Sau khi cả bọn ai trở về nhà nấy, Tiêu Yến mới hỏi Lăng Dương Thần đi ở đằng trước:"Vậy tin tức mà anh nói là gì?"
Lăng Dương Thần bế ngang cô lên:"Ngô Hi Trạch báo cáo người chết làm gì? Tôi có thể cho cô điều hay hơn thế, nhưng mà.."
Tiêu Yến cau mày:"Nói đi"
Bị anh ta ném xuống giường, sau đó Lăng Dương Thần ập cả người xuống nói:"Nhưng mà tôi cần cô trả phí"
Sau khi anh ta đã thỏa mãn với "tiền" phí của cô, Tiêu Yến vẫn không quên điều mình cần ngay lập tức hỏi:"Bây giờ nói đi"
Mà điều này làm Lăng Dương Thần có chút khó chịu, cô ta chỉ làm với anh chỉ vì mục đích cá nhân. Suýt chút nữa anh còn nghĩ cô cũng trả phí cho Ngô Hi Trạch như thế.
Anh lấy máy tính xách tay đặt bên đầu giường mở ra, toàn cảnh chụp ở trong Tiêu gia lập tức phơi bày, cô có thể thấy Trang Khả Như đang thân mật với Hoàng quản gia.
Tiêu Yến có vẻ rất sock với hình ảnh này cùng theo đó là sự ghê tởm, có điều Tiêu Chí Nguyên phải đến mức nào thì bà ta mới phải đi cặp bồ với một tên quản gia gần sáu mươi?
Lăng Dương Thần nói:"Lần trước Giang Hạ đã xâm nhập luôn vào camera nhà họ, tôi cũng không ngờ là có thu thập lớn như vậy"
Đêm nay Tiêu Chí Nguyên vừa ra ngoài, Lăng Dương Thần cùng Tiêu Yến lái xe đến Tiêu gia, chợt cảm thấy giống như mình đang đi bắt vợ vụng trộm.
Lẻn vào Tiêu gia giống như lần trước, bây giờ Tiêu gia vô cùng lỏng lẻo, người hầu chẳng được mấy người vì Tiêu Chí Nguyên đang ngày càng tụt dốc, đó là lý do ông ta thường xuyên vắng nhà để đến công ty, có thời gian cho Trang Khả Như vụng trộm.
"Tiêu Chí Nguyên thảm thật, bây giờ sức khỏe còn thua cả ông già này" Tiêu Yến nói xong đưa điện thoại lên bấm số, Trang Khả Như nghe cô định gọi ai đó bắt đầu khóc lóc cầu xin:"Tiêu Tiêu Yến, đừng..đừng nói cho Tiêu Chí Nguyên, tôi xin cô"
Dù cho Tiêu Chí Nguyên đang tụt dốc nhưng ông ta vẫn chính là nguồn chu cấp cuối cùng cho hai ông bà này, cuối cùng ông ta lại đang còng lưng ra làm để nuôi vợ cùng tình nhân.