Trình Tuyết đem xe đậu ở bên ngoài trường nhất trung, gọi điện thoại cho Lý Kiều.Từ sau ngày đó, nàng vẫn luôn suy nghĩ phiền não làm thế nào để bắt được tiểu tam kia.
Con gái Lý Kiều luôn luôn thân thiết cùng với Lý Thiên Hạo, có lẽ Lý Kiều sẽ giúp nàng để ý xem có dấu vết gì không, suy nghĩ đến gần đây Lý Thiên Hạo thường xuyên ở nhà, không có cơ hội cùng Lý Kiều nói chuyện này, chính mình hôm nay đành phải tìm cớ thuận đường, đón Lý Kiều tan học.
Xa xa thấy Lý Kiều đang đi ra cổng trường, bên cạnh còn có nam sinh đang đi cùng, bộ dáng tựa hồ rất tuấn tú.
Lý Kiều vẻ mặt không hờn không giận đối với Lâm Bỉnh bên cạnh này, nhìn thấy xe của Trình Tuyết thì chạy tới mở cửa.
Trình Tuyết cười nhìn Lý Kiều vừa ngồi trên ghế phụ, trêu ghẹo hỏi: "Làm sao vậy? Cậu kia là bạn trai của con à?" Trình Tuyết một chút cũng không có tư tưởng làm trưởng bối quan sát chuyện của con gái.
Lý Kiều nhất thời buồn bực, Trình Tuyết thế nhưng hôm nay lại tới đón mình tan học, tâm tình hình như lại còn rất tốt cùng mình nói chuyện bát quái. Chính nàng không phải luôn xem cô là sao chổi của nàng sao...
Rầu rĩ nói: "Không có gì, chỉ là bạn học thôi,...Mẹ, hôm nay tìm con có việc gì sao ạ?" Trình Tuyết nhìn qua Lý Kiều, mặt mày liền suy sụp, con gái cùng với đầu gỗ có gì khác nhau.
Một bên lái xe một bên nói: "Không có gì, có một số việc muốn hỏi con, về baba của con."
"Baba? Chuyện của baba sao con có thể biết rõ được ạ." Lý Kiều làm bộ như không có chuyện gì nói, trong lòng lại lấy làm kinh ngạc. Trình Tuyết sẽ không hoài nghi cô đi, chính mình gần đây cùng ba ba không quá mức thân mật đến nỗi bị nghi ngờ.
Trình Tuyết nhìn tình hình giao thông phía trước, khôi phục bộ dạng nghiêm túc nói: "Mẹ hỏi con này, ngày hôm qua con cùng ba ba đi ra ngoài, ba cùng con không nói chuyện gì sao?"
"A,...không ạ, có chuyện gì thế ạ?"
"Thật vậy ư? Ba con không nói với con về người bạn nào sao?" Trình Tuyết tinh tế hỏi.
Lý Kiều mặt hơi tái, cô chỉ sợ Trình Tuyết hỏi nhiều, chính mình lại làm lộ chuyện kia. "Không có ạ, ba ba không có nói nhiều... Mẹ, mẹ cùng ba ba xảy ra chuyện gì sao?"
Cô lại hỏi lại.
Ngược lại là Trình Tuyết mất tự nhiên, thanh thanh cổ họng: " Không có gì, mẹ chỉ hỏi vu vơ vậy thôi... còn nữa, nếu ba ba nói với con cái gì, con nhớ rõ nói cho mẹ biết, biết không?" Cuối cùng, ngữ khi cứng nhắc vẫn là tiết lộ cảm xúc hiện tại của Trình Tuyết.
Lý Kiều tự hỏi, đại khái là Trình Tuyết đã bắt đầu hoài nghi ba ba, còn chưa có phát hiện bọn họ ở cùng một chỗ làm chuyện tình cảm nam nữ kia.
Làm sao bây giờ, rất muốn cùng ba ba thương lượng một chút, hơn nữa từ nay không thể ở nhà theo hắn làm càn, nếu bị mẹ phát hiện... cô không dám tưởng tượng thêm nữa, lấy tính tình cường ngạnh cố chấp của Trình Tuyết, có thể hay không làm ra hành động gì, thật không dám suy nghĩ nữa.
"Dạ, đã biết." Hai người một đường trầm mặc về tới nhà.
Buổi tối, Lý kiều khóa cửa phòng, đi đến bên cạnh thư phòng. Lý Thiên Hạo gần đây thường xuyên ở thư phòng làm việc tới đêm khuya.
Lý Thiên Hạo nghe được tiếng vang, ngẩng đầu giương môi cười, hướng Lý Kiều duỗi tay nói: "Cục cưng, lại đây...".
Thanh âm mang một chút khàn khàn quyến rũ.
Tuy Lý Kiều cũng đã quen thuộc với biểu hiện như vậy của Lý Thiên Hạo, cũng không khỏi cúi đầu xuống đỏ mặt thẹn thùng.
Do dự một lúc vẫn là đi qua, gần đây nam nhân này lá gan rất lớn, hiện tại Trình Tuyết vẫn còn đang ở nhà mà.
Ngồi ở trên đùi hắn, Lý Kiều liếc mắt nhìn nam nhân một cái, chợt cúi đầu, ngón tay vô thức bắt đầu năm quần áo của hắn.
Một bên thấp giọng nói ra sự tình hôm nay: "Hôm nay mẹ đến trường học tìm con, nàng hỏi con...Ba ba có phải ở bên ngoài có bạn khác hay không..." Nói xong, lại nhìn Lý Thiên Hạo.
Nam nhân nghe xong, mặt hơi trầm xuống, nghĩ rằng Trình Tuyết đã không nhịn được muốn đi điều tra hắn rồi.
Cúi đầu lại thấy biểu hiện lo lắng cẩn thận của Lý Kiều, hắn lại cười vang lên.
Nhéo nhéo chóp mũi khéo léo của cô, nói: " Ân, ba đã biết, cục cưng không cần để ý đến việc này, ba ba sẽ xử lý thật tốt."
Kia,...Ba ba muốn xử lý như thế nào?
"Cùng mẹ...ly hôn sao?" Lý Kiều nói xong, trong lòng không yên, chờ đợi phản ứng của Lý Thiên Hạo.
Cô không nghĩ phá hư hôn nhân của ba mẹ, nhưng sự tình đã vượt qua tưởng tượng của cô, cô không nghĩ mình yêu Lý Thiên Hạo nhiều đến thế, một mặt ích kỷ hy vọng Lý Thiên Hạo cùng Trình Tuyết ly hôn, hắn chỉ thuộc về mình cô,một mặt lại...
Lý Thiên Hạo nâng mặt của cô lên, hôn lên đôi môi hồng nhuận như cánh đào tươi.
"Ân, nhất định phải ly hôn, Kiều Kiều không thích ba ba chỉ thuộc về mình bảo bối sao?"
Ánh mắt mang vẻ đáng thương nhìn Lý Kiều, hai tay cách quần áo ở trên lưng nàng vuốt ve lên xuống.
"Con...con không biết..." Lý Kiều cúi đầu không dám nhìn hắn.
Hắn thở dài một tiếng, trong lòng vừa đau lòng cho Lý Kiều lại vừa buồn bực. Chẳng lẽ tiểu Kiều nhi của hắn vẫn còn hoài nghi tình cảm của hắn sao.
Đau lòng Lý Kiều luôn bị động ở thế ba người, hơn nữa cũng vì quan hệ của bọn họ, trong lòng cô đối với Trình Tuyết xác thực không dễ chịu...
"Tin tường ba, ba sẽ xử lý thật tốt, được không?" Nam nhân ôm chặt cô nói.
Lý Kiều trong lòng ấm áp, tuy rằng mối quan hệ này tương lai cũng không có được thế gian công nhận, nhưng giờ phút này được người mình yêu bảo vệ, cô thực sự rất vui vẻ.
Hai người nói hết lời tâm tình trong lòng, động tác ở tay ngày càng phóng đãng hơn.
Lý Thiên Hạo gạt hết văn kiện trên mặt bàn ra, đem cô đặt lên trên. Lý Kiều ôm lấy Lý Thiên Hạo chủ động hôn lên môi hắn, cái lưỡi thơm tho vói vào trong miệng của hắn, tay thì sờ soạng cởi quần áo ở nhà của Lý Thiên Hạo.
Nam nhân còn chưa có phản ứng gì, môi anh đào men theo cổ hắn một đường đi xuống, ở trong ngực hắn thân ái cắn một cái. Từ ngày hôm qua hai người ở bên ngoài kích tình, Lý Kiều đối với Lý Thiên Hạo cởi mở hơn rất nhiều.
Lý Thiên Hạo một thân lửa nóng nhìn con gái lấy lòng mình, hai tay ở sau lưng Lý Kiều vuốt ve, hoàn toàn để cho Lý Kiều phát huy sự chủ động.
Lý Kiều kéo xuống váy hai dây của mình, bởi vì ngồi trên bàn học, mà Lý Thiên Hạo lại cong thắt lưng, hai người ở độ cao không chênh lệch lắm, càng thuận tiện cho Lý Kiều chủ động.
Cởi váy ngủ, đem bầu vú mềm mại của mình đút vào miệng hắn, Lý Thiên Hạo ngậm lấy nụ anh đào đỏ thắm, tay ở trên cởi váy ngủ, đem bầu vú mềm mại của mình đút vào miệng hắn, Lý Thiên Hạo ngậm lấy nụ anh đào đỏ thắm, tay ở trên bầu ngực trắng như tuyết xoa bóp vài cái.
Ánh mắt lóe ra ánh lửa dục vọng nhìn Lý Kiều thấp giọng nói: "Ân... ngọt quá...bảo bối..."Lý Kiều thẹn thùng trừng mắt nhìn hắn một cái, nghiêng đầu rên rỉ, một bên lại thẳng thắt lưng, đưa bầu vú sát gần miệng hắn hơn, càng thuận tiện cho hắn bú mút.
Lý Thiên Hạo buông hai hạt đậu kia ra, làm cho Lý Kiều tiếp tục phát huy.
Lý Kiều bị hắn khiêu khích cả người như muốn nhũn ra, tê liệt ngã vào lòng nam nhân, mặt kề sát cơ ngực cường tráng của hắn, miệng đi tới cắn cắn núm vú của hắn, cho đến khi Lý Thiên Hạo dục hỏa khó nhịn đẩy nàng ra.
Đem nàng đẩy nằm lên mặt bàn, tách hai chân thon dài trắng nõn của Lý Kiều ra, duỗi tay tiến vào tiểu huyệt mềm mại kia, chỗ đó d*m thủy đã muốn chảy ròng ròng. Đem quần của mình cởi ra, móc ra côn th*t thô dài cứng rắn, ở hoa huy*t giữa hai chân Lý Kiều đâm loạn, không vội mà đem dương v*t ma sát.
Lý Thiên Hạo thích nhất kiểu tán tỉnh như vậy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Kiều hưng phân khó nhịn mà thở gấp, ánh mắt cầu hoan đáng thương nhìn hắn.
Lý Kiều hai tay ôm hắn thở gấp: "Ân...ông xã nhanh tiến vào đi...a... nhanh chút..."Lý Thiên Hạo vừa nghe nàng gọi, vừa lòng nắm côn th*t ma sát bên trong tiểu huyệt rồi mới cắm vào, bên trong hoa huy*t nhỏ hẹp đã bao bọc chèn ép lên nam căn của hắn, Lý Kiều không nhịn nổi kinh hô kêu lên một tiếng.
Lý Kiều nhăn hai hàng mày lá liễu lại, cắn chặt hai môi nhịn xuống tiếng rên rỉ yêu kiều, Trình Tuyết vẫn đang còn ở bên ngoài.
Lý Thiên Hạo tự nhiên hiểu rõ phản ứng của con gái, tà ác cười.
Mật thịt bao bọc như muốn nuốt hết tinh hoa của hắn làm cho hắn không chịu nổi, đem hai chân mảnh khảnh của Lý Kiều gác lên vai của hắn, ôm chặt đùi cô, thẳng lưng tiến quân thần tốc, trái phải va chạm, cắm đút không ngừng gia tăng tốc độ, hung hăng làm mấy ngàn phát, cắm đến nỗi cả người
Lý Kiều ửng hồng, vô lực chống đỡ, làm làm cho hắn không thể ngừng lại được, chỉ có thế hùa theo hắn đón nhận, không biết đã chảy ra bao nhiêu dâm thuỷ. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú Đừng Qua Đây!
2. Độc Sủng Thiên Kim Nô
3. Thư Tỏ Tình
4. Khế Ước Nhân Duyên
=====================================
Lý Thiên Hạo thấy Lý Kiều vô lực, liền đổi tư thế, hắn ngồi trên ghế, đem Lý Kiều ôm đến ngồi trên người hắn.
Tư thế này càng làm cho dương v*t chôn sâu vào trong huyệt nhỏ hơn. hoa huy*t nhỏ bé như chủ động mở đón cắn thịt căn của hắn, làm cho hắn sướng sảng khoái vô cùng, đầu quy ở trong hoa tâm của nàng cũng nảy lên vài cái, trong lòng thầm than huyệt nhỏ của Lý Kiều đúng là chốn đào nguyên tuyệt diệu.
Lại thương tiếc Lý Kiều còn trẻ, hết sức che chở, thịt căn chậm rãi co rúm.
Vuốt ve đầu con gái, đẩy những sợi tóc ẩm ướt dính ở trên mặt nàng. Lý Kiều ghé vào trong ngực của hắn, hoa huy*t đã sớm bị đâm đến ửng đó, mềm mại mặc cho nam nhân dưới thân đưa đẩy.
Lý Kiều ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng yêu kiều. Lý Thiên Hạo lập tức hôn lên tiếng rên rỉ ấy của cô, lại đặt cô trên bàn học, tham lam không bỏ qua một tấc da thịt trắng tuyết nào của cô, lại nhìn xuống cái khe nhỏ phấn nộn dưới kia, nhanh chóng cúi đầu, dùng đầu lưỡi với vào trong hoa huy*t, giống như trân bảo không buông tha một chút d*m thủy nào, tinh tế liếm mút, khiến hoa huy*t càng chảy ra nhiều xuân thuỷ.
Lý Kiều chống đỡ không nổi, hoa huy*t vừa ngứa vừa tê dại, đùi ngọc cọ xát vào đầu tóc của hắn, thắt lưng uốn éo không ngừng, thấp giọng khàn khàn nói: "Không cần liếm...ân...mau cắm vào đi..."
Lý Thiên Hạo nghe vậy ngẩng đầu lên, đem thịt căn tráng kiện cắm lút cán, đưa đẩy ra vào mấy ngàn cái, đưa Lý Kiều đến cao trào vài lần, hắn bắn vào trong cơ thể cô.