Còn nó chạy phía trước, miệng hét vang: A, thoải mái quá.
Hắn liếc nhìn con mèo, nó đưa cái đuôi chốc chốc quẹt ngang mũi hắn một cái. Haizz, đúng là chủ nào tớ nấy.Rồi hắn cảm thấy có cái gì đó ko đúng.Hắn gặp đc nó nhưng ko trueng cái vẻ bề ngoài lạnh lùng vốn dĩ mà lại trở nên lúng túng.Cảm giác này là gì hắn ko hiểu.Cả người nó cùng vs vốn hiểu biết chả có gì giống vampire.Vậy tại sao vào đc đây. Hơi lạ nhưng sợ mất dấu nó nên cũng vội vã chạy theo. Khi cả hai dừng lại trước cửa phòng nó, nó lao thẳng vào phòng nhảy lên giường ngủ ngay.Mệt quá.Để hắn đứng ngây ngốc trước cửa phòng.(hic….ngây thơ dễ sợ..)Đặt nhẹ chiếc vali vào trong góc phòng, hắn đi ra đóng cửa phòng lại.Đang đứng suy nghĩ, hắn giật mình.
-Takashi, sao ngẩn người ra thế.Nhớ em nào à???
Hắn cười trừ đáp lại:
-Đâu có. Chỉ có jujin cậu gái theo đầy, mình hok có hứng.
-He he, đi tuần nhanh rồi về ngủ,vài tiếng nữa là vào học rồi.