- Hai vị ca ca đảm nhiệm quan tướng của phủ Công chúa, đối với chúng ta là chuyện tốt.
Tiểu Phức gật đầu, dịu dàng nói:
- Là chuyện tốt. Trước đó ta có suy nghĩ, quy thuộc Vũ Lâm Vệ trên thực tế là quân tiễu phỉ, vậy thì quân hưởng cần phải phát như thế nào?
- Ấn theo quân tiễu phỉ mà chi ra, không thể theo Kinh quân, nếu không sẽ có phiền toái.
Lục Thất không chút do dự trả lời, đề cập đến quân sự, hắn cực kỳ thông hiểu về lợi và hại.
- Nếu chúng ta phát quân hưởng ấn theo tiêu chuẩn của quân tiễu phỉ, liệu có đưa tới quân tâm oán giận hay không, huống chi Chu Vũ và Vương Bình thống quân lại có quan hệ thân cận với chúng ta.
Tiểu Phức dịu dàng đưa ra lời bác bỏ.
Lục Thất lắc đầu, nói:
- Cấp quân hưởng chiếu theo quân tiễu phỉ sẽ không khiến cho bọn họ sinh lòng oán giận, sau này khi không còn là quân tiễu phỉ, chúng ta lại nâng cao quân hưởng, lúc đó sẽ càng có hiệu quả thu phục quân tâm.
Tiểu Phức gật gật đầu, Lục Thất lại nói:
- Lương bổng của quân đội chỉ có thể chiếu theo tiêu chuẩn của quân tiễu phỉ, tuy nhiên có thể nâng cao lượng lương thực phân phát, như vậy càng có thể lấy được thiện cảm của binh lính, nhưng chỉ có thể để cho Chu đại ca đi làm.
Tiểu Phức gật gật đầu, Lục Thất lại nói:
- Mặt khác, còn có ba khoản quân hao cũng vô cùng lớn, chính là tiền thuốc, tiền trợ cấp và tiền thưởng công trạng.
- Cô cho rằng nuôi quân là chỉ cần bỏ ra quân hưởng thôi sao? Không đơn giản như vậy, nếu Đường Hoàng đã lệnh cho chúng ta cấp dưỡng Vũ Lâm Vệ, thì nghĩa là một phân bạc cũng sẽ không cấp cho phủ Công chúa.
Lục Thất cười nhạt nói.
Kỳ thực, khi hắn vừa nghe Chu Vũ và Vương Bình đã là Chủ tướng Vũ Lâm Vệ, lập tức hiểu ra đó là cơ hội thu được thế lực quân đội. Quân tâm làm thế nào đạt được, một là thống quân, hai là đòi hỏi sự quan tâm đối với binh tướng, nhất là cái sau, hắn tuyệt đối phải khiến cho trong lòng quan binh Vũ Lâm Vệ ghi nhớ đại danh của Lục Thiên Phong hắn.
- Cũng không nhiều đâu, chúng ta đã tính toán chi ra bảy ngàn lượng cho quân hưởng, vậy thì cứ bỏ ra bảy ngàn lượng bạc. Bảy ngàn lượng bạc làm lương bổng cho quân tiễu phỉ, sau khi phân ra, còn dư lại chính là bạc trợ cấp và thưởng công. Chúng ta giao cho Chu đại ca bạc để Chu đại ca tự mình nắm giữ chi phí, còn quân dược và thức ăn bồi dưỡng, cùng với quân phục, chúng ta tự mình chuẩn bị đưa cho Vũ Lâm Vệ là được.
Lục Thất cười, tiếp đó chuyển sang nói về việc Thanh Phù, thậm chí cả việc bí mật gặp mặt Dương gia Tứ huynh cũng nói thẳng ra. Hắn vô cùng tín nhiệm Tiểu Phức, việc có giao hảo với Dương gia không nên giấu giếm, bằng không sau này sẽ dễ dàng sinh ra hiểu lầm mâu thuẫn không cần thiết.
Tiểu Phức nghe xong kinh ngạc không thôi, cũng không thể tưởng được Lục Thất còn có đồng minh ngầm là một vị Trung Lang Tướng, hơn nữa vị Trung Lang Tướng kia sắp sửa được điều ra ngoài thống lĩnh Ninh Quốc quân, bí mật này khiến cho trái tim nàng quá chấn động.
- Tiểu Phức, Công chúa gặp mặt quan tướng ở nơi nào vậy?
Lục Thất chuyển sang hỏi.
Tiểu Phức từ trong kinh ngạc hoàn hồn, đôi mắt đẹp nhìn Lục Thất, khẽ cười nói:
- Chính là ở trong này.
- Nơi này? Nơi này là gia trạch của cô mà.
Lục Thất nghi hoặc hoài nghi nói.
- Đúng là gia trạch của ta, tuy nhiên Công chúa cũng có thể đến nơi này tiếp kiến quan tướng.
- Không cần kinh ngạc, là ta và Công chúa đã đạt thành hiệp thương đồng sở hữu, nơi này vốn là lão quan trạch của Tiêu thị, gia trạch của ta ở phụ cận phủ Ung Vương.
Lục Thất giật mình, im lặng gật gật đầu, hắn không có hứng thú tìm hiểu chuyện Công chúa và Tiểu Phức đã đạt thành hiệp thương thế nào. Phỏng chừng cũng giống như cách hắn và Kim Trúc đồng sở hữu cửa hàng, có lẽ Tiểu Phức đảm nhiệm Công Chúa Lệnh chính là một trong những điều kiện hiệp thương.
- Thiên Phong, ngày mai Chu Vũ sẽ đến lấy quân hưởng, đến lúc đó xã giao, các huynh có thể đi tửu lâu chuyện trò.
Tiểu Phức dịu dàng nói tiếp.
Lục Thất ngẩn ra, suy nghĩ một chút, nói:
- Lần trước ta ở Túy Vân tửu lâu cùng hai vị ca ca uống rượu cũng đã hao phí hơn ba trăm bạc rồi.
- Chúng ta nên tiếp nhận, binh lính trong thám báo doanh Hưng Hóa quân gần như đều là tinh binh có bản lãnh thật sự, hơn nữa có thể đi theo Chu đại ca đến kinh, xuất thân tất nhiên là phổ thông rồi, sẽ không dễ ẩn núp nội gian đâu.
Tiểu Phức gật đầu, Dực Vệ chính là lá chắn vũ lực bảo hộ nàng, Dực Vệ có được lai lịch trong sạch và võ nghệ cao siêu, hiện giờ đúng là phủ Công chúa không dễ thu được. Hiện tại có Chu Vũ tiến cử, bổ khuyết vào ghế Dực Vệ còn trống, cũng có thể miễn cho ngày sau có người nhờ vào quan hệ xin tiến vào.
- Thiên Phong, thuộc hạ của huynh trong quân tiễu phỉ, có phải cũng nên chiếu cố một chút hay không.
Tiểu Phức quan tâm hỏi.
- Ta đúng là cần chiếu cố một chút, tuy nhiên chỉ cần chiếu cố trên phương diện cái ăn và quân dược là được, hơn nữa mức quân lương sẽ ngang hàng với thuộc hạ của Chu Chính Phong. Chẳng qua sau khi phủ Công chúa đón nhận người do Chu đại ca tiến cử, không cần tiếp tục bổ nhiệm Dực Vệ, về sau nếu ta mất đi chức sự Lữ Soái phủ Ung Vương, khả năng còn phải an trí một ít thám vệ.
Lục Thất đáp lại nói.
- Thiên Phong, Công Chúa Úy huynh muốn để cho người nào đảm nhiệm?