Một đôi tân phu thê ở trước mặt Nguyệt lão trao đổi tín vật, lại lạy ba lạy, sau đó cùng nhau ngồi vào vị trí, chiêu đãi khách.
Trong lúc tân nương một mực yên lặng đi theo ở chú rễ phía sau, vô luận thần thánh phương nào tiến lên đến gần, cùng không đáp lại. Đối với việc này chú rễ chỉ giải thích là ——”Nàng thẹn thùng .”
Khắp nơi nhân sĩ đối với đáp án này thập phần vừa lòng, cùng khen ngợi tân nương đoan trang hiền thục, thập phần có nữ nhân phong phạm, thật là khó gặp.
Mà trên thực tế đâu?
Trên thực tế tân nương bản tôn giờ phút này đã bị nghiêm trọng đả kích làm cho khóe mắt run rẩy không ngừng, bệnh trạng này biểu hiện cụ thể là da đầu run lên, không dám nhìn thẳng màn hình máy tính, đối với thanh âm không ngừng leng keng leng keng vang lên đối với tin tức của hảo hữu nêu lên không thể làm ra phản ứng gì.
Lộ vĩ Vi Vi: “HI, mỹ nhân sư huynh, anh còn sống không?”
Lộ Vĩ Vi Vi: “Tốt xấu cũng có điểm phản ứng chứ! ~~o(>_<)o ~~ uy uy ——”
Hầu Tử Tửu: “Huynh đệ, cậu cũng đừng rối rắm, đầu năm nay trinh tiết nào so được với với một ngàn đồng tiền mặt a! Cuộc kết hôn này của cậu rất có giá trị a?”
Ngu Công: “Hầu Tử nói rất đúng! Kỳ thật KO bộ dạng cũng không sai, cùng lão Tam ngang ngửa, cậu ấy cũng coi như là tài sắc kiêm thu(cũng có thể hiểu là “Tài mạo song toàn”) không phải sao?”
Lộ Vĩ Vi Vi: “Tài sắc kiêm thu? -_-||| vu sư huynh anh lại dùng sai thành ngữ rồi! Rõ ràng mỹ nhân sư huynh là”Sắc” mới đúng!”
. . . . . . Những người này đang nói cái gì a ta xem không đến ta xem không đến ta xem không đến. Mô-za-a che mặt tiêu lệ, giao hữu vô ý a ——
Leng keng!
Thủ Khả Trích Tinh Thần: “Uy, vào động phòng .”
Không cần cậu nhắc nhở tôi! ! ~~o(>_<)o ~~
Cái gì? Vào động phòng? !
Mô-za-a lúc này mới chú ý tới, một người trang điểm xinh đẹp điều khiển chương trình đang ở cất cao giọng kêu ——”Giờ lành đã đến, chú rễ tân nương nhập động phòng ——”
囧
Mô-za-a: “Như thế nào nhanh như vậy? Không phải còn muốn tọa kiệu hoa dạo phố sao?”
Thủ Khả Trích Tinh Thần: . . . . . .”Cậu rất muốn tọa kiệu hoa dạo phố sao?”
Mô-za-a: “. . . . . .”
Vì thế tân nương tử ngoan ngoãn theo sát chú rễ vào động phòng.
Rốt cục thoát khỏi tên vui sướng khi người gặp họa kia! ! Mô-za-a đột nhiên có loại xúc động muốn rơi lệ, như trút được gánh nặng nhẹ nhàng thở ra.
Ngoài phòng tân hôn.
Vi Vi: “Em cảm thấy được trò chơi này rất không tồi, cùng mộng du không sai biệt lắm, bất quá không biến thái như mộng du là được.”
Đang theo nàng nói nói chuyện phiếm Tiếu Nại nghe vậy, cười khẽ một tiếng, sau đó đáp: “Ân.”
Vi Vi rùng mình một cái, đột nhiên cảm thấy được tiếng cười của đại thần xuyên thấu qua ống nghe điện thoại truyền đến, như thế nào, như thế nào, lại có điểm quỷ dị như vậy?
-_-|||”Ngươi cười cái gì?”
“Không có gì.” Tiếu nại từ từ đáp.
Trong phòng tân hôn
Kim nghê bình phong, nến đỏ lay động.
Một đôi tân phu thê đang ngồi gắn bó, lẫn nhau trong lúc đó, liếc mắt đưa tình, nhưng cảm giác”Ngọt ngào” đã ở trong không khí lan ra tràn ngập khắp phòng.
Mô-za-a: “Uy, kết hôn xong rồi? Ta xuống a.”
KO: “Không được.”
Mô-za-a: “Vì cái gì? ! Ngươi TM đừng quá quá phận a, thật đúng là nghĩ muốn động phòng hoa chúc sao?”
KO: “. . . . . .”
“Hệ thống nói không ở trong động phòng chờ 2. 4 tiếng thì sẽ không tính kết thúc buổi lễ.”
“KAO! Trò chơi này thực BT! Ai định ra quy củ này a?” Mô-za-a nổi giận.
. . . . . . Hồng y nam tử trầm mặc nhìn “Nàng” , sau một lúc lâu mới giải thích nói: “Nghe nói trước đây từng có tân nương ở trong đêm động phòng hoa chúc đào hôn nên lúc sau mới có cái quy định này.”
Mô-za-a hãn.
Sau một lúc lâu: “NND, lão tử cũng sẽ không trốn. . . . . .” Chính là hai người cứ ngồi ngốc như vậy cũng rất xấu hổ . . . . . .
“Ngươi thật sự sẽ không trốn?” Hồng y nam tử hơi hơi cúi đầu, nhìn “Nàng”.
. . . . . .
Vì cái gì những lời này làm cho người ta cảm giác như vậy kỳ quái a. . . . . . Quỷ dị. . . Quỷ dị. . . . . .