Anh sẽ không phải là cho là làm nhiệm vụ này rất phiền toái chứ? Mộ Khinh Hàn từ từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, do dự mà nhìn về Dạ Thanh Hàn, thử dò xét hỏi:
“Như vậy… Dạ, nhiệm vụ này chúng ta còn làm không?”
Dạ Thanh Hàn nhìn nàng mặt tràn đầy mong đợi kia, nở nụ cười thản nhiên nhưng hắn cũng không có đâm phá ý muốn của nàng, mà là hỏi ngược lại:
“Nàng muốn tiếp tục làm sao?”
Dĩ nhiên! Mộ Khinh Hàn hai mắt tỏa sáng, lập tức không chút do dự gật đầu. Đầu mối quan trong của 1 nhiệm vụ quan trong như vậy há có thể dễ dàng bỏ qua sao?
Dạ Thanh Hàn cũng không có lập tức trả lời chẳng qua là ánh mắt thâm thúy nhìn nàng không chớp mắt.
Mộ Khinh Hàn bị hắn nhìn chuyên chú có chút hơi sợ, gương mặt không tự chủ có vẻ đỏ bừng, nàng rất không được tự nhiên quay ra một bên thấp giọng nói:
“Sao… Có gì sao?”
“Không có.” Dạ Thanh Hàn hơi than thở
“Kia vậy cứ tiếp tục .”
“OK!” Gặp được sự đồng ý Mộ Khinh Hàn như được đại xá nhưng ngọn lửa hưng phấn mới vừa toát ra đã bị một chậu nước lạnh giội vào bởi vì nàng đột nhiên nghĩ đến một rất vấn đề rất quan trọng
“Bất quá… Chúng ta làm thế nào đi vào?”
Ở trong chính điện của thành chủ không cho phép người chơi tùy tiện đi vào cho dù là nhận được nhiệm vụ cũng phải có NPC đi theo nhưng theo lệ thường những chỗ người chơi có thể đến chẳng qua là bên ngoài chính điện mà thôi. Trừ phi có vinh dự đặc biệt được thành chủ tiếp kiến nếu không nằm mơ mà bước vào bên trong điện một bước. Mà hộ vệ bảo vệ thành chủ đều cấp 100 trở lên, sơ sẩy 1 cái thì sẽ rước họa.
Nói cách khác muốn gặp mặt thành chủ so với lên trời còn khó hơn. Len lén lẻn vào có khi còn chưa thấy được thành chủ cũng đã bị hô vệ chung quanh cho chết ngay lập tức.
Bất quá, Dạ Thanh Hàn tựa hồ tuyệt không lo lắng cái vấn đề này, tròng mắt đen xẹt qua sự định liệu trước rất tự tin, hắn lạnh nhạt mỉm cười nói:
“Đương nhiên là quang minh chính đại đi vào.”
“Hả? !”
…
Cho đến khi đi theo một đám NPC hộ vệ tinh anh bước chân vào chính điện, Mộ Khinh Hàn mới biết được cái Dạ Thanh Hàn cái gọi là “Quang minh chính đại” vào nhưng thật ra là thế nào…
“Không biết đặc sứ Thanh Long thành quang lâm, tại hạ không từ xa tiếp đón mong các hạ lượng thứ.” Một vị nam tử trung niên có chút mập mạp nở nụ cười từ trong cung tiến lên chào đón, hắn người mặc đầy gấm vóc, thêu chỉ vàng hình Chu Tước, đầu đội ngũ ngọc lưu ly, bên hông đeo đầy ngọc bội xa hoa nhưng vô luận hắn giả dạng cố ra vẻ cao sang nhiều tiền như thế nào nhưng hai bên tóc mai dài ra màu bạc đã sớm bộc lộ ra tao nhã của hắn không hề là thực.
Mộ Khinh Hàn nhìn một bên Dạ Thanh Hàn vẫn trấn định như bình thường rồi lại thấy hắn khuôn mặt tươi cười đón chào thành chủ Chu Tước thành lúc này mới chợt hiểu. Khó trách Dạ Thanh Hàn sẽ chắc chắc như thế! Thì ra là hắn là lợi dụng thân phận đặc sứ của Thanh Long thành tiến vào quả nhiên đủ “Quang minh chính đại” …
” Thành chủ khách khí rồi.” Dạ Thanh Hàn mặc dù rất không nhịn được khen tặng sự giả tạo như thật của người kia nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ lời hay vẫn phải nói.
Thành chủ Chu Tước thành ha hả cười nói: “Đặc sứ đến thật sự là vinh hạnh cho Chu Tước thành chúng tôi, cũng là làm cho sự giao lưu của hai thành tình cảm càng thêm thăm thiết.”
Mộ Khinh Hàn nghe hai người kia thi nhau nói lời khách sáo trong lòng mơ hồ sinh ra một cảm giác kỳ quái: làm sao thành chủ Chu Tước thành này tuyệt không hoài nghi bọn họ? Cũng không hỏi xem bọn họ là tới làm gì ?
Đột nhiên tiếng hệ thống nhắc nhở, làm cho nàng hơi bị chấn động
<Đinh>
[Hệ thống]: Người chơi hãy chú ý nhóm quái đầu tiên vào khoảng 5 giây sau sẽ xuất hiện, người chơi hãy thật tốt chuẩn bị.”
Chuyện gì xảy ra? Mộ Khinh Hàn cùng Dạ Thanh Hàn ánh mắt đồng thời sững lại, bọn họ đều từ trong mắt nhau thấy được một tia kinh ngạc rất hiển nhiên hai người cũng nhận được 1 thông báo giống nhau.
Dạ Thanh Hàn cho Mộ Khinh Hàn khiến một cái ánh mắt, nàng lập tức hiểu ý, âm thầm đưa tay đưa vào trong túi chuẩn bị cầm Băng Thiên Tuyết Vũ Kiếm chuẩn bị tùy thời phản công.
Mà bên kia thành chủ Chu Tước thành cười mắt cũng híp lại thành một đường nhỏ, nửa điểm nguy nan khi tai nạn sắp tới cũng không có:
“Nếu hai vị đường xa mà đến…”
Lời còn chưa dứt trong không khí “Sưu” một tiếng rung, năm đạo tên nhanh mạnh mẽ từ ngoài cửa bắn vào, thẳng tắp hướng ba người trong điện đâm tới!
Không biết là hệ thống đặt ra hay là Chu Tước thành thành chủ vốn chính là một kẻ nhát như chuột. Mắt thấy tên sắp bị bắn tới thân thể thành chủ Chu Tước thành quá đỗi sợ hãi, gấp gáp vạn phần la hét lên: “Có thích khách, có ai không …” hắn bởi vì sợ hãi mà quên né tránh, chẳng qua chỉ có khủng hoảng liên tiếp lui về phía sau trơ mắt nhìn mũi tên không ngừng tiến tới gần hắn!
Rụp…
Chỉ có nghe tiếng vũ khí đụng nhau phát ra tiếng thanh thúy, giữa không trung kiếm đưa lên liên tiếp, Dạ Thanh Hàn cùng Mộ Khinh Hàn đồng thời xuất thủ, năm mũi tên đã bị bọn họ chặn lại trong giây lát, “Ba ” một tiếng gãy thành hai nửa vô lực rơi xuống trên mặt đất.
Thành chủ Chu Tước thành co quắp ngồi ở dưới đất, ánh mắt ngây ngốc nhìn một màn này, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Ngay sau đó, năm tên thích khách áo đen từ trên đại điện nhảy ra, cầm trong tay trường kiếm lóe sáng hung hăng tiến hướng hai người đâm tới!
Thành chủ hiển nhiên bị trận thế này bị làm cho hoảng sợ hồn phi phách tán, hắn hoảng sợ hét to một tiếng, liền lăn một vòng trốn xuống bàn, cứ vèo chui đi vào không dám đi ra.
Đang khi năm tên thích khách kiếm sắp đâm tới mục tiêu bọn họ đột nhiên dừng lại cước bộ! Bọn thích khách không hẹn mà cùng với vũ khí trong tay động tác nhanh chóng lại lưu loát, ánh kiếm sáng ngời lần lượt thay đổi thành một mảnh đường múa rối loạn, nhất thời làm nhiễu loạn ầm mắt 2 người, làm hai người chỉ một thoáng thấy không rõ cảnh tượng trước mặt mình!
Không hổ là đầu mối chính của nhiệm vụ. Đám người tự xưng là quái kia quả nhiên rất khó đối phó! Bất quá… Cho dù như vậy thì như thế nào? Dạ Thanh Hàn trong mắt lướt qua sự hận chí, khóe miệng nổi lên cái cười lạnh hắn đột nhiên tựa như tia chớp nhảy lên không trung xoay cổ tay một phen tùy ý lấy ra một thanh kiếm, hướng một cái quét ngang
Lần lượt trận ánh sáng hỗn loạn kia chợt biến mất. Dạ Thanh Hàn vững vàng trở về chỗ cũ nhìn lại phía kia năm tên áo đen đã vô thanh vô tức ngã xuống trong vũng máu…
Mộ Khinh Hàn nhìn nhữn thi thể kia trên mặt đất hơi lăn tăn: mình còn chưa thấy rõ cái gì Dạ đã đem quái giải quyết hết… Quả nhiên Dạ Thanh Hàn vừa ra tay loại tôm tép như nàng chỉ có thể đứng bên mà nhìn thôi = =
Hệ thống tựa hồ không muốn cho bọn họ có thời gian nghỉ ngơi, nhóm quái thứ hai xuất hiện lập tức mà tới
Đinh!
[Hệ thống]: xin người chơi chú ý, nhóm quái thứ hai khoảng 5 giây sau sẽ xuất hiện, người chơi hãy chuẩn bị thật tốt.”
Sau mười giây lần này không còn có tên bắn lén hoặc những ám khí đánh lén công kích mà là trực tiếp bay tới mấy trăm con chim lửa to khoảng bàn tay, cả người chúng hừng hực lửa vây ánh mắt hung ác, như đạn bắn hướng hai người vọt tới!
“Dạ! Nhóm này quái để cho em, không cho phép anh đoạt nữa!” Sợ Dạ Thanh Hàn sẽ xuất thủ trước Mộ Khinh Hàn liền vội vàng kêu lên, một cái quần công Băng Thiên Tuyết Vũ đánh về phía chim lửa vừa đến, trong nháy mắt đem mấy trăm con chim đông lại thành băng!
Những thứ chim lửa này máu tuy ít nhưng khả năng phòng ngự cực kỳ cao có lẽ nguyên nhân là bởi vì bọn chúng có một tầng giáp bằng lửa không cách nào tan rã. Bị một chiêu công kích đám quái kia không thấy sợ nhưng nếu bạn bị một đám chim lửa công kích chính là hết sức đáng sợ, chỉ còn thương tổn từ từ tích lên là có thể đem một người chơi cấp bậc cao đuổi về nơi hồi sinh. Nhưng Mộ Khinh Hàn hôm nay một chiêu “Băng Thiên Tuyết Vũ” lại dễ dàng đem phòng ngự của chim lửa giải trừ, máu của bọn quái tụt lên nhanh chóng, chỉ thêm vài chiêu đã đem chúng thuận lợi giải quyết.
Dễ dàng giải quyết xong Mộ Khinh Hàn hài lòng xoay người, hướng Dạ Thanh Hàn khẽ mỉm cười: “Dạ, thấy em làm như thế nào?”
Dạ Thanh Hàn nheo lại tròng mắt đen lười biếng ngẩng lên, hắn khẽ vuốt cằm giọng nói phong khinh vân đạm: ” Không tệ, nhưng có chút chậm.”
“…” Mộ Khinh Hàn buồn a. T___T quả nhiên… Bị nhìn khinh bỉ…
Đinh!
[Hệ thống]: Người chơi chú ý nhóm quái thứ ba trong khoảng 5 giây sau sẽ xuất hiện, người chơi hãy chuẩn bị thật tốt.”
Lần thứ ba hệ thống nhắc nhở đúng lúc vang lên.
Mộ Khinh Hàn mới vừa buông lỏng thần kinh lại lập tức căng thẳng, lực chú ý toàn bộ tập trung xem động tĩnh từng ngóc ngách trong điện!
Trải qua hai lần quái vừa rồi nàng hiểu được một cái đạo lý: mỗi một lần quái xuất hiện so với lần trước đêu lợi hại hơn! Nếu như không phải mới vừa nãy nàng vừa hay có chiêu thức khắc chế quái vật kia sợ rằng sợ rằng kẻ bị chết cũng không phải là đám chim lửa kia rồi. Cho nên, nàng không dám thư giãn 1 chút nào. Nhưng là lần này, chuyện kỳ quái xảy ra…
Mộ Khinh Hàn cùng Dạ Thanh Hàn đợi đã lâu vẫn không thấy nhóm quái thứ 3 xuất hiện.
Tay lăm lăm giơ kiếm bắt đầu đau, bất tri bất giác buông xuống Mộ Khinh Hàn hướng bốn phía nhìn quanh một vòng, không khỏi nhăn lại lông mày nghi ngờ nói: “Làm sao nhóm quái thứ ba lâu như vậy cũng không có đi ra ngoài? Có phải hệ thống lầm hay không?”
Dạ Thanh Hàn cũng là tuyệt không gấp gáp, vuốt vuốt kiếm trong tay tùy ý đáp: “Chờ một chút….”
Lúc này, thành chủ Chu Tước thành thấy không có động tĩnh gì nữa rốt cục từ cái bàn bò đi ra ngoài, chật vật vỗ phủi bụi trên người, xấu hổ cười cười vừa hướng hai người đi tới, vừa chân thành nói xin lỗi: “Thật sự xin lỗi, không nghĩ tới trong thành thậm chí có thích khách xâm nhập, để cho hai vị chấn kinh rồi. Ta nhất định sẽ kêu người mau sớm điều tra rõ sự thật này cho hai vị đặc sứ một cái công đạo.”
“Hả?” Mộ Khinh Hàn trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nàng có chút nghi ngờ nhìn về phía thành chủ. Nhóm quái thứ ba còn chưa có đi ra làm sao thành chủ lại đi ra? Hắn không phải là rất sợ chết sao? Hay là … thật là hệ thống lầm rồi?
Nàng suy nghĩ miên man, bỏ lỡ đáy mắt thành chủ Chu Tước thành chợt lóe 1 tia ẩm hiểm và giảo hoạt rồi nhanh biến mất.
Mắt thấy thành chủ càng chạy càng gần, hồ ly vẫn gục ở trên đỉnh đầu Mộ Khinh Hàn đột nhiên quát to một tiếng:
“Nương cẩn thận! Hắn là quái giả mạo thành chủ!” Vừa mới dứt lời, nó phút chốc mở ra cánh lửa nóng bỏng hướng thành chủ kia đánh tới, nhân tiện hướng trên người hắn ra phun ra một ngụm tam vị chân hỏa
“Hừ! Không nghĩ tới hai nhóm quái vật chuẩn bị cũng không chết được các ngươi ” Thành chủ mới vừa nói ra khỏi miệng lời kịch toàn bộ bị chìm ngập ở trong hỏa diễm!
“Ách…” Động tác hắn giơ chủy thủ đâm Mộ Khinh Hàn cứng lại ở giữa không trung trong nháy mắt bị đốt thành than đen, 1 con ngươi nhìn lên mái tóc vốn là thành công có được 1 kiểu tóc ưng ý, tốn nhiều tiền lại bị tiểu hồ ly dùng tam vị chân hỏa làm cho chẳng ra sao!