Vừa thay xong quần áo, Phượng Tử Thịnh đã quấn khăn tắm đi ra. Anh nhìn Phượng Khuynh Ca,tuỳ ý hỏi: “Lúc nãy em đi đâu?”
Phượng Khuynh Ca chột dạ, cảm thấy Phượng Tử Thịnh hỏi mang theo một phép thử nào đó. Bất quá anh không có khả năng biết được bí mật của cô, không gian như vậy chỉ có tồn tại trong tiểu thuyết, ai cũng không thể nghĩ ra nơi này.
“Không đi đâu cả! Em ở bên ngoài hóng gió một chút, anh không thấy sao?”
Phượng Khuynh Ca nháy nháy mắt, che miệng ngáp một cái, nói: “Buồn ngủ quá a! Em đi tắm rửa.”
Phượng Khuynh Ca vừa đi được vài bước, Phượng Tử Thịnh đã từ phía sau ôm lấy cô, chóp mũi kề sát lỗ tai cô nói: “Đã trễ thế này, đừng tắm nữa, lãng phí thời gian.”
Phượng Khuynh Ca cứng ngắc không dám động, sợ hãi Phượng Tử Thịnh phát hiện ra cái gì. Thân thể của cô còn dính lại mùi vị của Phong Thất Hiên, mũi anh trăm ngàn lần không cần thính a!
Tại góc độ Phượng Khuynh Ca không phát hiện, trong mắt Phượng Tử Thịnh hiện lên tàn khốc. Đầu quyền anh xiết chặt lại, khiến cho móng tay đâm sâu vào da thịt, chỉ có như vậy mới làm cho anh khống chế được cảm xúc của mình.
Lúc Phượng Khuynh Ca còn đang do dự nên đẩy hay không nên đẩy anh ra, Phượng Tử Thịnh đã chủ động đẩy cô ra trước, xoay người nói: “Không đùa em nữa, anh hai bận cả một ngày, có chút mệt, anh đi ngủ trước.”
Phượng Khuynh Ca ngốc lăng nhìn bóng lưng của anh. Rốt cuộc là chuyện gì làm cho anh mệt như vậy. Lần trước bọn họ ở trên giường đại chiến ba ngày, nếu không phải cô liều mạng kháng cự nói không cần, anh còn sẽ tiếp tục ép buộc. Nam nhân có thể chất nghịch thiên như vậy cũng sẽ mệt sao? Như thế nào cảm thấy anh hôm nay là lạ vậy...?
Phượng Khuynh Ca mang tâm tình không yên đi vào phòng tắm. Cửa vừa khép lại, trên giường Phượng Tử Thịnh ở mắt, trong đôi mắt thâm thúy thường ngày hiện lên thần sắc thống khổ.
“Phượng Khuynh Ca, em thật là bé ngoan không biết nói dối mà.”
Nếu vừa từ bên ngoài về, tại sao giày cô lại sạch sẽ như vậy? Còn có, chẳng lẽ cô không biết mình sau khi động tình sẽ có một cỗ hương vị đặc biệt sao? Vừa rồi anh từ trên người cô ngửi được hương vị tình dục, ngoại trừ hương vị của cô, còn có mùi tinh dịch của đàn ông.
Phượng Khuynh Ca sau khi tắm rửa liền nằm xuống bên cạnh Phượng Tử Thịnh. Không khí tối nay làm cho cô bất an, không tự chủ được nhích sát vào anh.
Phượng Tử Thịnh giật giật, nhưng lại lùi xa ra vài phần. Phượng Khuynh Ca trong lòng chua xót, uỷ khuất rất muốn khóc. Cô có thể khẳng định Phượng Tử Thịnh hôm nay có việc gạt cô, hơn nữa còn muốn trốn tránh.
Phượng Tử Thịnh nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng nức nở, nhẹ nhàng thở dài một hơi. Trở mình, đem Phượng Khuynh Ca ôm vào trong ngực: “Ngoan, anh hai thật sự là mệt, lần khác lại bồi em được không?”
“Anh nói dối.” Phượng Khuynh Ca khẳng định nói: “Anh có việc gạt em đúng không?”
Phượng Tử Thịnh luôn luôn cố gắng ẩn nhẫn, chỉ sợ chính mình không khống chế được cảm xúc mà làm bị thương Phượng Khuynh Ca , bây giờ cô lại chọc thủng tầng giấy đó, cơn tức trong lòng anh rốt cuộc bùng nổ.
“Tiểu Ca, em quen bạn trai phải không? Thằng đàn ông đó cùng em lên giường phải không?” Phượng Tử Thịnh gằn từng tiếng.