Hôm đó ở sân huấn luyện, Hàn Lạc Tuyển đã thỏa thuận thích đáng với Lâm Kỳ rồi. Ước định đợi sau khi vết thương của Lâm Thư khỏi hẳn, sẽ để cho Lâm Thư và Hàn Lạc Tuyển gặp mặt một lần.
Kể từ lúc biết được tình hình của Lâm Thư, thời gian này Hàn Lạc Tuyển ăn không ngon, ngủ không yên, chỉ muốn sớm ngày nhìn thấy Lâm Thư. Hắn vẫn cảm thấy trên người nàng cất dấu một bí mật rất lớn, điều đó có liên quan đến Triệu Á Thanh. Biết vậy thì đã sớm moi ra bí mật trong lòng nàng. Hắn có thể đoán ra nàng và Triệu Á Thanh nhất định có dính dáng, nhưng không thể biết rốt cuộc hai người đó có dính dáng như thế nào. Lần này, sau khi Lâm Thư mất trí nhớ, lại mở miệng nói muốn gả cho Triệu Á Thanh, càng khiến lòng hoài nghi của Hàn Lạc Tuyển tăng thêm. Tại sao trước đó Lâm Thư vẫn còn rất căm hận Triệu Á Thanh, mất trí nhớ rồi lại muốn gả cho hắn ta?
Phiền não trong lòng tăng thêm, khiến sắc mặt Hàn Lạc Tuyển trong mấy ngày nay hết sức khó coi. Đồng môn trong học viện không dám trêu chọc hắn, nhìn thấy hắn liền tránh xa ba thước.
Bởi vì mọi người đều tránh né hắn nên Hàn Lạc Tuyển càng nhận rõ ánh mắt của ai đó. Chú ý tới Đỗ Du nhiều lần dùng ánh mắt âm ngoan nhìn mình, trong lòng Hàn Lạc Tuyển càng sinh nghi, hắn chưa từng quên năm trước Lâm Sóc đã đả thương Đỗ Du.
Gọi Hàn Cửu, Hàn Lạc Tuyển liền ra lệnh: Ngươi đi điều tra xem mấy ngày nay Đỗ Du đang làm cái gì. Nếu như gã dám lén lút làm một vài chuyện bất lợi với bản công tử và Lâm thế tử thì ngươi phải ngăn trở, không để cho gã được như ý.
Hàn Cửu đồng ý, nghĩ đến cái gì, đột nhiên tiến tới bên tai Hàn Lạc Tuyển, nhỏ giọng nói: Công tử, ban nãy thuộc hạ đi lấy cơm về gặp được Lâm thế tử, ngài ấy nói thuộc hạ nhắn với ngài là: ‘Trưa mai, gặp mặt ở Tiểu Hương các trên tháp Linh Lung’.
Nhẫn nhịn kích động trong lòng, vẻ mặt Hàn Lạc Tuyển bình tĩnh nhẹ nhàng gật đầu, đáp: Ta biết rồi, ngươi đi điều tra thêm về Đỗ Du đi. Còn nữa, gần đây kêu người theo dõi kỹ, nhất là chỗ của Lục gia và Đỗ gia.
Thuộc hạ biết. Thế tử, người nọ vẫn không trở về Lục gia, chúng ta thật sự không phái người theo dõi hắn ta sao? Hàn Cửu khó hiểu hỏi.
Không cần, yên lặng theo dõi biến hóa. Việc cấp bách trước mắt là đi gặp Lâm Thư, đánh tan ý niệm gả cho Triệu Á Thanh của nàng. -=-dien,,,dan,,,l,,,e,,,qu,yy,,,,do,,,,nn--==-n,,,Nếu không, đến lúc thượng tấu Triệu Á Thanh, Lâm Thư và hắn ta có quan hệ với nhau, bệ hạ không muốn nghi ngờ Lâm gia có thông đồng làm bậy với Triệu Á Thanh cũng khó khăn.
Hàn Cửu ứng tiếng rời đi, để lại mình Hàn Lạc Tuyển nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, trầm tư chốc lát, mới động đũa dùng đồ.
Tháng ba chính là lúc hoa đào nở rộ, trên tháp Linh Lung có rất nhiều cây đào, hồng phấn, trắng nhạt tranh nhau nở rộ, đẹp đẽ chói mắt. Có vài đóa hoa thẹn thùng, nửa khép nửa mở, có vài đóa to gan đã không kịp chờ đợi, vươn mình nở rộ đẹp mắt.
Hàn Lạc Tuyển tới tháp Linh Lung đúng hẹn, thấy đám hoa đào nở rộ diễm lệ chói mắt, liền dừng bước chân. Kìm lòng không được bẻ một cành nhiều nụ hoa nhất, nửa khép nửa hở. Thở sâu một hơi, mang theo trái tim đập trật nhịp, đi tới Tiểu Hương các.
Lâm Thư an tĩnh ngồi trong viện ngẩn người, nàng vốn không biết tam ca muốn nàng ra ngoài gặp ai. Nhưng khi đến tháp Linh Lung, lại bị mang tới đình nhỏ này, Lâm Thư liền nhận ra đây là chỗ mình đã