Bị ngài thám tử đùa bỡn, phía dưới cô giống như có vạn con kiến liếm cắn, ngứa ngáy đến mức bật ra tiếng rên rỉ, dâm thuỷ liên tục chảy ra.
Bạch Nhiễm Mặc nóng lòng muốn biết đáp án, cho đến khi cô nghe ngài thám tử nói như vậy, “Thứ phu nhân cần chính là cái này.”
Mô phỏng nét diễn trước đó của cô, Đường Cảnh Nhiên đem tay mềm của Bạch Nhiễm Mặc di chuyển xuống quần tây của mình, ý gì không cần nói cũng biết.
“Nói vậy hẳn phu nhân rất quen thuộc với chuyện này.”
Đường Cảnh Nhiên thản nhiên nói, ánh mắt quét qua khuôn mặt nhỏ của Bạch Nhiễm Mặc, anh thu tay về.
Tay Bạch Nhiễm Mặc đặt trên đũng quần của Đường Cảnh Nhiên, hơi nóng dưới quần tây xuyên qua vải dệt, truyền đến lòng bàn tay, như muốn thúc giục động tác của cô.
Cô chỉ có thể căng da đầu tiếp tục giả bộ dáng vẻ phụ nữ có chồng lẳng lơ, kéo khoá quần tây xuống, sau đó cầm lấy thứ đang vẫn sứ chờ phát động kia, côn th*t lớn gắng gượng cương cứng.
“Thật lớn….” Cô khó có thể cầm toàn bộ.
Gân xanh quanh côn th*t lớn ở trong tay cô nảy lên hai cái, độ ấm nóng rực gần như muốn làm phỏng lòng bàn tay Bạch Nhiễm Mặc, nhưng đồng thời có một loại ma lực, hấp dẫn cô tiếp tục công việc.
Đôi tay một trên một dưới, nắm lấy thân gậy, bắt đầu di chuyển lên xuống theo côn th*t lớn, tinh dịch từ lỗ quy đầu dần chảy ra dính hết lên tay cô cũng làm cho Đường Cảnh Nhiên một trận khoái cảm.
côn th*t lớn càng thêm dữ tợn, cứng rắn lại nóng bỏng giống như bàn ủi làm cho người ta sợ hãi, tay Bạch Nhiễm Mặc vuốt ve mà đã bắt đầu đau nhưng không thấy anh bắn ra ngược lại dưới phía dưới của cô sắp chảy thành một vũng nước nhỏ.
“Ngài thám tử, tôi mỏi quá…”
Đường Cảnh Nhiên hưởng thụ híp mắt lại, giữa lúc Bạch Nhiễm Mặc đang vuốt ve, bàn tay to tiến đến giữa tiểu huyệt đã sớm ướt đẫm, “Trước thỏa mãn phu nhân một chút, nhưng mà… Tay phu nhân không được dừng.”
Vân vê âm đế mẫn cảm, d*m thủy bên trong tiểu huyệt vì vậy chảy ra càng nhiều làm ướt bàn tay to của anh.
Hai ngón tay áp sát vào nhau, khớp xương ngón tay rõ ràng, bề ngoài rõ là cấm dục nhưng lại lập tức cắm vào tiểu huyệt ướt nóng rồi cắm vào rút ra làm cho dâm thuỷ chảy ra nhiều hơn, làm ướt toàn bộ tiểu huyệt, ngay cả bắp đùi cũng là một mảnh dính nhớp.
“A —— đừng cắm vào nữa ——”
Tiểu huyệt mẫn cảm bị ngón tay đâm thọc xỏ xuyên qua, khoái cảm lan tràn đến toàn thân, như có dòng điện len lỏi khắp cơ thể cô, vách thịt tham lam mút ngón tay ngài thám tử vào, chỉ là còn chưa đủ, còn muốn bị vật thô to hơn lấp đầy, cô khó chịu vặn vẹo vòng eo, động tác tay cũng đã dừng lại.
“Phu nhân quên lời tôi vừa mới nói rồi sao, phải bị trừng phạt.”
Đột nhiên ngón tay đột nhiên rút ra khỏi tiểu huyệt, dừng chỗ miệng huyệt, không ngừng đảo lộng vơ vét, làm huyệt khẩu càng thêm bủn rủn, d*m thủy không có vật thể ngăn cản, không ngừng ào ạt chảy ra, làm dính ướt một mảng.
“A —— đừng bắt nạt em—— thật ngứa ——”
Chỗ sâu trong hoa huy*t ngứa ngáy, khoé mắt Bạch Nhiễm Mặc đỏ hoe, tiếng rên rỉ yêu kiều không tự giác biến thành tiếng khóc nức nở, “Ngài thám tử —— xin trừng phạt nơi đó ——”
“Nơi nào?” Ngón tay cọ xát ở miệng huyệt, không chịu đi vào.
“Xin —— xin —— trừng phạt tiểu huyệt của em—— a”
Hai ngón tay lập tức theo hoa môi trơn trượt, cắm thẳng vào hướng đến tử cung, tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, sau so với trước càng thêm mạnh mẽ, mị thịt gắt gao đè ép, dâm thuỷ liên tục chảy ra khiến anh đưa đẩy trở nên cực kỳ thuận lợi.
“Phu nhân thích ngón tay của tôi như vậy sao——” Anh nở một nụ cười trào phúng.
“Ưm —— quá lớn —— thật trướng ——”
hoa huy*t bị căng ra đến cực hạn, từng chỗ trong vách thịt đều bị ngón tay thăm dò, làm dâm thuỷ không ngừng chảy ra, nhưng bàn tay lại còn phải không ngừng an ủi côn th*t lớn của ngài thám tử.