Không khí đang bắt đầu bốc mùi thuốc súng, giằng co mãnh liệt. Hắc Long tuy đã là bang phái làm chủ giới hắc đạo Việt Nam, nhưng trong giới này là cá lớn nuốt cá bé, hơn nữa lại không được trọng vọng như bạch đạo. Gia Hân đề nghị với nam chính nên bắt đầu đưa xúc tua Hắc Long vào bạch đạo, hắn cũng không phản đối. Nam chính là người thông minh, không cần cậu nhắc nhở thì chắc chắn hắn cũng có ý định này. Hắc Long đang từng bước tẩy trắng nhưng muốn cải tà quy chính đâu phải việc dễ dàng, ngày một ngày hai là làm được. Lần này tập đoàn giành được quyền đấu thầu một công trình công cộng, nhưng lũ cung cấp nguyên vật liệu lại nghe lời xúi giục từ đối thủ thương trường của bang, liên kết với nhau, không chịu cung ứng. Có một nhánh của bang nhất thời nông nổi, quyết định dùng biện pháp mạnh cưỡng chế, lũ cáo già làm chính trị chính là chỉ chờ có thế, liền tung tin, tạo scandan ảnh hưởng xấu tới tập đoàn hòng bóp chết đối thủ từ trong trứng nước.
Lúc đang nguy cấp này, lại có một nhà cung ứng đồng ý cung cấp vật liệu, yêu cầu Mạnh Phong đến kiểm tra rồi thanh toán tận nơi. Mọi người trong phòng họp đều hoan hỉ cho rằng đây là vận may, là cơ hội duy nhất thì Gia Hân đen mặt lại.
Thật ra chẳng có cơ hội nào cả, đây là một cái bẫy rập. Nam chính trong truyện đã thực sự đến tận kho hàng, biểu đạt thành ý để được cung ứng vật liệu nhưng lại bị mai phục, chính là bang Quỷ Đỏ - bại tướng của Hắc Long giở trò. Lần này anh em trong bang bị tổn thất 2/9, còn chưa kể đến số người vô tội, thiệt hại về vật chất. Nam chính cũng trong trận mai phục này bị thương nặng, gặp được nữ chính Thu Phương.
Mạnh Long làm mặt than ngồi trên ghế chủ tịch. Hắn quay sang hỏi Gia Hân vẫn cau mày suy nghĩ.
"Anh nghĩ sao về chuyến mua bán này."
Các cổ đông khác có chút vội vã hô lên.
"Còn chần chừ nữa sợ rằng nhà cung ứng này sẽ chạy mất..."
"Chủ tịch, ngài còn chờ nữa sẽ không kịp hoàn thành công trình đúng thời hạn..."
"Tiền bồi thường không phải là một con số chúng ta nuốt trôi được ..."
Mạnh Phong quét mắt nhìn một vòng phòng họp, khí thế tản ra nhất thời làm không khí như đông cứng lại. Quay sang nhìn Gia Hân, vẫn là bộ mặt than nhưng khí thế lại nhu hoà, lặp lại câu hỏi.
Gia Hân nhìn hắn, hỏi lại:
"Chủ tịch tin tưởng tôi sao?"
Không hề do dự:
"Tôi tin tưởng."
"Vậy tôi nói thẳng, lần hợp tác này không được."
Đám cổ đông lại nhao lên.
"Sao lại không được..."
"Cậu thì biết cái gì..."
"Hừ, chỉ là cái vỏ gối thêu hoa mà thôi..."
"Ầm!!!"
Chiếc bàn làm bằng hợp kim chắc chắn bị lõm xuống một lỗ lớn, mơ hồ còn thấy chút khói trắng bốc lên. Mọi người ngay lập tức im bật. Mạnh Phong hài lòng thu hồi tay.
"Còn nói chen vào nữa mặt các người sẽ có kết cục như vậy."
Gia Hân cất tiếng phá vỡ không khí trầm mặc.
"Lời đề nghị này có vần đề."
"Phó tổng, anh có chứng cứ không".
"Không. Nhưng vụ làm ăn này tuyệt đối không được nhúng tay vào."
"Được. Giải tán cuộc họp. Vũ, cậu mau đi điều tra nhà cung ứng này."
Chỉ là một vụ làm ăn mà thôi, nếu Gia Hân bảo hắn rẽ phải thì hắn sẽ không bao giờ rẽ trái.
Vậy tập đoàn Hắc Long có bị lung lay? Đừng lo, bàn tay vàng của nam chính để làm gì chứ. Chẳng mất nhiều thời gian Vũ phát hiện ra bang Quỷ Đỏ muốn tập kích trả thù ở nhà kho cung cấp hàng. Không nói nhiều lời, đã dồn toàn lực tập kích lại , đem bang phái này hoàn toàn xoá sổ để giết gà doạ khỉ. Không cung cấp hàng phải không, đập tiền vào mặt bọn chúng là được, lũ chó săn muốn tung tin, trực tiếp phá huỷ toà soạn, mấy lão cáo già muốn chống lại, đưa phong bì dầy hơn liền ngay lập tức thành bạn bè hợp tác tri kỷ... Mạnh Phong có năng suất làm việc cực nhanh, phe đối nghịch chưa kịp đánh trả đã tan đàn xẻ nghé.
"Hân, anh đang ở đâu? Em về nhà mà không thấy anh, đã tối muộn rồi."
"Không cần lo cho anh, có lẽ đêm nay anh không về nhà ."
Gia Hân vừa nghe điện thoại, vừa chăm chú dõi theo nữ chính Đỗ Thu Phương. Chậc chậc, nữ chính trong truyền thuyết a, xinh đẹp động lòng người, dáng người ngực tấn công mông phòng thủ. Phải nói thế nào nhỉ, tuyệt đối hợp gu với tiêu chuẩn bạn gái trong mộng của cậu.
Cậu còn nhiệm vụ chính là chia rẽ tình cảm nam nữ chính, vậy liền làm nữ chính thích mình, vậy là xong phải không. Nếu là trước kia cậu sẽ không tự kỷ như vậy nhưng giờ cậu là phó tổng tập đoàn lớn a, có tiền lại có sắc, còn chung tình, thương vợ yêu con. Cậu cũng được rất nhiều người theo đuổi đấy, nam nữ đều có tuy nhiên không biết tại sao chẳng được bao lâu là mất tích à.
Thấy cậu không chú ý nghe điện, Mạnh Phong uỷ khuất nói.
"Anh đang ngắm cô nào sao?"
Đúng lúc này, có lẽ nữ chính cảm nhận được ánh mắt của cậu, quay lại nhìn rồi e thẹn cười. Gia Hân tuy bề ngoài lúc này là soái ca nhưng nội tâm bên trong vẫn là anh chàng xử nam nhát gái a. Nhìn thấy nụ cười nữ chính, bỗng thấy cả thế gian như bừng sáng, hoa đào bay phấp phới.