https://truyensachay.net

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 114: Sinh con

Trước Sau

đầu dòng
Sau khi hạ táng Chu quý phi, trong cung càng cô tịch hơn, hơn nữa nữ nhân trong hậu cung của Hoàng thượng bệnh bệnh, tàn tàn, cũng không làm cho Hoàng thượng vui vẻ, tình hình như vậy cũng làm cho không ít đại thần có tâm tư muốn Hoàng thượng tổ chức tuyển cử sớm một chút, chỉ là hiện tại Hoàng thượng đã nắm toàn bộ triều chính, cũng không cần kiêng kị ai nữa, đối vớ những kiến nghị của thần tử, Hoàng thượng không chút do dự mà cự tuyệt.

Đang lúc nghị sự với triều thần, chỗ của thái hậu báo tin, thái hậu nương nương sáng sớm thắt lưng bị đau, hiện tại thái y đang xem mạch, thái hậu dù sao cũng đã lớn tuổi, tuy là thân thể luôn khỏe mạnh nhưng không chịu nổi mài mòn của thời gian, Hoàng thượng luôn luôn hiếu thuận nên nhất định là muốn nhanh chóng đến xem, cho nên lúc này Hoàng thượng đã cho bãi triều, chạy vội đến Từ Ninh cung.

Mà không ai nghĩ đến, Hoàng thượng vừa bước vào Từ Ninh cung nói với thái hậu mấy câu, Đại cung nữ Thanh Sam của Chiêu Dương cung lại đến báo tin, nói là Uyển phi nương nương động thai, hiện đang ở Chiêu Dương cung chớ sinh.

Nghe vậy Hoàng thượng cả kinh, cũng không còn nhớ vừa rồi mình đang định nói gì với thái hậu, gấp giọng hỏi, “Xảy ra chuyện gì? Vì sao Uyển phi lại sinh sớm?”

A Uyển mang thai bất quá là tám tháng thôi, tục ngữ nói thất sống bát không sống, cư nhiên muốn sinh sớm như thế làm sao Hoàng thượng không sốt ruột cho được? Đến thái hậu đang dựa lưng vào giướng cũng không khỏi kinh ngạc, Uyển phi mang thai cẩn thận vô cung, sao lại không hề có dấu hiệu mà muốn sinh sớm? Bất quá thái hậu rốt cụộc cũng là người từng trải, nói chuyện cũng sẽ nói đến trọng điểm.

“Chiêu Dương cung đã chuẩn bị bà đỡ hết cả chưa? Đã thỉnh thái y đến chưa?”

Chiêu Dương cung bây giờ là Bạch Lộ và Lữ má má đang chủ trì đại cục, còn lại tất cả đều bận rộn chuẩn bị cho A Uyển sinh, Lý Phúc Mãn cũng vội chạy đi mời thái y, còn mấy người tiểu thái giám thì canh ở cửa cung, phòng bọn cung nhân tay chân không sạch sẽ trà trộn vào Chiêu Dương cung, cho nên chuyện báo tin này đành giao cho Thanh Sam.

Thanh Sam thường ngày tính tình tuy vội vàng dễ xao động, nhưng gặp phải đại sự thì trở nên trấn định, đầu tiên trả lời thái hậu, “Hồi bẩm thái hậu nương nương, bà đỡ đã chuẩn bị xong, còn có Lữ má má đang nhìn, tiểu Lý công công đã đi thỉnh thái y, đoán chừng bây giờ đã đến Chiêu Dương cung rồi.”

Ngược lại, Thanh Sam vẫn quỳ trên đất, đối Hoàng thượng, thái hậu thỉnh tội, “Nô tỳ vô dụng, không thể bảo hộ chủ tử, mới vừa rồi Uyển phi chủ tử nghe được thái hậu nương nương ngài thân thể không khỏe, liền lập tức đến Từ Ninh cung thăm ngài, nhưng trên đường đi gặp Hà quý tần, Hà quý tần đột nhiên tựa như phát điên đụng vào Uyển phi nương nương, mới là cho nương nương xảy ra chuyện.”

Thái hậu và Hoàng thượng nghe vậy đều cả kinh, rốt cuộc là Hoàng thượng có phản ứng trước, “Hà quý tần đang ở đâu?”

Thân thể Thanh Sam quỳ trên đất càng cúi thấp hơn, “Hồi bẩm Hoàng thượng, Hà quý tần đã bị thị vệ nhốt lại phòng sau Chiêu Dương cung, thỉnh Hoàng thượng di giá Chiêu Dương cung, vì Uyển phi nương nương chủ trì công đạo.”

Xảy ra chuyện lớn như vậy, mà hiện tại lục cung cũng không có Hoàng hậu, quản lý hậu cung cũng là do Trầm phi vừa mới tấn vị Thục phi cùng Đức phi và Lâm chiêu nghi mà thôi, đại sự vẫn cần Hoàng thượng quyết định.

Thái hậu cũng biết Hoàng thượng cố kỵ sức khỏe của mình, liền lên tiếng nói, “Ai gia không sao cả, ở đây cũng có thái y, Hoàng thượng đến chỗ Uyển phi xem thế nào trước đi, trong bụng của nàng cũng là huyết mạch Hoàng thất, phải tra cho rõ!”

Sau khi Hoàng thượng dặn dò một hồi thì nhanh chóng rời đi đến Chiêu Dương cung, thái hậu ngồi trên giường nhìn bước chân vội vã của Hoàng thượng, không khỏi thở dài một hơi, lục cung vô chủ quả nhiên là không được mà, thừa dịp lục cung vô chủ liền làm mưa làm gió, càng làm người khác kinh sợ một phen, nếu không làm rõ yêu ma quỷ quái nào đang giở trò, hậu cung không biết sẽ loạn thành thế nào nữa.

Hiểu con không ai bằng mẹ, tâm tư của Hoàng thượng thái hậu làm sao lại không rõ? Hiện tại lục cung vô chủ, cho dù sinh hạ hoàng tử, thân phận Trầm phi có cao quý cũng chỉ được tấn vị Thục phi mà thôi, mà ngôi vị Hoàng hạu, Hoàng thượng chỉ sợ là muốn giữ lại cho Uyển phi, được hay không, còn phải nhìn xem đứa bé có bình an sinh ra hay không.

Mà bên Chiêu Dương cung, vì có Bạch Lộ và Lữ má má trấn giữ vẫn rõ ràng ngăn nắp, xảy ra chuyện thế này, các phi tần khác được tin cũng đến Chiêu Dương cung vẫn được hầu hạ rất tốt, không có chút hỗn loạn nào.

Hoàng thượng bước vào Chiêu Dương cung thì chủ điện đã chật ních oanh oanh yến yến ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp, trong điện ngoại trừ âm thanh phi tần đang xì xào bàn tán thì cũng không nghe đến âm thanh A Uyển sinh con, Hoàng thượng không khỏi cả kinh, không để ý đến đám phi tần đó, vội bước vào nội điện.

Phòng sinh cũng đã được chuẩn bị xong, thái y cũng đã chờ ngoài phòng sinh, chuẩn bị sẵn sang đón quân địch, Lý Phúc Mãn nóng nảy nhìn chằm chằm vào cửa phòng sinh, không biết Hoàng thượng đã đến.

Chỉ là cửa phòng sinh đóng chặc, chỉ có cung nữ đưa nước thỉnh thoảng ra vào, cho nên trong phòng sinh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì không ai biết, mà sản phụ A Uyển cũng không có tiếng động nào, tình huống này làm cho Hoàng thượng có chút bất an.

Đuôi mắt thái y thấy Hoàng thượng, vội thi lễ, mọi người ngoài phòng sinh mới vội thỉnh an Hoàng thượng, mà Hoàng thượng cũng không quan tâm, trực tiếp hỏi Lý Phúc Mãn, “Chủ tử của ngươi thế nào? Bên trong đang thế nào, vì sao không nghe thấy gì cả? Sau khi chủ tử ngươi phát động, khi trở về thần khí có thanh tỉnh không?”

Đối với mấy câu hỏi liên tiếp như thế, Lý Phúc Mãn rất cung kính trả lời, “Hồi bẩm Hoàng thượng, thái y viện Lưu thái y đang bắt mạch cho nương nương, còn chưa trở ra, tình huống bên trong nô tài cũng không biết. Uyển phi nương nương lúc vào phòng sinh còn rất tỉnh táo.”

Lưu thái y này là thánh thủ phụ khoa, hành sự trầm ổn, bối cảnh sạch sẽ, để cho hắn bắt mạch cho A Uyển, Hoàng thượng tương đối yên tâm, chỉ là phòng sinh này so với phòng sinh của phi tần khác thật sự quỷ dị, nếu A Uyển vẫn tỉnh táo, vì sao không kêu đau, không phải nữ nhân khi sinh con sẽ rất đau sao?

Cung nhân đưa ghế đến Hoàng thượng cũng không ngồi xuống, cứ như vậy chắp tay sau lưng đứng ngoài cửa phòng sinh, trái lo phải nghĩ, trong nhất thời càng lo lắng.

Lý Phúc Mãn bảo tiểu cung nữ đưa nước truyền lời vào trong, nói là Hoàng thượng đã đếm không bao lâu Lưu thái y và Lữ má má đi ra, Lưu thái y thấy Hoàng thượng cấp bách nói, “Hồi bẩm Hoàng thượng, tuy Uyển phi nương nương bị đẩy ngã xuống đất mới sinh sớm, mặc dù là bị kinh hách nhưng tình huống không nguy cấp.”

Được lời này, Hoàng thượng còn hỏi tới, “Đã như vậy, vì sao Uyển phi một chút động tĩnh cũng không có?”

Lời này là do Lữ má má đáp, “Hồi bẩm Hoàng thượng, Uyển phi nương nương sản đạo chỉ mới nở được ba ngón, còn một thời gian nữa mới có thể sinh, nương nương sợ lãng phí khí lực, nên không kêu đau.” Nói lời này Lữ má má trong lòng nghĩ Uyển phi chủ tử này thật ra cũng vô cùng nhẫn nhịn, cơn đau cứ kéo đến như vậy, đầu đầy mồ hôi cũng không phát ra chút âm thanh nào.

Nói, Lữ má má bổ sung thêm vài câu, “Uyển phi nương nương vẫn trong tình trạng khỏe mạnh, còn ăn thêm mấy thứ bổ dưỡng để bổ sung thể lực, đây là lần đầu Uyển phi nương nương mang thai, có khả năng thời gian sinh sẽ khá lâu, Hoàng thượng nên ngồi xuống kiên trì chờ một chút thôi.”

Nghe vậy, Hoàng thượng gật đầu, “Ngươi nói với Uyển phi, trẫm vẫn ngây ngô bên ngoài, bảo nàng an tâm sinh con.” (Lei: thật ra là ‘trẫm chờ bên ngoài’ nhưng thấy ‘ngây ngô’ vui hơn nên liều mạng để nguyên văn nhé!)

Lữ má má gật đầu, xoay người trở vào phòng sinh, mà Hoàng thượng phân phó Lý Đắc Nhàn, bảo hắn nói các phi tần ở chủ điện trở về trước đi, đỡ phải ở đây không có chuyện gì làm lại còn vướng chân vướng tay chiếm diện tích.

Đây là khẩu dụ của Hoàng thượng, Lý Đắc Nhàn tự nhiên là không có chỉnh sửa gì, đem những gì Hoàng thượng nói trực tiếp truyền đi, phi tần nghe xon g thần sắc trên mặt khác nhau, cũng không có ầm ĩ phản kháng, nhất nhất thối lui khỏi Chiêu Dương cung.

Thục phi, Đức phi cùng Lâm chiêu nghi ở lại sau cùng, Thục phi cầm đầu ba người đại diện nói mấy câu quan tâm với Lý Đắc Nhàn về A Uyển xong cũng chầm chậm rời đi.

Mà ngoài phòng sinh, Hoàng thượng ngồi ghế, mắt nhìn chằm chằm vào phòng sinh, hồi lâu, Hoàng thượng mới mở miệng hỏi, trước mặt ngoài Lý Phúc Mãn cùng Lý Đắc Nhàn đứng hai bên cũng không còn ai, các thái y cũng đã bị mời đến bên cạnh phòng sinh, cho nên lời này của Hoàng thượng giống như là đang nói với không khí, “Hà quý tần làm sao?”

Không bao lâu, một cái bóng hiện lên, trực tiếp quỳ trước mặt Hoàng thượng, “Hồi bẩm Hoàng thượng, Hà quý tần bị bọn thần nhốt tại hậu viện chờ Hoàng thượng xử lý, bọn thân hành sự bất lực, thỉnh Hoàng thượng giáng tội.”

Người này là ám về canh giữ Chiêu Dương cung, lần này A Uyển cách Chiêu Dương cung không xa thì xảy ra chuyện, ám vệ cũng khó tránh khỏi tội.

Hoàng thượng nghe được lúc Hà quý tần mớ bị giam còn muốn tự tử, trong ánh mắt hàn ý càng đậm, còn đang muốn nói thì trong phòng sinh truyền đến một tiếng kêu đau, Hoàng thượng cả kinh lập tức đứng lên, cũng không đáp lời ám vệ đang quỳ, một bước đã đến trước cửa phòng, quát lớn, “Xảy ra chuyện gì!”

Dứt lời không lâu sau, Đại cung nữ thiếp thân của A Uyển Bạch Lộ bước ra trả lời, “Hoàng thượng xin chớ lo lắng, Lữ má má nói nương nương còn mấy canh giờ nữa mới sinh, nương nương vẫn tốt.”

Hoàng thượng ho nhẹ một tiếng, cũng biết vừa rồi mình phản ứng quá, gật đầu bảo Bạch Lộ trở vào phòng sinh, sau khi A Uyển kêu đau thì bà đỡ cũng lên tiếng nói chuyện, trong phòng sinh thỉnh thoảng truyền đến tiếng A Uyển kêu đau, Hoàng thượng cau mày cũng không buông ra.

“Tìm giáo đầu lĩnh phạt đi, còn nữa, trở lại canh chừng Hà quý tần, đừng để cho nàng ta tự sát, chờ Uyển phi sinh con xong, trẫm sẽ thẩm vấn nàng.”

Ám vệ được lời này, dứt khoát lên tiếng “Dạ”, sau đó biến mất ở nội điện.

Từ lúc A Uyển kêu đau đến nay, Hoàng thượng cũng không có ngồi yên, thỉnh thoảng lại chạy đến cửa phòng sinh, ánh mắt như muốn khoét một cái động trên cửa phòng, nhìn cho rõ rốt cuộc bên trong đang xảy ra cái gì mới tốt.

Hoàng thượng ở đây sốt ruột, các phi tần ở nơi khác cũng không yên ổn, vốn tưởng rằng Uyển phi có thai thì mọi người có thể gặp được thánh nhan, dù sao Uyển phi mang thai cũng không thể hầu hạ Hoàng thượng, khó có được dịp để phi tần khác hầu hạ sao? Nhưng cuối cùng lại không như mong muốn, hơn nửa năm này, Hoàng thượng ngoại trừ ở Chiêu Dương cung cũng không qua đêm ở chỗ phi tần khác, ngay cả đặt chân đến cũng không có.

Chẳng lẽ muốn cho các nàng còn trẻ như vậy mà phải sống như quả phụ sao? Không ít người mong cho Uyển phi khó sinh, không phải nói là bị kinh hách nên mới sinh sớm sao? Hài tử không giữ được là tốt nhất, nếu là khó sinh, nhất thi lưỡng mệnh (một xác hai mạng) thì càng hợp ý của các nàng hơn.
alt
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc