Bên trong Hàm Phúc cung , Hiền phi, Đức phi , Lương phi , Thục phi đang ngồi tán gẩu và tặng quà cho con của Lịch Qúy phi . Lịch Cơ liếc mắt một loạt đám người trong điện , Bạch Vân Sinh thấy thế , tiến lên kiểm tra các món đồ mà mấy vị nương nương kia tặng . Vừa rồi Lịch Cơ mang thai hắn thật quá sơ ý , nàng bị hạ độc một thời gian dài mà hắn cũng không phát hiện . Bản thân hắn cũng đang nghi hoặc cách hạ độc của đối phương nhưng vẫn chưa có câu trả lời .Sau sự việc đó hắn đối với mỗi một món đồ của Lịch Cơ đều hết sức cẩn thận
-“Lịch quý phi tỷ cũng thật quá cẩn thận rồi , ban ngày ban mặt ai lại dám làm chuyện bất lợi cho tiểu hoàng tử chứ “ _ Lương phi cười nịnh nói
-“Tỷ tỷ làm vậy thật xem chúng ta là người xa lạ nha “_ Thục phi phụ họa
-“Muội ấy cẩn thận vậy cũng tốt , lỡ thái tử có bề gì chúng ta thật gánh không nổi đâu “ _ Hiền phi cười nhẹ nhắc nhỡ
-“Thái tử ? Tiếng này Hiền phi muội gọi có quá sớm hay không nga ? _Đức phi lên tiếng đánh gãy lời nói của đám nữ nhân
-“Ý Đức phi là thế nào ? Hiện giờ hoàng thượng chỉ có một mình A Tu là con trai … hay Đức phi tỷ cũng đang mang long thai sao ? “ Lịch Cơ nhìn Đức phi khinh thường cười đểu một chút lại mỉa mai nói tiếp “ Ồ… nhưng hình như nửa năm nay hoàng thượng không đến chổ tỷ tỷ nha … “
Thục phi , Lương phi nghe xong không khỏi lấy khăn che miệng cười khẩy nhìn Đức phi biến sắc . Hiền phi thấy thế không khỏi lắc đầu nhìn mấy người trước mắt này . Thấy Bạch Vân Sinh kiểm tra xong , báo mọi thứ đều không có vấn đề Lịch Cơ mới hạ lệnh cho cung nữ mang vào trong . Đức phi hừ lạnh , cũng không thèm nói tiếng nào , vừa đúng lúc bên ngoài truyền vào hoàng hậu đến , cả đám mới đứng lên hành lễ , Tịnh Huyên đi lướt qua các nàng rồi tiến lên ngồi trên ghế chủ vị
-“Bình thân , cứ ngồi “
-“Hoàng hậu đến thật vinh hạnh cho A Tu của muội , cứ nghĩ hoàng hậu tỷ còn để bụng chuyện cũ “
-“Mấy lần bổn cung cũng định qua thăm muội , nhưng hoàng thượng với thập thất công chúa cứ đến cung ta chiếm hết cả thời gian … thật có lỗi với muội muội quá “ Tịnh Huyên vừa cười vừa nói một cách đạm mạc , liếc mắt nhìn Lịch Cơ
Lịch Cơ nghe ra ý trong lời nói , ánh mắt hằn lên tia độc ác hừ lạnh , dưới ông tay áo , bàn tay nàng ta nắm chặt đến nỗi móng tay đâm sâu vào thịt . Không khí bỗng chốc trở nên trầm xuống , thấy vậy Hiền phi lên tiếng giải vây
-“Hoàng hậu là quốc mẫu , hoàng thượng tất nhiên sẽ quan tâm nhiều hơn chúng tỷ muội rồi , chưa kể Mạc đại tướng quân là công thần của Tuệ Quốc , vì Tuệ Quốc vào sinh ra tử … chúng tỷ muội thật ngưỡng mộ “
-“Phải không ? “ _Tịnh Huyên nhướng mày , đặt tách trà xuống bàn
-“Hoàng hậu tỷ tỷ hiện giờ độc sủng hậu cung , cũng nên sớm sinh cho hoàng thượng vài hoàng tử , để A Tu của muội cũng có thêm đệ đệ “ _ Lịch Cơ được thế khiêu khích
-“Thế hoàng hậu tỷ tỷ thật vất vả , phải một mình giúp hoàng thượng khai chi tán diệp nha “ _Thục phi mặc dù cười nhưng vẫn không thể che đi sự ghen tị trong giọng nói
-“Biết làm sao được a, hoàng thượng chỉ muốn sủng ái tỷ tỷ , chúng ta làm được gì chứ … chỉ cực thân cho hoàng hậu tỷ tỷ thôi “ Lương phi mỉa mai hùa theo
-“Chốn hậu cung là vậy , các muội đâu phải mới vào chứ ? “ Đức phi lúc này mới lên tiếng
Tịnh Huyên cười nhàn nhạt nhìn mấy nữ nhân này , Hiền – Lương –Thục –Đức …nhưng trong lời nói thì đầy gai độc , cũng không biết trong lòng còn độc hơn như thế nào nữa . Tịnh Huyên cụp mi mắt xuống , vuốt vuốt chiếc khăn trên tay nàng , lạnh nhạt mở miệng :
-“Hơn nửa năm nay hoàng thượng hình như chưa đến thăm Đức phi phải không , Lương phi thì hình như cũng 4 tháng , Thục phi thì cũng gần như Đức phi , Hiền phi thì đỡ hơn chút khoảng 2 -3 tháng hoàng thượng sẽ ghé một lần … mà từ lúc tiểu hoàng tử sinh ra đến giờ hoàng thượng hình như chưa đến Hàm Phúc cung của Lịch quý phi nhỉ …? “
Vừa nói nàng vừa liếc nhìn một lượt các nữ nhân sắc mặt ngày một vặn vẹo vì tức giận , lại nói tiếp
-“Các muội có cần bổn cung khuyên hoàng thượng đến cung của các muội không ? A...Hay là các muội dọn đến Cảnh Dương cung của ta đi , như vậy sẽ ngày ngày được thấy hoàng thượng …như vậy ta cũng đỡ phải mang tiếng độc sủng hậu cung nha “
Mạc Viễn vốn im lặng nãy giờ , nghe những lời Tịnh Huyên nói , bản thân vì nhịn cười mà người không ngừng run rẩy . Bạch Vân Sinh một bên cũng thoáng sửng sốt “ miệng lưỡi của vị hoàng hậu này cũng thật đáng sợ “ . Tịnh Huyên thấy Mạc Viễn đứng một bên xem trò vui thì liếc xéo một cái , rồi hạ giọng kêu Mạc Viễn cùng Bạch Vân Sinh kiểm tra món đồ mà mình mang đến tặng . Lịch Cơ hậm hực tạ ơn rồi nhận lấy món đồ . Đang định đứng lên hồi cung thì nghe tiếng một cung nữ hoảng hốt chạy vô báo
Vừa nghe cung nữ báo lại , Lịch Cơ sắc mặt xanh mét , vội vã chạy ra ngoài , Bạch Vân Sinh đuổi theo phía sau . Tịnh Huyên dẫn đầu đám phi tần trong điện cũng theo sau , lúc đi ngang qua đám phi tần mi nàng khẽ nhíu lại “ ra tay nhanh thật “ .
Khi chạy đến thì thấy Bạch Vân Sinh đang xem mạch cho tiểu hoàng tử . Lịch Cơ ngồi một bên lo lắng siết chặt khăn trong tay , Hiền phi thấy vậy liền ra lệnh cho một thái giám đi mời hoàng thượng tới . Tịnh Huyên nói nhỏ gì đó bên tai Mạc Viễn , rồi hắn tiến lên xem xét mạch cho tiểu hoàng tử , đồng loạt Bạch Vân Sinh và Mạc Viễn thốt ra một cái tên
-“Phụ tử cổ độc “
Mọi người trong điện nghe vậy không khỏi hoảng sợ hoang mang , lại nghe Mạc Viễn giải thích .
-“Phụ tử cổ độc là độc do bộ tộc Mãn Ngưu sống phía tây Bắc Sở tạo nên . Nó là sự kết hợp của một loại nhện và một loại bọ cực độc sống ở miền núi . Họ nuôi từng cặp nhện và bọ cực độc để chúng giao phối , sau khi giao phối con cái sẽ ăn con đực rồi mới sinh ra một con khác . Con nhệnh và bọ được sinh ra sẽ mang độc tố gấp đôi bố và mẹ chúng . Chúng sẽ được nuôi tiếp để được giao phối …cứ như vậy cho đến lần giao phối thứ 9 … bộ tộc đó sẽ đem chúng đi phơi khô , rồi xoay nhuyễn thành độc phụ tử . “
Lịch Cơ trắng bệch mặt ,quay sang nhìn Bạch Vân Sinh , chỉ thấy hắn mày nhíu càng lúc càng chặt , gương mặt vừa đau thương vừa lo sợ . Hiền phi thấy thế , vội vàng lên tiếng hỏi
-“Độc này có thể giải không ? “
Lịch Cơ thoáng bừng tỉnh , vội chạy đến bên tiểu hoàng tử tức giận hỏi Bạch Vân Sinh
-“Độc này có thể giải không ? Bạch thái y mau cứu hài tử của ta nhanh lên “
Bạch Vân Sinh mặt đầy khó xử nhìn Lịch Cơ nhỏ giọng lắc đầu “Độc này không giải được “
Mọi người trong điện nghe vậy không khỏi khiếp sợ . Lịch Cơ lúc này điên cuồng la hét
-“Là ai , là ai đã hạ độc A Tu ? A Tu …. A Tu của mẹ huhu “
Nhìn Lịch Cơ khóc thương tâm , Bạch Vân Sinh thật sự rất đau lòng , nhưng hắn không thể làm khác . Đức phi và mấy phi tần khác cũng vội đến an ủi Lịch Cơ rồi quay sang hỏi Mạc Viễn
-“Mạc thái y cũng không có cách nào cứu hoàng tử sao ? “
Mạc Viễn nhìn lướt qua , rồi đưa mắt nhìn Tịnh Huyên , đôi mắt nàng có chút dao động nhưng rất mau bị che lấp , gật đầu . Bạch Vân Sinh thấy một màn này không khỏi khiếp sợ “ không lẽ bọn họ đã biết “ , giọng Mạc Viễn làm Bạch Vân Sinh trợn mắt
-“Độc này , không phải không thể giải … nhưng cần một thứ dẫn thuốc “
-“Ngươi nói gì , dù là dược liệu quý hiếm cỡ nào ta cũng có thể kiếm cho ngươi , chỉ cần ngươi có thể cứu A Tu “
Lịch Cơ nước mắt giàn dụa nói , Bạch Vân Sinh rất muốn tiến lên ngăn chặn Lịch Cơ lại , nhưng thấy Mạc Viễn trầm mặc một chút , định lên tiếng thì lại nghe bên ngoài tuyên