https://truyensachay.net

Mỹ Nhân Như Họa

Chương 27 - Chương 27

Trước Sau

đầu dòng
Editor: trang bubble ^^

Tháng sáu mặt trời chói chang, trường ngựa Ngụy gia ngoại ô kinh thành cũng cực kỳ náo nhiệt như thời tiết này, tuy là ngày mai mới có hãn huyết mã câu ra sân, nhưng không ảnh hưởng tới nhiệt tình của người đến.

Tới trường ngựa của Ngụy gia chạy mấy vòng cũng làm người ta thoải mái, ai chẳng biết Ngụy gia kiến tạo trường đua ngựa cũng không kém bao nhiêu so với trường ngựa hoàng cung, cho nên xe ngựa liền từng chiếc một chạy tới dừng lại, nhưng nhìn trang trí xa hoa ở mặt xe đã biết người tới đều là người không giàu cũng quý.

Nữ chủ nhân của trường ngựa, Ngụy phu nhân là một người yêu thích giao tiếp, thừa dịp trường ngựa của phu quân ra giá ngựa con hãn huyết cũng bèn theo đó tặng thiệp mời phu nhân và quý nữ các nhà tới trường ngựa dạo chơi, sau khi kêu giá ngựa khoẻ lại tổ chức bữa tiệc ngắm ngựa.

Đây cũng là một trong những nguyên do vì sao Tiêu Dịch dẫn Thẩm Họa tới, một mặt là ngày mai mua ngựa quý cho Dục Ca Nhi, mặt khác cũng là muốn dẫn Tiểu Biểu Muội ra ngoài dạo chơi hai ngày.

Nhưng Ngụy phu nhân cũng không đưa thiếp cho nữ quyến Hầu phủ Tiêu thị, cho nên khi nghe quản sự vội vã chạy tới nói Tiêu tướng quân dẫn theo nữ quyến, hơi thở của nàng lập tức liền không thông thuận rồi, cất cao tiếng hỏi: Nhưng có thấy là dẫn người nào không?

Quản sự này đứng tại chỗ không ngừng lau mồ hôi, khổ sở nói: Phu nhân, tiểu nhân cũng không biết, vị kia bên cạnh Tiêu tướng quân mũ mạn che phủ cực kỳ chặt chẽ, nhìn không rất rõ dung mạo lắm, chỉ là nhìn thân cao gầy, phong cách không tầm thường, hẳn là vị tiểu thư nào đó của Tiêu gia thôi.

Mặt Ngụy phu nhân liền biến sắc lại hỏi: Đông gia (ông chủ) đâu?

Vào lúc này đi ra ngoài nghênh đón Tiêu tướng quân rồi.

Ngụy phu nhân sững sờ, không biết đang suy nghĩ gì, ngay sau đó bèn gọi nha hoàn rửa mặt qua loa, lại cài mấy cây trâm cài tóc tinh xảo lộng lẫy, vội thay một bộ xiêm áo màu sắc diễm lệ, được nha hoàn dìu đỡ, cũng vội vã đi ra ngoài.

Chờ đến cửa trường ngựa, quả nhiên là trông thấy có một cỗ xe ngựa tinh xảo xa hoa đậu ở chỗ đó, Tiêu Dịch và cô gái khép lại mũ mạn che mặt bên cạnh đã xuống xe, sau lưng có ma ma và nha hoàn chờ một đám người làm ôm một cậu bé ngủ say, mà đứng ở đối diện phu quân của mình thì mặc cẩm bào cổ thẳng đứng màu nâu xám kéo tơ hoa văn hình mây Như Ý, tác phong khí thế nho nhã, nàng vội vã khẩn thiết đi lên trước, bởi vì đã là người có chồng, không cần giống như cô nương gia chưa lấy chồng che giấu dung mạo.

Ngụy Tiện Uyên nhìn người bên cạnh nói: Sao phu nhân tới rồi?

Thiếp nghe nói Thối Chi muốn tới, hắn là ân nhân của phu quân, lại là bằng hữu nhiều năm, làm tẩu tẩu sao có đạo lý không tới đón. . . . . . Nàng dừng lại lời nói, đôi mắt tô điểm diễm lệ cố ý chuyển hướng nhìn chằm chằm Thẩm Họa hỏi: Vị này là?

Ở trong lúc Tiêu tướng quân và chủ nhân Ngụy gia nói chuyện mới vừa rồi, Thẩm Họa chắc đã biết được quan hệ của hai người, bèn lễ phép gật đầu khom người với Ngụy phu nhân, vén lên mũ mạn che mặt ngẩng mặt cho nàng ấy nhìn, cũng coi là lễ phép.

Tẩu tẩu, có thể làm phiền ngài dẫn gia muội đến sương phòng nữ quyến nghỉ ngơi trước? Đừng thấy Tiêu Dịch gọi nàng một tiếng tẩu tẩu, ngược lại chỉ cùng tuổi với nàng, chẳng qua Tiêu Dịch tôn xưng người đối diện một tiếng Ngụy huynh, lại bởi vì Ngụy Tiện Uyên lớn hơn Tiêu Dịch ba tuổi, chính là lời nói khách sáo, lại nói hai người còn là bạn tri kỷ.

Ngụy Tiện Uyên gần tới tuổi lập gia đình, chuyện buôn bán lại làm rất lớn, chính là một trong những hoàng thương cung ứng, kỳ tài buôn bán, sản nghiệp phía dưới lớn như có buôn bán khoáng thạch, nhỏ như son hương phấn. Tuy rằng Ngụy gia kinh thương (buôn bán), nhưng cũng thường ra vào ở trong vòng quý tộc.

Không biết muội muội xưng hô như thế nào? Ngụy phu nhân giống như là thuận miệng hỏi một câu.

Phu nhân, ngài kêu muội Tĩnh Dư là được. Thẩm Họa cũng không muốn để người khác hiểu lầm quan hệ của nàng và Tiêu Dịch, không thể làm gì khác hơn là mượn dùng tên gọi của biểu tỷ một chút, dù sao huynh muội ruột thì bất kỳ ai cũng sẽ không suy nghĩ nhiều. Huống chi, Tiêu tướng quân trả lời lập lờ nước đôi mới vừa rồi, xưng hô nàng là gia muội, chắc là cũng có ý như thế, Thẩm Họa bèn thuận nước đẩy thuyền, ngồi vững xưng hô gia muội này.

Tiêu Tĩnh Dư ấy là nổi tiếng ở trong vòng quý nữ, chưa từng thấy cũng chắc chắn từng nghe qua tên của nàng.

Thì ra là Tiêu đại tiểu thư, muội muội của Thối Chi! Ngụy phu nhân càng thêm dễ gần cười một tiếng, quan sát tỉ mỉ khen ngợi: Chỉ nghe qua muội muội, ngược lại vẫn chưa được gặp nhau, quả thật là mỹ nhân bại hoại.

Tiêu Dịch hơi quay qua một cái, vẫn là



alt
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc