https://truyensachay.net

Linh La Giới

Chương 1061: Địa vị

Trước Sau

đầu dòng

Lên tiếng chào hỏi các Thái thượng trưởng lão xong, Hạ Ngôn nói lời từ biệt với Thái thượng trưởng lão Thương Vân, rồi sau đó nhanh chóng ròi nội điện Vọng Thiên Cung Điện.
 
"Trước khi tới Tinh Đồ, hay là ta đi gặp Lưu Dụ cũng tốt, để biết tình huống của Thanh Dương Phong chủ lúc đó, Thanh Dương Phong chủ đến tột cùng là chết như thế nào." Hạ Ngôn chợt dừng lại lơ lửng phía dưới ngọn núi chỉnh ở trung ương, trầm ngâm một lát, ánh mắt lóe sáng, thân ảnh trong nháy mắt nhích động mà đi, chỉ trong phút chốc đã tới phía trên Thanh Dương Phong.
 
"Ồ? Lưu Dụ không có trong cung điện của hắn." Thân ảnh của Hạ Ngôn đần hiện ra trong không gian, ý niệm trong đầu. đảo một vòng, liền tra xét được trong cung điện của Lưu Dụ lại không có người. Hắn trước kia rất quen thuộc với Lưu Dụ, cho nên biết cung điện nào của Lưu Dụ trú ngụ.
 
"Có thể đi đâu rồi? Hỗn Độn Bí Cảnh hay là Tiên Cành?" Hạ Ngôn nhíu mày suy nghĩ, trong lòng thầm đoán. Đột nhiên cảm ứng có một người từ xa xa đang bay lại gần, tâm niệm vừa động, Hạ Ngôn liền tới phía trước người tu luyện giả kia.
 
 - Ồ?
 
Người này vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, trên mặt lộ vẻ kinh sợ, ngay sau đó rất nhanh khom người thật sâu cung kính nói:
 
- Ra mắt Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn!
 
-Không cần đa lễ!
 
Hạ Ngôn xua tay, hỏi ngay:
 
- Ngươi có biết Lưu Dụ đi nơi nào không?
 
Thân phận của Hạ Ngôn, Vọng Thiên Cung Điện sớm đã công bố khắp núi Thủ Vọng, cho nên tu luyện giả núi Thủ Vọng đương nhiên biết hiện tại Hạ Ngôn đã là Thái thượng trưởng lão của núi Thủ Vọng.
 
- Lưu Dụ?
 
Tu luyện giả này dường như thần sắc có chút bất an, ánh mắt có vẻ sợ hãi nhìn Hạ Ngôn một lúc, mới ấp úng nói:
 
- Lưu Dụ. đã bị trục xuất., khỏi núi Thủ Vọng rồi.
 
-Cái gì?
 
- Vây hắn rời núi Thủ Vọng đi tới địa phương nào?
 
Hạ Ngôn biến sắc, uy áp tự nhiên phát ra, khí tức lập tức bao trùm về hướng tu luyện giả
 
kia.
 
Khi uy áp của Hạ Ngôn hiển lộ ra, toàn thân tu luyện giả này đều trở nên cứng đờ, tâm thần bị chấn động mạnh một cái. Hạ Ngôn thấy vậy vội vàng thu hồi uy áp của mình. Thật ra không phải hắn cố ý muốn ập bức người này. chính là vì tâm tình biến hóa cho nên khí tức uy áp tự nhiên bộc phát ra.
 
- Bầm. bầm Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn! Ta cũng không biết hiện nay Lưu Dụ lưu lạc ở đâu?
 
Người này ấp úng nói, sắc mặt đều trắng bệch.
 
Nghe vậy, Hạ Ngôn nhíu mày càng sâu.
 
Lúc này, tu luyện giả kia chợt nhớ lại điều gì, vội nói với Hạ Ngôn:
 
- Thái thượng trưởng lão! Theo ta biết Mục Thanh khẳng định, là biết Lưu Dụ đi đâu, hắn có quan hệ thân mật nhất với Lưu Dụ. Để ta đi gọi hắn ra đây!
 
-Tốt!
 
Hạ Ngôn vui mừng, vội vàng gật đầu.
 
Thân thể người này nhoáng lên một cái, rất nhanh Phi hành đến một tòa cung điện gần đó, Hạ Ngôn cũng theo sau. Chỉ thấy người này vừa dừng chân liền hướng vào trong cung điện nọ kêu to:
 
- Mục Thanh ra đây một chút!
 
"Vù!"
 
Ngay sau đó, từ trong cung điện bay ra một người, mặc trường bào màu lam sậm. Người này hiển nhiên chính là người tên là Mục Thanh. Sau khi bay ra ngoài, nhìn thấy tu luyện giả kia đứng trước cung điện của mình, hắn vội hỏi:
 
- Có chuyện gì?
 
- Mục Thanh! Ngựơi có biết Lưu Dụ đi về hướng nào không?
 
Tu luyện giả kia liền hỏi thay Hạ Ngôn.
 
- Lưu Dụ? Hắn rời khỏi núi Thủ Vọng, ta cũng không biết hắn đi đâu!
 
Mục Thanh lắc đầu nói.
 
- Mục Thanh! Là Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn muốn biết Lưu Dụ đi đâu, ngươi lo lắng cái gì?
 
Người kia thấy Mục Thanh không chịu nói, lập tức nhíu mày giải thích.
 
-Hả?
 
Lúc này, Mục Thanh mới chú ý tới Hạ Ngôn đứng một bên. Ánh mắt của Hạ Ngôn cũng
 
nhìn Mục Thanh. Mục Thanh vừa thấy Hạ Ngôn vội vàng thi lễ, trên mặt nồi lên tia máu, dường nhưtâm tình rất kích động.
 
- Mục Thanh! Ngươi đúng là biết Lưu Dụ đi nơi nào phải không?
 
Hạ Ngôn ngăn cản Mục Thanh thi lễ, cất tiếng bình thần hỏi.
 
- Lưu Dụ. Hắn bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng, trước đây không lâu hắn từng dùng thủy tinh truyền âm liên hệ cùng ta, hắn đang ở tại Đô Vệ Thành.
 
Tâm tình Mục Thanh có hơi xúc động nói.
 
Hạ Ngôn vui mừng mắt sáng ngời!
 
- ở trong Đô Vệ Thành?
 
Hạ Ngôn lập lại một lần.
 
- Đúng vậy! Lưu Dụ nói có người núi Thủ Vọng muốn giết hắn, hắn liền trốn ở Đô Vệ Thành, đề đám người muốn giết hắn hoàn toàn bất ngờ, không nghĩ tới hắn lại ở gần núi Thủ Vọng như vậy. Tạm thời hắn cũng rất an toàn.
 
Giọng nói của Mục Thanh kèm theo đầy bất mãn căm hận.
 
- Muốn giết hắn, không dễ dàng như vậy! Ta thật muốn nhìn xem người nào muốn giết hắn.
 
Hạ Ngôn cười lạnh nói.
 
Tới lúc này, đương nhiên Hạ Ngôn hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, tất nhiên là do lúc trước Lưu Dụ trợ giúp mình, cho nên mới bị mấy người đó ghi hận, cuối cùng làm cho hắn bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Mà những người đó còn không chịu dừng tay, muốn lấy tính mạng của Lưu Dụ. Hiện tại Lưu Dụ đang ẩn thân ở trong Đô Vệ Thành.
 
- Mục Thanh! Ngươi giúp ta liên hệ với Lưu Dụ, nói hiện tại ta muốn gặp hắn. Yên tâm đi! Có ta ở đây không ai có thể chạm tới các ngươi.
 
Hạ Ngôn kiên định nói với Mục Thanh.
 
- Đa tạ Thái thượng trưởng lão!
 
Mục Thanh vội tạ ơn rồi nói tiếp:
 
- Vậy để ta liên hệ với Lưu Dụ, hắn biết có thể gặp ngài, khẳng định sẽ rất vui mừng.
 
- Ừ! Hỏi hắn ở chỗ nào trong Đô Vệ Thành, ta lập tức xuống núi tới gặp hắn.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, nói với Mục Thanh.
 
- Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn từ Vọng Thiên Cung Điện ra ngoài rồi sao?
 
Lưu Dụ ồ trong một gian tửu lâu ồ Đô Vệ Thành, kinh ngạc thấp giọng lẩm bẩm.
 
Lần trước thời điểm hắn liên hệ với Mục Thanh thì đã biết Hạ Ngôn trở thành Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn luôn ở trong Vọng Thiên Cong Điện không có ra ngoài. Nhưng vừa rồi, Mục Thanh lại thông qua thủy tinh truyền âm nói cho hắn biết Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn đã ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, đồng thời đang tìm hắn, hỏi hắn giờ này đang ở chỗ nào.
 
Sau phút kinh ngạc, Lưu Dụ mừng rỡ khôn xiết. Nên biết rằng, tình cảnh của hắn hiện giờ thật không tốt, bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng, mất đi thân phận Chấp sự núi Thủ Vọng, hơn nữa không chỉ như thế hắn còn rơi vào tình cảnh bị một số người của núi Thủ Vọng âm thầm đuổi giết.
 
Hiện tại có Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn ra mặt, hết thảy vấn đề đều có thể dễ dàng giài quyết.
 
- Nói cho Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn biết, ta lập tức sẽ tới chờ ở phía dưới núi Thủ Vọng.
 
Lưu Dụ vội dùng thủy tinh truyền âm truyền đi tin tức cho Mục Thanh.
 
Khi Mục Thanh báo tin tức này cho Hạ Ngôn, Hạ Ngôn Liền nói lời cảm tạ Mục Thanh và tu luyện giả kia, sau đó rất nhanh rời đi.
 
- Vương Dương trưởng lão!
 
ơ lối đi thông ra ngoài núi Thủ Vọng, Hạ Ngôn dừng lại thân hình, trầm giọng kêu to.
 
Vương Dương chính là người chưởng quàn thông đạo pháp tắc từ núi Thủ Vọng ra bên ngoài, ở bên ngoài, tuy rằng có thể nhìn thấy núi Thủ Vọng, nhưng nếu tu luyện giả không đi qua thông đạo pháp tắc, thì dứt khoát không thể tới gần núi Thủ Vọng.
 
Đương nhiên, cũng có thể dựa vào sức mạnh, mạnh mẽ tiến vào hoặc là đi ra ngoài. Hiện tại Hạ Ngôn là Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, đương nhiên không cần dùng sức mạnh mạnh mẽ phá hư pháp tắc của núi Thủ Vọng, hắn chỉ cần kêu Vương Dương trưởng lão mở ra thông đạo pháp tắc, liền có thể nhanh chóng rời núi Thủ Vọng.
 
Âm vang tiếng kêu của Hạ Ngôn vừa đứt, một đoàn pháp tắc trong không gian bắt đầu nhộn nhạo, Vương Dương trưởng lão dần hiện ra ở trước mặt Hạ Ngôn. Vương Dương chính là lão già lúc trước phụ trách khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.
 
- Hạ Ngôn trưởng lão!
 
- Vương Dương trưởng lão!
 
Hai người khẽ gật đầu chào hỏi nhau.
 
- Hạ Ngôn trưởng lão là muốn rời núi Thủ Vọng sao?
 
Vương Dương nhìn Hạ Ngôn, cười hỏi.
 
- Đúng vậy! Tuy nhiên chỉ trong chốc lát ta sẽ quay về ngay.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu:
 
- Hắn là sẽ không lâu lắm.
 
- Ha ha! Thông đạo pháp tắc đã khai thông, Hạ Ngôn trưởng lão bất cứ lúc nào cũng có thể ra vào.
 
Vương Dương gật đầu, trên mặt đẩy vẻ tươi cuời.
 
- Đa tạ Vương Dương trưởng lão!
 
Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ, tiếp theo thân mình liền hóa thành pháp tắc biến mất trong không gian. Vương Dương nhìn theo Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc, khẽ gật gật đầu, rồi lại thở ra một hơi, thân hình cũng dần dần biến mất trong không gian.
 
Phá dưới núi Thủ Vọng, một bóng người đang có vẻ nôn nóng bước tới bước lui, người này chính là Lưu Dụ bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Hạ Ngôn nhìn thấy Lưu Dụ, thân thể rất nhanh hiện ra ngay trước mặt Lưu Dụ.
 
Lưu Dụ nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra một loại xúc động không thể nói rõ.
 
- Thái thượng trưởng lão Hạ NgônỄ.Ễ
 
Giọng nói của Lưu Dụ hơi khàn khàn.
 
- Đừng nói những lời vô ích, có phải tên khốn Thương Ẩn kia trục xuất huynh khỏi núi Thủ Vọng hay không?
 
Hạ Ngôn xua tay ngăn Lưu Dụ, rỗi hỏi ngay.
 
- Đúng!
 
Lưu Dụ gật đầu thật mạnh.
 
- Hừ! Ta đã biết ngay là tên khốn này làm! Huynh yên tâm đi, ta sẽ lập tức mang huynh trờ lên núi Thủ Vọng, khôi phục thân phận của huynh.
 
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe ra tia sáng ác liệt.
 
Bí mật của Thương Ẩn này không có nhẫn Linh La đã bị phanh phui công khai, không ngờ vẫn không có bị trừng phạt, Hạ Ngôn cũng thật khó hiểu. Tuy nhiên không quan hệ, nếu tự mình ra mặt cho Lưu Dụ quay trở lại núi Thủ Vọng hẳn là không thành vấn đề.
 
- Lưu Dụ! Nói xem chuyện của Thanh Dương Phong chủ, ta muốn biết lúc ấy xảy ra chuyện gì.
 
Hạ Ngôn dừng một chút, trầm giọng hỏi
 
Lưu Dụ liền kể lại một lần toàn bộ sự việc Thanh Dương Phong chủ bị buộc phải bất đắc dĩ thiêu đốt linh hồn của mình lúc ấy.
 
Hạ Ngôn nghe xong, cũng không kìm nổi cảm thán vô vàn.
 
- Thanh Dương Phong chủ vì ta nên mới bị bọn họ làm hại Không thể tường được, Cự Khuyết Phong chủ lại bán đứng bằng hữu của mình. Một lát nữa ta phải hỏi lão xem sao. về phần báo thù cho Thanh Dương Phong chủ. có lẽ còn phải chờ một thời gian, tên khốn Thương Ẩn kia hiện giờ vẫn còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.
 
Hạ Ngôn ngưng tụ ánh mắt, lẩm bẩm nói giọng trầm thấp.
 
- Lưu Dụ! Bậy giờ theo ta quay lại núi Thủ Vọng, ta phải phục hồi thân phận của huynh.
 
Hạ Ngôn quay sang Lưu Dụ nói
 
- Tốt quá!
 
Lưu Dụ gật đầu thật mạnh, vui mừng nói.
 
Núi Thủ Vọng!
 
Hạ Ngôn mang theo Lưu Dụ quay về núi Thủ Vọng, tạm thời để Lưu Dụ chờ đợi ở dưới ngọn núi chính trung ương, sau đó một mình hắn trở về Vọng Thiên Cung Điện, nói một chút việc này cùng các vị Thái thượng trưởng lão. Các vị Thái thượng trưởng lão vội triệu tập các Phong chủ cùng với Thương Ẫn, nói thẳng ra ý kiến của Hạ Ngôn. Dưới tình huống nhiều vị Thái thượng trưởng lão ra mặt như thẶ Thương Ẩn hoàn toàn không có chút cơ hội gỉ. không thể không phục hồi thân phận của Lưu Dụ.
 
Kỳ thật, nếu Thương Ẩn sớm biết Hạ Ngôn sẽ được chủ nhân Thần Châu thu làm đệ tử, trở thành Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, có lẽ hắn cũng sẽ không cấp bách trục xuất Lưu Dụ ra khỏi núi Thủ Vọng như vậy. Cho dù trong lòng hẳn ghi hận chuyện này, cũng sẽ chờ một cơ hội tốt hơn.
 
Lúc này hắn có thể tiếp tục ngồi trên vị trí Chưởng Khốĩig Giả núi Thủ Vọng cũng xem như vận số cực lớn. Ngay sau khi sự kiện kia phát sinh không lâu, từ trong nội điện truyền ra pháp lệnh: từ nay về sau tín vật của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng không còn là nhẫn Linh La nữa, mà đổi mới là một cây quyầi trượng. Hiện tại Thương Ẩn nắm giữ cây quyền trượng này.
 
- Cự Khuyết Phong chủ!
 
ở ngoài ngọn núi trung ương, Hạ Ngôn ngăn cản Cự Khuyết Phong chủ đang định rời đi.
 

alt
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc