https://truyensachay.net

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc

Chương 115 - Chương 114.2

Trước Sau

đầu dòng
Cầm chìa khóa mở cửa đi vào, cách bố trí đặc biệt lớn, đứng ở trên ban công có thể thấy một quan cảnh lớn, tầng dưới có hồ bơi, bên cạnh nó được lót bằng đá cuội, Tần Tích càng xem càng thích.

Mẹ, con làm việc rất tốt đấy chứ. Tần Mộ Tây nói.

Tốt. Tần Tích xoay người sờ sờ đầu của bé, cô sẽ lưu lại cũng là muốn tìm về trí nhớ đã mất đi, trong đầu có một nơi trống không, có lúc thật sự cảm thấy không thoải mái, mà trực giác tự nói với mình, lưu lại thành phố này cô có thể tìm trở về trí nhớ của mình, mà càng đợi ở thành phố này, trong đầu của cô sẽ thỉnh thoảng hiện lên một chút đoạn ngắn, mặc dù chỉ là chợt lóe lên, nhưng cô biết cô nhất định sẽ nhớ lại.

Buổi trưa, Tần Tích đưa bọn họ đi ăn cơm, Tần Mộ Tây thế nhưng lựa chọn KFC, dáng vẻ Trần Tâm cũng rất muốn ăn, cho nên tất cả mọi người vào KFC.

Trần Thần rất là chăm sóc em gái, vì an toàn của cô bé cho nên cậu để cho cô ngồi ở vị trí bên trong, cô bé cần gì Trần Thần cũng tự mình đi lấy, trên bàn để hai cái ca, còn có mấy lon coca, Tần Tích không cảm thấy hứng thú với thực phẩm chiên đầy dầu mỡ này, cho nên không động để ăn chút nào, ngược lại nhìn đến dáng vẻ ba đứa nhỏ bọn họ ăn miệng đầy dầu mỡ, không khỏi cười thầm.

Nhưng trong khoảnh khắc yên tĩnh ấm cúng này, đám người chung quanh phát ra tiếng kinh hô, Tần Tích nhìn sang thì thấy một đám côn đồ đi đến với khí thế hung hăng, sau khi nhìn quanh trái phải một vòng, ánh mắt Đại Kiệt rơi vào trên người Tần Tích, nghiêng đầu nói với một người đàn ông có vẻ mặt hung dữ bên cạnh: Đại ca, cô ta chính là người phụ nữ mà Hà Trạch nói đó, đặc biệt có tiền.

Lúc Đại Kiệt biết là Tần Tích, may mắn mình kêu Vạn Hổ, người phụ nữ này thật sự có tài, nếu mình tùy tiện tiến đến, nói không chừng không chiếm được thứ tốt gì, nhưng Vạn Hổ hắn trước kia là cảnh sát, bởi vì làm sai việc, cho nên bị khai trừ rồi, sau lại trở thành côn đồ, anh ta rất nổi tiếng trong giới này.

Vạn Hổ mang theo thủ hạ sau lưng đi tới, những khách nhân khác thấy một màn như vậy, bị sợ đến toàn bộ nối đuôi đi ra, có nhân viên làm việc muốn gọi điện thoại báo cảnh sát, bị thủ hạ Vạn Hổ khống chế: Nếu không muốn chết thì ngoan cho tao, nếu không giết chết mày đó.

Trần Tâm thấy Đại Kiệt, có chút sợ hãi lại gần bên người Trần Thần một chút, Trần Thần ôm lấy bả vai Trần Tâm, trên mặt không biến sắc.

Tần Mộ Tây đưa mắt liếc mắt nhìn về phía Vạn Hổ cùng Đại Kiệt đi đến, miệng to tiếp tục gặm đùi gà trong tay, không bị ảnh hưởng chút nào.

Tần Tích cầm ly lên uống một hớp, dáng vẻ rất là nhẹ nhàng, nhìn thấy khoé miệng Tần Mộ Tây đều là dầu, cô rút một miếng khăn giấy đưa tới: Lau nó đi, bẩn rồi.

Vạn Hổ đập bàn một cái, trên mặt hung ác tựa vào chỗ: Này, mỹ nữ, có hứng thú kết giao bạn bè với anh đây hay không.

Không có hứng thú. Tần Tích trả lời.

Sắc mặt Vạn Hổ cứng đờ, ngay sau đó trên mặt càng thêm hung ác: Mỹ nữ, không cần cho mặt mũi mà lên mặt.

Hổ ca, người phụ nữ này có võ, cẩn thận một chút thì tốt hơn. Đại Kiệt lặng lẽ nói với Vạn Hổ, Vạn Hổ rất là xem thường, cười tà nhìn Tần Tích: Có võ mới tốt, anh đây còn có thể chỉ đạo một chút, có muốn trở về thiết tha cùng với anh đây không.

Chẳng qua là thiết tha? Tần Tích nhíu mày cười một tiếng.

Dĩ nhiên em phải đồng ý đi theo anh … anh đây hết sức hoan nghênh, như thế nào? Có muốn đi theo anh đây hay không. Bàn tay Vạn Hổ đưa về phía Tần Tích, cô cười duyên, còn chưa nói hết thì nhìn thấy Tần Mộ Tây ném xương gà lên bàn: Này, không nên táy máy tay chân với mẹ tôi, tôi rất không vui đó.

Con trai của em sao? Vạn Hổ nhìn về phía Tần Tích.

Đúng vậy, như thế nào, đáng yêu hả. Tần Tích cười trả lời.

Vạn Hổ tình tứ trả lời: Cũng không tệ lắm, chỉ cần em chịu đi theo anh đây… anh đây có thể coi con trai em thành người thừa kế của anh.

Tần Mộ Tây thiếu chút nữa phun cola lên trên bàn, khi bác Hàn để cho bé làm người thừa kế bé đều không muốn, nếu lúc biết bé muốn trở thành một người đứng đầu một đám côn đồ nhỏ, đoán chừng bác Hàn sẽ tức hộc máu mà chết, đuổi giết hắn ta đến chân trời góc biển thôi.

Tần Tích tự nhiên thấy vẻ mặt của Tần Mộ Tây, cô làm bộ phiền não nói: Nhưng con tôi không muốn làm thế nào đây?

Tần Mộ Tây lại cầm lên một miếng cánh gà, vừa ăn vừa nói: Mẹ, dáng dấp hắn ta xấu như vậy, buổi tối nhìn con sẽ gặp ác mộng.

Vạn Hổ nheo mắt lại, biết họ khẳng định đùa bỡn mình, chợt bóp vỡ lon coca để ở trên bàn, Tần Tích và Tần Mộ Tây cầm menu ngăn trở mình, Trần Thần ôm Trần Tâm, tất cả nước trong lon coca bị bóp vỡ đều văng lên mặt Vạn Hổ.

Đại ca, anh không sao chớ. Đại Kiệt vội vàng lấy khăn giấy.

Vạn Hổ thô lỗ lau mặt một cái, tức giận quát: Mẹ nó, mang tất cả bọn họ về cho tao, tao nhất định phải dạy dỗ bọn họ thật tốt.

Đừng, anh chỉ là vì tiền, không cần nổi giận. Tần Tích buông menu xuống, nói với bọn Tần Mộ Tây: Đi thôi, nếu mời, chúng ta không đi thì thật không có lễ phép, vừa đúng buổi chiều không có việc gì, đi xem hang ổ bọn bắt cóc trông như thế nào.

Được ạ. Tần Mộ Tây hào hứng bừng bừng: Con còn không biết bị bắt cóc là tư vị gì đấy.

Vạn Hổ nhìn đến dáng vẻ bọn họ vui mừng, khóe miệng giật giật một cái, bọn họ biết cái gì gọi là bắt cóc sao? Bắt cóc cũng không phải là làm khách, đây là lần đầu tiên anh ta thấy có người bị bắt cóc còn cười đến vui vẻ như vậy.

Thôi, anh ta đều chỉ vì tiền, nếu bọn họ phối hợp đó là tốt nhất, anh ta cũng vui vẻ nhẹ nhõm.

Tần Tích nhìn thấy nhân viên làm việc núp ở trong quầy thu ngân, cô cười nói: Không cần sợ, chỉ cần các người không báo cảnh sát, bọn họ sẽ không làm khó dễ các người, đúng không, anh Hổ.

Đúng vậy. Vạn Hổ theo bản năng trả lời một câu.

Một nhóm người rời đi, trong tiệm khôi phục yên tĩnh, một bóng người từ trong hành lang đi ra, tay Lí Mặc xoa xoa cằm, mới vừa rồi anh đi nhà vệ sinh ở đây, ra ngoài đã nhìn thấy cảnh này, nghe được đối thoại của bọn họ cảm thấy rất là hiếm thấy, cho nên không nhịn được nghe nhiều trong chốc lát, lập tức cảm thấy bọn cướp thật là ngu xuẩn đến cực hạn, người phụ nữ này cũng không có một chút ý tứ sợ hắn ta, từ tò mò, Lí Mặc vội nhìn về phía

alt
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc