https://truyensachay.net

Khói bếp ven hồ

Chương 44 - Chương 44

Trước Sau

đầu dòng
Tuy là chua đến hàm răng cũng cảm thấy có chút vô lực, Lâm Xước vẫn không nhịn được lột thêm mấy trái, đột nhiên cảm thấy thích loại cảm giác chua chua khắp ở trong miệng này.

Này, có thể bảo chúng nó đi được chưa? Vu Ninh dùng mái chèo gõ sàn thuyền. Hắn nhanh chóng nuốt xuống thịt quả trong miệng, thổi ra một tiếng còi ngắn ngủi, hai con bạch kiên điêu này từ từ bay cao, vòng mấy vòng ở trên bầu trời mặt hồ, rất nhanh không thấy bóng dáng nữa.

Mai Sóc đang thu lưới, chỉ có mấy con cá, ngược lại có rất nhiều tôm thẻ chân trắng nhảy nhót tưng bừng, Ta quên, lại đến mùa tôm thẻ chân trắng sinh sôi nẩy nở.

Nàng mở ra tấm ngăn trên sàn, phía dưới là một khoang thuyền nhỏ dùng để chứa cá, Buổi tối làm tôm thẻ chân trắng nướng ngon lắm.

Vu Ninh đang ngửa đầu nhìn hai con đại bàng kia bay xa, thu hồi tầm mắt, Có điều nói thật, làm sao ngươi lại nghĩ đến nuôi hai con này?

Ta cho là chim ưng biển.

Mai Sóc, ngươi cũng thật là lợi hại, ngay cả trứng chim cốc với trứng đại bàng cũng không nhận rõ.

Lâm Xước không nhịn được cười, sặc một miệng Sơn Trà ở cổ họng, khom người ho khan, Mai Sóc ném túi lưới tới đây vỗ nhè nhẹ lưng của hắn, Phải phải, ta chính là lợi hại, một hai người đều chỉ biết lấy cái này tới cười ta.

Chất lỏng chua xót ở cổ họng mang đến đau nhói từng chút một, nuốt ngụm nước miếng mới chậm rãi lui lại, hắn giương mắt nhìn Mai Sóc cười nói, Ngọc diện lô từ.

Nàng tức giận bĩu môi, thấy hắn không có việc gì, vung mở tay tiếp tục thu lưới, Lâm Xước đi theo phía sau nàng, A Sóc.

Làm gì?

Ta còn muốn ăn.

Sơn Trà?

Ừ.

Còn ăn, ngươi cũng không ngại ê răng?

Nhưng mà muốn ăn. Hắn ôm Sơn Trà đi tới đuôi thuyền ngồi xếp bằng xuống, thuyền Vu Ninh dần dần chạy xa, còn nhìn thấy chim ưng biển bay vọt vào nước, hoa lau nở ra vừa đúng, nở ra bông lúa mới, cán dài màu xanh nhạt ửng tím ánh bạc xa xôi đứng thẳng tắp từ trong hồ, gió vừa thổi thì không ngừng đung đưa.

Chỗ thuyền nhỏ vạch qua, lông bông lúa mềm mại phất qua gương mặt, ngứa ngáy làm cho hắn không nhịn được cười khẽ. Lục bình ở dưới hoa lau có xanh có tím, còn thấy muỗi nước chân dài xẹt qua trên mặt nước, hắn nhìn phương hướng của côn trùng này, chu cái miệng nhỏ nhắn, phun hạt qua.

Hạt phun vào trong nước, nước trên mặt nhàn nhạt dập dờn lên, không có đụng đến con muỗi nước kia. Hắn lắc đầu, thở dài thõa mãn.

***

Sao không ăn? Mai Sóc lột một đĩa nhỏ tôm thịt cho hắn, đẩy tới trước mặt, Lâm Xước dùng chiếc đũa gắp một con đặt ở trên cơm, Ta cảm thấy trong miệng không có mùi vị.

Hắn bắt đầu vùi đầu ăn cơm, Mai Sóc đưa tay dò xét xuống trán của hắn, Ta thấy, ngươi là ăn nhiều Sơn Trà chua kia, đã ăn no rồi.

Trước đó, nàng ở Mai gia đói bụng chừng mấy ngày vừa mới bắt đầu ăn cái gì cũng là một chút hương vị cũng nếm không ra, sau đó vẫn là một mùi thơm nụ tỏi cay bất chợt thì đầu lưỡi đã tê rần một hồi, thì nếm ra được mùi vị. Nếu không ngày mai dùng ớt khô làm mấy món ăn.

Ngày mai ngươi phải đi trấn trên sao?

Còn chưa đâu, mấy ngày nay ta lật đất xong, gieo dây mướp xuống.

Ta cùng làm với ngươi.

Ừ. Nàng đẩy toàn bộ tôm thịt đến trong chén hắn, Hiện tại, ăn cơm thật ngoan.

Cơm nước xong thu dọn bát đũa, Lâm Xước rửa xong ra ngoài, thấy chó nhỏ bằng tơ lụa đầu giường, đột nhiên nghĩ tới cái gì, A Sóc, ngày đó lúc lấy ngươi đồ, có thấy một bức họa hay không?

Họa gì?

Chính là một ống trúc, bên trong là một bức họa.

Ống trúc nhỏ, hình như ta đúng là thấy một cái, nhưng mà không có lấy, thì sao, là của ngươi?

Chính là lần kia lúc ta đi tìm ngươi, đồng ý Khâu công tử để đưa bức họa cho ngươi, nhưng sau đó ta quên mất.

Để cho ta làm gì?

Hắn bảo ta đồng ý đưa bức họa cho ngươi khắc một bộ bình phong, thì nói cho ta biết ngươi ở chỗ nào. Hắn tự tay gãi gãi ót mình, Nhưng ta làm mất rồi, làm sao bây giờ?

Bình phong?



alt
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc