"Tôi hẹn em ấy ra liền tỏ tình, không nghĩ em ấy thật sự đồng ý! Em ấy cũng thích tôi!"
Lưu Khải: Thật tuyệt nghe.jpg
"Cậu biết không. Lúc em ấy chấp nhận, trái tim tôi vỡ oà! Ảo ma Canada, đến giờ tôi cũng không tin được."
"Hai người tiến triển rất nhanh a."
"Kỳ thực đều là hiểu lầm. Trước đây em ấy hay tắt máy vì vừa mới về nước, không quen thuộc. Cũng do tôi ngốc, em ấy ám chỉ rất nhiều lần, tôi đều không biết. Sau khi chúng tôi nói rõ ràng, chúng tôi chuyển đến nhà ẻm sống."
Nội tâm Lưu Khải không dao động: "Sau đó hai người điên cuồng chịch sao?"
Lục Tinh lau mặt. Gương mặt tràn đầy hạnh phúc của hắn làm mù mẹ mắt Lưu Khải.
"Bất quá tôi vẫn không có ý định sống trong nhà em ấy suốt, tôi đang nghĩ sẽ lấy tiền dự trữ mấy năm nay mua..." Lục Tinh liên miên.
"Sì tóp, sì tóp. Ăn cơm trước he." Lưu Khải nhanh chóng đánh gãy Lục Tinh, "Đcm ăn cơm chó sắp no cả bụng."
Lục Tinh cười.
"Nếu anh nghĩ có thể thì em đây sẽ ủng hộ, chờ tin vui của anh."
Lục Tinh dừng một chút, gật gật đầu: "Được."
Phía bên kia thành phố, một nam nhân cao lớn ngồi sau bàn ông chủ nói: "Anh không can thiệp quyền cá nhân của em, em đã trưởng thành, có trách nhiệm với hành động của mình, bao gồm cả hôn nhân của em. Đây là ý của ba."
Khôi Tước hôm qua được Lục Tinh dạy cách dùng WeChat, cũng không ngẩng đầu lên một chút nói: "Được, cảm ơn ca ca."
Điền Vũ hừ lạnh: "Em với cậu ta quen nhau."
"Căn nhà của ba, tuỳ rằng ba không đồng ý sống với hai người, anh cũng cảm thấy vậy. Chỗ anh có mấy căn, em có thể nhìn thử." Điền Lôi ném tập tài liệu tới Khôi Tước.
"Không cần, em có một ít tiền." Khôi Tước để văn kiện sang một bên, "Lục Tinh cũng nói sau thời gian ngắn, anh ấy sẽ vay tiền để mua căn hộ."
"Cũng được. Sắp xếp rồi cùng nhau đi."
"Tuần sau, anh ấy đi công tác ở thành phố X, tuần này có thể tăng ca. Để khi nào anh ấy rảnh."
"Được. Đây là công việc cá nhân." Điền Lôi cầm lấy văn kiện khác gắp lại, " Nghe nói tuần trước em muốn theo đoàn của Chu Viễn Thuyền đi đến thành phố X đàm phán, trước tiên nhận thức được sai lầm của mình, anh cũng cảm thấy không thể để em về nước nửa năm lại chỉ làm giám định PSD, quyết định cho em cơ hội, cho em đi chung để gần người, kiêm chức đội trường."
Chuyện này quả thực là kinh hỉ a.
Khôi Tước huýt sáo, cười cười nhận lấy văn kiện: "Yes sir. Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."
Lần đầu tiên, Lục Tinh đứng trước máy chấm công đợi tan làm. Hắn nhìn tin nhắn WeChat của Khôi Tước gửi tới, cười khúc khích đến mức toàn bộ văn phòng đều nhìn hắn.
"Quản lý Lục bị điên rồi sao?"
"Chỉ có mấy người cu đơn mới không nhìn được não của Lục lão đại bị con quỷ tình yêu chi phối."
Lời vừa nói ra, cô gái ở văn phòng khiếp sợ.
"Quản lý Lục có đối tượng?"
"Quản lý Lục đang nói chuyện yêu đương."
"U là trời, khi nào?"
Lục Tinh nghiêm mặt, lại không che giấu được biểu tình vui vẻ, không kìm được khoe khoang: "Không bao lâu nữa, chúng tôi ra mắt hai gia đình."
Nói xong cũng không chờ phản ứng của mọi người, tiếng chuông tan tầm vang lên, nhanh chóng quẹt thẻ lấy túi xách ra khỏi văn phòng, lấy xe đến nhà hàng vịt quay đã hẹn. Mua xong, đi về liền bị kẹt xe, tới 7h30 mới về đến nhà.
Tiểu khu hai người sống là một căn nhà cao cấp, đây không phải là lần đầu hắn suýt chút không nhận ra số nhà.
Như thể biết hắn có thể nhầm, Khôi Tước đứng đợi ở gara, gõ cửa kính xe, đem thẻ đưa cho hắn: "Lần sau quẹt thẻ là được, không cần chứng minh thư và giấy phép lái xe."
Lục Tinh đưa vịt nướng trong tay cho cậu: "Em vào trước đi, bên ngoài nóng lắm."