lăn lại mỹ nữ như vậy]
[Thảo nào nói bị Hồ Thi Nghê treo lên đánh]
[Đãi ngộ của người mới, ài]
[Fan nhà cô ấy lại rất yên lặng, cũng chưa thấy xuất hiện xé]
[Tôi cảm thấy xấu lại vẫn rất thú vị 233333]
[nói thật, nốt ruồi này chọc tôi buồn cười]
…
Nhân vật chính đã lên sân khấu, tiếp theo là kịch bản điệp chiến thời dân quốc rồi.
Tổ tiết mục lần này bắt chước rất giống, kịch bản thiết kế hết sức phức tạp hại não, điệp viên tìm bí mật từng mảnh từng mảnh một, nhất là sau thân phận nữ sinh của Hồ Thi Nghê vậy mà còn có thân phận nằm vùng nữa, đứng cạnh quân nhân Nghiêm Chuẩn lại như theo tuyến tình yêu, kịch bản quay quanh cô sương mù trùng trùng.
Hề Thời cảm giác lần tổ tiết mục viết kịch bản rất công phu.
Cô thật sự muốn theo kịp kịch bản để tìm manh mối, nhưng mà xem mãi xem mãi, vẫn không nhịn được lại buồn ngủ.
Hề Thời ra sức bóp chặt đùi mình không được ngủ, cảnh của cô còn chưa xuất hiện đâu.
Cùng lúc đó, tỷ lệ chương trình quốc dân từ trước đến nay đều rất cao, lần đầu tiên trong bảng theo dõi tỷ lệ người xem không tăng mà còn giảm xuống.
Cho dù là màn đạn hay là trên quảng trường chủ đề, tất cả đều là châm chọc:
[Cứu mạng! Tập này thật sự nhàm chán mà!!!]
[Tôi xem mà ngủ thiếp đi]
[Làm phức tạp hại não như vậy làm gì, một chút hài cũng không có!]
[Tôi biết Hồ Thi Nghê là mỹ nữ, cũng biết cô ấy xinh đẹp, nhưng mẹ nó cảnh cũng nhiều quá rồi]
[Cảnh nhiều thì cũng thôi đi, người thú vị cũng được, nhưng mà Hồ Thi Nghê cô ta, thật sự, không có cảm giác giải trí]
[Nghiêm Chuẩn Hồ Thi Nghê thật hợp, rất xứng]
[Xem hẹn trước còn tưởng rằng tập này rất đẹp cơ]
[Nói thật, tập này tôi thấy chỉ có một điểm hài, là tạo hình của Hề Thời]
[+1, rõ ràng cùng là khách mời, đến màn ảnh của Hề Thời cũng chưa thấy mấy lần]
…
Trước TV, Hề Thời bóp đùi cũng không chống lại được cơn buồn ngủ, đầu gật gù như gà mổ thóc, lúc đang muốn ngủ, đột nhiên nghe thấy một tràng cười hi hi ha ha của trẻ con.
Hề Thời lập tức giật mình tỉnh táo lại.
Tiếng trẻ con?
Cảnh của cô tới rồi?
Quả nhiên, trên TV đang chiếu cô làm ca sĩ đứng đầu trong “Hoàng cung hoa lệ”, đang đứng trên sân khấu, mặt hướng về phía 50 khán giả bên dưới, bộ dáng tay chân luống cuống.
Nhóm học sinh tiểu học nhao nhao giơ tay, dùng biểu cảm ngây thơ nhất nói thẳng ra: “Dì ơi, dì hát thật khó nghe.”
“Dì ơi dì thật ồn.”
Nhìn đến đây, chiếu được phân nửa, rốt cục cũng thoát khỏi kịch bản hại não không đâu ra đâu kia, chỉ đơn giản là chọc cười, lại thêm tạo hình và biểu tình của Hề Thời, nháy mắt phần buồn cười thêm gấp bội.
[ha ha ha ha ha ha ha]
[Hề Thời thật thảm ha ha ha ha ha ha ha]
[Hiện tại học sinh tiểu học đều nói thẳng như vậy à!]
[Tính tình Hề Thời thật tốt nha, ai ôi, tôi hai mươi tuổi bị bọn nhỏ gọi là dì như vậy thì sẽ tức giận, làm fan nha]
[làm fan +1]
[Thật đáng yêu nha]
Đang lúc tất cả mọi người bị tràng diện nữ ca sĩ phong trần với 50 học sinh tiểu học chọc cười, đột nhiên, chuyển cảnh, lại quay tới Hồ Thi Nghê với Nghiên Chuẩn.
Mọi người: […]
Soái ca mỹ nữ, hậu kỳ tổ tiết mục hiểu lắm, đủ các chi tiết ám chỉ, đủ loại khung cảnh màu hống, như sợ nhìn không ra.
Giống như đang muốn triển khai cảnh quân nhân dân quốc với sinh viên tiên tiến vì quốc gia mà một mực không yêu đương.
Nhưng cảnh này càng nhiều, lại khiến cho người xem không nhịn được nhớ tới cảnh trong hoàng cung hoa lệ cơ nãy, Hề Thời đóng vai nữ ca sĩ phong trần.
Nữ sinh viên tiên tiến xinh đẹp, sạch sẽ, cao thượng, dũng cảm, tất cả mọi người đều thưởng thức cô, so với nữ ca sĩ phong trần kia, giống như kém đến trong bùn đất.
Rõ ràng là con người có cảm tính, cô lại vĩnh viễn không có tên họ.
Kịch bản này cũng thật sự khiến người ta mơ hồ rồi.
Đã có người lên tiếng vì kịch bản:
“Lúc Nghiêm quan nhân hẹn hò với nữ sinh viên kia, có từng nghĩ tới, một nữ ca sĩ vị anh ta vứt bỏ, ở trong góc tối một mình rơi lệ không.”
“Nữ ca sĩ biết mình không xứng với anh ta, cho nên chỉ có thể hát tiêu sầu ở hoàng cung hoa lệ, một ly lại một ly đổ xuống, nhớ tới trước đây bản thân cũng trong sáng như nữ sinh kia vậy.”
“Cô ấy yêu anh ta, yêu tới hèn mọn, cô không còn trẻ trung xinh đẹp, giọng hát từ từ khàn khàn, không ai quay lại nghe cô hát nữ, nghe cô hát một câu kể một câu.”
So với kịch bản giải trí nhàm chán, mấy lời này phát ra, lập tức thu hút không ít người:
[Hu hu hu hu đây cũng quá buồn]
[Nghiêm Chuẩn Hồ Thi Nghê cẩu nam nữ! Không có tâm!]
[Vì một tra nam, nữ ca sĩ thật sự quá đáng thương hu hu hu hu]. Truyện Điền Văn
[Có ai viết truyện không, tôi không muốn xem Nghiêm Chuẩn Hồ Thi Nghê yêu đương, tôi muốn xem nữ ca sĩ độc thoại nội tâm hu hu hu hu]
Tình yêu của nữ ca sĩ cảm động vô số người, một tập nhàm chán lại cứ thế thấy mọi người nước mắt lưng tròng chảy ầm ầm, vô số người chờ mong cảnh của nữ ca sĩ tiếp.
Cảnh của cô ấy ít như thế, lại giống như phần tình cảm hẹn mọn này.
Nhạc đệm vang lên hình như là một bài hát kinh điển, .
“ Núi non quê nhà trông về phương Bắc, lệ rơi lệ đẫm tà áo, tiểu muội nhớ tới chàng mãi đến giờ, chàng ơi bạn cùng chung hoạn nạn mới thâm sâu…” Link bài "Thiên nhai ca nữ": [url]https://www.youtube.com/watch?v=3uAW4QmaszM [/url]
Hát từng câu hát, vẫn luôn rưng rưng nước mắt nhớ tới người trong lòng.
Nữ ca sĩ sẽ rơi nước mắt trên sân khấu biểu diễn sao?
Đối diện với 50 khán giả không hiểu phong trình, trong lòng tràn đầy tâm trạng về gã đàn ông phụ lòng kia.
Cảnh này ngẫm lại liền quá cảm động, quá bi thương, rất muốn khóc.
Vì thế tại lúc tất cả mọi người chờ mong, cuối cùng, màn ảnh mờ dần đi,
Nhạc đệm dừng lại.
Thay vào đó, là một trận náo động.
Hốc mắt mọi người rưng rưng, đang chuẩn bị bắt đầu khóc, lại đột nhiên nhìn đến trên sân khấu, ánh sáng chiếu khắp nơi.
Nữ ca sĩ tay cầm micro, vừa yoyo tạo tiết tấu, vừa bảo mấy bạn nhỏ giơ hai tay lên theo cô.
Cả người cô từ đầu đến chân, giống như đều đã viết một câu: