Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Thể loại: Cung đình, yêu sâu sắc, ngọt văn, HE
Văn án
Tống Cẩn là một vị vua vì nước vì dân, có thể nói là chăm chỉ cần cù, mỗi ngày đều hoàn thành chỉ tiêu đúng hạn.
Các đại thần dù không thấy mặt, nhưng tấu chương đều đều được phê duyệt, thật sự chưa thấy Hoàng thượng nào làm việc tích cực như vậy, tôn vinh làm "chiến sĩ thi đua" thật sự là không quá.
Có điều chắc là say mê làm lụng quá, thế nên sinh bệnh, bệnh không ham mỹ nhân, vô số phi tần nhan sắc mỹ miều, chim sa cá lặn như thế, hắn không thèm sủng ái bất kì ai, thậm chí lập Hoàng hậu mà đêm tân hôn còn không thèm xuất hiện.
Hoàng hậu Khương Ninh bận bịu cân bằng hậu cung, hao tâm tổn trí, hiện giờ các phi tần vẫn cứ nhao nhao tranh sủng, nhưng đối tượng không phải Hoàng thượng, mà là Hoàng hậu nàng.
Việc Tống Cẩn có thể làm thì Khương Ninh đều đã làm, ngoại trừ cái việc “làm” khi ngủ kia. Tống Cẩn không thể làm nàng cũng đã làm, ví dụ như dạy chúng phi làm thế nào cuốn ngực* ra được hình dạng đẹp.
Ba tháng sau, chúng phi vì nàng đánh nhau, kinh động đến Tống Cẩn.
Cuối cùng Đế hậu gặp nhau.
Từ đó về sau ——
“Thần thiếp cầu kiến bệ hạ.”
“Không gặp.”
“Ngày ngày nhớ quân mà chẳng thấy quân, bệ hạ chính là muốn thần thiếp chết vì bệnh tương tư ư?”
“Vào đi”
“Một ngày không thấy liền nhớ nhung đến điên cuồng, thần thiếp rất đau lòng, cùng nhau ăn một bữa cơm nhé.”
“Vào đi.”
Tống Cẩn thích nghe Khương Trữ nói lời âu yếm, vừa nóng bỏng vừa thâm tình, mỗi một chữ đều là thuốc hay chữa khỏi cho hắn.
Trên thế gian này có ngàn ngàn vạn vạn lời âu yếm, trẫm phải nghe nàng nói cả đời.
PS: Chuyện tình nóng bỏng giữa Hoàng Hậu thích chiếm hữu và nhiều dục vọng với chiến sĩ thi đua Hoàng Thượng có bệnh tâm thần và cuồng sủng thê, 1v1, HE, bối cảnh giả tưởng.