"Hả? Khắp cả tông môn đang đồn ầm lên kia kìa? Hai mươi năm trước tông môn phát hiện một cái không gian phế tích, tông môn vì chuyện này bỏ ra vô số lich thạch để chuẩn bị cho việc này, nhưng không biết vì sao lại bị lộ ra ngoài."
Đường Lôi giống như cười mà không phải cười nói với Du Vân.
"Không gian phế tích?"
"Sư đệ không biết sao? Không gian này được các tu sĩ có tu vi cao cường mở ra, có thể xây dựng cho mình làm một thế giới riêng."
"Thật vậy sao? Đến tu vi gì mới có thể xây dựng cho mình một thế giới riêng?"
Du Vân nghe thấy thế ánh mắt nóng rực lên.
"Haha sư đệ bây giờ suy nghĩ chuyện này làm gì, tu vi cao cỡ nào thì sau này nếu sư đệ có cơ hội tu luyện lên thì biết, mà chuyện xây dựng lên thế giới cũng không phải việc dễ dàng..."
"Gia tộc của ta cũng không ở Nam Việt quốc, mà ở một nơi rất xa, ở đó cũng chẳng có phong cảnh gì đẹp."
Đường Lôi khi nhắc đến chỗ của gia tộc thì nhìn về phương xa với ánh mắt buồn bã nhưng rất nhanh biến mất.
"Ta đi vào Huyết Quỷ tông thực ra cũng có mục đích khác, nhưng bây giờ thấy Huyết Quỷ tông như vậy nên biết không thể ở lâu, mau chóng ly khai."