Thân thể Phượng Khuynh Ca vốn mẫn cảm Phong Thất Hiên lại hung mãnh như vậy, rất nhanh liền khiến cô có cảm giác như ở trên mây.
“Ừm...Tiểu nô... Không cần lấy ra, bắn ở bên trong.” Dù sao chỉ cần cô không muốn, sẽ không mang thai bất kỳ đứa nhỏ của người nào. Tinh dịch của đàn ông mới là thứ tốt nhất để cô luyện công.
“Có thể thật chứ?” Phong Thất Hiên có chút hưng phấn. Hắn thật không ngờ Phượng Khuynh Ca nguyện ý tiếp nhận tinh hoa của mình, có phải cô định sinh đứa nhỏ cho hắn hay không?
“Anh đang nghĩ cái gì?” Phượng Khuynh Ca biết rõ hắn nghĩ gì, đối với việc hắn vì chuyện này mà hưng phấn cũng không lên tiếng. Cô dù sao cũng sẽ không chọc thủng ảo tưởng của hắn, muốn sinh con---đó là chuyện không thể nào.
Tại thời điểm cô sắp cao trào, truyền vào tai âm thanh của Phượng Tử Thịnh. Phượng Khuynh Ca dừng động tác một chút, lập tức có cảm giác chột dạ.
Không xong! Anh hai đã về! Phải làm sao bây giờ? Phượng Khuynh Ca trong lòng khẩn trương, hoa huyệt co rút lại một chút, đem Phong Thất Hiên bao vây ở bên trong.
“A!” Phong Thất Hiên thét lớn một tiếng, hưng phấn mà bắn ra tinh hoa của mình. Chưa bao giờ hắn cảm thấy tâm cùng thân thoả mãn như vậy...!