Sáng sớm hôm sau, Liên Hân dựa vào mép giường, hai chân quỳ gối tách rộng, ca ca ở dưới say sưa liếm hôn tiểu huyệt, còn cô vừa chơi di động vừa kêu.
Liên Hân vừa thử thăm dò, thêm bạn WeChat với Giang Dữ Mộ, vì đối phương còn chưa đồng ý nên cô chuyển sang nói chuyện phiếm với Nhan Chi.
Liên Hân xem tin nhắn xong, mặt mũi đều trắng bệch.
Mặc kệ là vì nhiệm vụ hay vì Liên Kỷ, cô đều cần thiết phải giải quyết cái người tên Giang Dữ Mộ này.
Môi lưỡi ấm áp của Liên Kỷ rời khỏi hai cánh hoa đang khép nép run run, hắn vươn đầu ngón tay ra vân vê xoa nắn một chút.
"Hôm nay mang em đi lặn nước."
Liên Hân lắc đầu "Đến bơi em còn không biết, có thể lặn nước được sao?"
"Có thể, nhưng mà vì sao lại không biết bơi?"
"Lúc nhỏ em từng suýt chết đuối a, về sau không còn dám học bơi nữa."
Liên Kỷ cũng không nói gì, chỉ đứng lên, hai tay nhéo lấy vạt áo cởi ra, để lộ thân thể tinh tráng hùng hậu.
"Anh dạy em bơi."
Sau đó hắn liền gọi phục vụ phòng đưa áo tắm đến.
Liên Hân nhanh chóng mặc bộ bikini có dây cách điệu gợi cảm vào người, mê mang ôm phao bơi mà đứng nhìn Liên Kỷ.
***
Lúc Tiểu Cầm đúng hạn chạy đến chỗ Liên Hân, cảnh tượng nhìn đến chính là hai anh em cùng nhau học bơi cực kỳ ái muội.
Liên Kỷ gắt gao nắm chặt eo Liên Hân, đứng ở mặt sau hướng dẫn, còn nữ hài ở phía trước ôm lấy phao bơi, hai chân tách rộng liều mạng quạt nước.
Tuy rằng bể bơi rải đầy cánh hoa hồng nhìn qua có chút kỳ quái, cộng với áo tắm của Liên Hân hình như hơi...thiếu vải. Nhưng hết thảy vẫn là một hình ảnh rất hoà thuận vui vẻ.
Có điều Tiểu Cầm không hề hay biết, chính là ở bên dưới vị trí bị phao bơi che đậy kia, côn th*t lớn của Liên Kỷ đang vươn tới, hăng say cắm vào tiểu huyệt.
Đây thực chất là ca ca biểu tình nghiêm khắc, dùng dương v*t đẩy em gái bơi về phía trước.
Giữa chân Liên Hân cắm một cây đại thịt trụ, vừa khó khăn duỗi chân đạp nước, vừa bị côn th*t gian dâm, lại còn phải đảm bảo động tác bơi lội thật chuẩn xác, nếu không liền bị đâm đến cả người mềm nhũn.
Mỗi lần cô lặp lại động tác co duỗi bắp đùi, lại kéo theo huyệt khẩu không ngừng khép mở, bóp nghiền côn th*t của Liên Kỷ.
Hai người ở ngay dưới mí mắt của Tiểu Cầm mà ngang nhiên làm tình.
"Ha, ha, a...Tiểu Cầm, chị tới rồi... em đang...ha...học bơi...rất, rất mệt..."
Liên Kỷ nhỏ giọng hỏi Liên Hân "Vì cái gì người này lại có thẻ phòng của em?"
"Bạn...bạn thân mà...a~..."
Tiểu Cầm mỉm cười, gật đầu chào Liên Kỷ, tiểu trợ lý đương nhiên hiểu được ánh mắt ám chỉ của Liên Hân, tuyệt đối không thể để lộ thân phận khác thường của mình.
Nếu như bị người anh trai hà khắc này phát hiện em gái mình được một...hoặc phải nói là hai người đàn ông phái trợ lý tới theo dõi, chỉ sợ sẽ dẫn đến phiền toái.
"Liên Hân, em còn muốn chơi bao lâu? "Công ty" đang thúc giục nha, phải trở về rồi..."
Tiểu Cầm nhướng nhướng mày, mắt đầy ám chỉ mà nhìn Liên Hân, điện thoại sắp bị chủ tịch gọi hỏng rồi, tâm tình ngài ấy cũng không được tốt.
Liên Hân bị Liên Kỷ đâm mấy nhát sâu, liền "A" lên một tiếng, bất đắc dĩ trả lời "Tiểu Cầm...em còn phải cùng ca ca đến Lợi Nhuận, anh em sang bên kia đá bóng...ha..., chờ, dàn xếp tốt, em sẽ, trở về gặp chị...ưm..."
Tiểu Cầm chết đứng, đến Lợi Nhuận?! Nếu là ra cửa một chuyến liền để lạc mất Liên Hân, chức trợ lý này cũng không cần làm nữa rồi!
Tiểu Cầm nôn nóng mà đến gần vài bước, tới cách chỗ hai người đang bơi không tới một mét, trực tiếp ngồi xổm xuống.
Liên Hân khẩn trương đến mức tiểu huyệt co thắt liên hồi! Tiểu Cầm đi lại đây làm gì? Có thể nhìn thấy được giữa hai đùi cô đang kẹp đại căn hay không?
"Như vậy sao được a! Em không thể mặc kệ...đúng rồi, không thể bỏ bê công việc được. Ít ra phải trở về xin nghỉ cái đã?"
Liên Hân theo bản năng liền dùng sức mà đạp nước kẹp huyệt, khoái cảm theo đó gia tăng kịch liệt, càng khẩn trương cô lại càng ra sức kẹp, một vòng cực lạc tuần hoàn.
"A... Sẽ...ha, sẽ trở về làm thủ tục... Ha..."
Liên Kỷ cũng không khá hơn, vẻ mặt hắn tuy vẫn trầm túc nghiêm khắc nhưng kỳ thật mồ hôi đã đổ đầm đìa, gân xanh nhảy lên thình thịch, sảng đến thiếu chút nữa không giữ lại nổi.
Chờ sau khi Tiểu Cầm hậm hực rời đi, Liên Kỷ mới bắt lấy bầu ngực Liên Hân, đè cô lên thành bể bơi điên cuồng mà cắm, làm đến bọt nước tung tẩy khắp nơi.
"Học bơi" xong, Liên Kỷ lại mang Liên Hân ra biển, ở một ngọn hải đăng hoa tiêu lẻ loi giữa hải đảo, tách đùi Liên Hân áp lên mà mãnh liệt chọc rút.
Trời xanh mây trắng bên trên, bên dưới cuồng hoan giao cấu.
***
Liên Hân thật vất vả mới có thời gian cầm đến di động.
Giang Dữ Mộ đã chấp nhận lời mời kết bạn, ước chừng là vì cô vẫn luôn im lặng, cho nên hắn mới chủ động phát tin nhắn tới, nhưng không hiểu sao lại thu về rồi, cũng không biết là nói cái gì.
Lúc này Liên Kỷ đang thực nghiêm túc mà lên kế hoạch "Năm sau nghỉ phép sẽ bao một hòn đảo, chỉ có hai chúng ta, tha hồ ra bãi biển mà làm tình. Còn có thể leo lên đỉnh núi, vừa cắm vừa ngắm mặt trời mọc..."
Liên Kỷ vẫn còn thao thao bất tuyệt "Anh tra thử rồi, rất nhiều hoàng thất các nước đều có anh chị em thông hôn, cùng tộc duệ sinh ra hài tử cũng thật bình thường. Trên thế giới không hiếm thiên tài ra đời là từ ba mẹ có quan hệ cận huyết. Hiện tại còn có kĩ thuật can thiệp gene tiên tiến, hoàn toàn có thể thực hiện. Còn có, về phương diện pháp luật mà nói, chúng ta không có bất luận quan hệ gì trên hộ tịch, theo lý là có thể kết..."
Liên Hân câm nín mà nhìn hắn trân trối "Anh, đừng có điên nữa đi!"
Liên Kỷ liếc Liên Hân một cái, nắm tay lái tiếp tục điều khiển du thuyền.
***
Cảng Liên Thái.
Kỳ Việt cùng đồng đội siết chặt súng ống giấu dưới quần áo, mai phục ở ngoài kho hàng, tầm mắt gắt gao nhìn vào kẻ canh giữ ở đằng trước.
Bên dưới trản đèn cũ kỹ đong đưa, người giữ kho hai chân vắt chéo gác lên bàn, trong miệng lừa lừa xương cá, vừa ăn cơm vừa xem tin tức trên TV.
"...Tiền đạo từng làm mưa gió ở Châu Âu, không thua kém với bất kỳ danh thủ nào ở xứ người. Liên Kỷ về nước, chính thức bộc lộ quan điểm qua việc tham dự hôn lễ của đồng đội tại Á Thịnh. Em gái ruột của anh cũng có mặt tại đây, chứng thực đã cùng câu lạc bộ Á Thịnh đỉnh cấp quốc nội chính thức "liên hôn "..."
Kỳ Việt ngày thường vẫn luôn điềm tĩnh ổn trọng bỗng nhiên giật mình, mắt nhìn chằm chằm màn hình TV.
"Làm sao vậy, đội trưởng?" Tiểu Lý nhỏ giọng hỏi.
Bởi vì lực lượng của anh em trong cục không đủ, vốn dĩ Kỳ Việt chỉ là được phái tới chi viện rồi trở về, nhưng lúc này không nhịn được nữa, hắn đành chủ động xin chính thức gia nhập vào án này.
Bọn họ trụ lại hang ổ của bọn buôn lậu giết người ở bến tàu, nguỵ trang, ẩn núp, nằm vùng thật lâu, hôm nay chính là thời điểm thu lưới bắt gọn, tiểu Lý có chút khẩn trương.
"Chị dâu của cậu..." Kỳ Việt nhỏ giọng nói.
Tiểu Lý trợn to mắt "Ai đâu? Trên TV? Là người nào..."
Kỳ Việt nhíu mày, Liên Hân có ca ca? Vì cái gì lại nói nhà chỉ có mỗi một mình cô?
"Tiểu Lý, em họ của cậu mỗi ngày có giúp tôi nhắn tin cho Liên Hân không?" Kỳ Việt đột nhiên hỏi.
Tiểu Lý gật đầu "Có nha, giữa trưa mỗi ngày đều gửi, chỉ báo tin vui, an toàn, ổn định. Kỳ đội yên tâm, người em họ này đảm bảo thực đáng tin cậy! Một trăm phần trăm chị dâu không thể phát hiện!"
Bởi vì có nguy hiểm ẩn nấp, cho nên cảnh viên đều phải nộp toàn bộ thiết bị cá nhân lên trên, thay đổi thành công cụ chuyên nghiệp để tiện cho việc ẩn mình hành động.
Kỳ Việt đem điện thoại giao lại cho em họ của Tiểu Lý, cũng là cảnh sát, nhờ hỗ trợ mỗi ngày gửi tin nhắn đến cho Liên Hân, để cô an tâm.
Kỳ Việt gật gật đầu, nắm chặt khẩu súng trong tay.
"Chuẩn bị hành động."
———
?Nguyệt cảm ơn tất cả các bạn đã comt, vote và xem truyện nha. Nhiều comt quá không tiện trả lời. Mình sẽ cố gắng lấy lại tiến độ nè. Yêu ?