Tiêu Hà Hà hít sâu sau đó đứng lên, lần thứ hai đi tới chỗ để nước trà rót một ly trà.
"Ừ! Không thể tưởng được kỹ thuật pha trà của cô cũng giỏi như vậy!" Tằng Ly nhấp một miếng trà "Cái này nước trà hương vị thật tươi mát, màu sắc cũng rất được còn có nhiệt độ rất phù hợp a!"
Tiêu Hà Hà đâu có tâm tình nghe anh "Khen ngợi", cô nhanh chóng lật chuyển văn kiện trong tay.
Tằng Ly nhìn cô không nói lời nào, người phụ nữ trước mặt sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, toàn vẹn tỏa ra hơi thở lạnh nhạt, thật là một cổ quái nếu người phụ nữ khác nhìn thấy Tằng Ly anh đều là một dạng hoa si còn cô thì chế giễu, rõ ràng là đang xem thường anh!
Ba người đồng thời hướng hành lang bên kia nhìn, dáng người cao ngất của Tần Trọng Hàn theo thang máy bên kia bắt đầu đi tới, nghe được tiếng chào hỏi anh chỉ ngắn gọn "Ừ" một tiếng!
Anh so với các chàng trai khác đặc biệt lạnh lùng nghiêm túc, nói không nhiều lắm, nhìn thấy Tằng Ly chỉ là nhìn lướt qua bước đi vào văn phòng.
"Tổng giám đốc, đợi một chút a, sao lại nóng nảy như vậy?" Tằng Ly bưng một ly cà phê cùng một ly trà hướng phòng tổng giám đốc đi tới.
Tiêu Hà Hà cũng lập tức rót một ly cà phê đưa đến phòng tổng giám đốc.
"Thư kí Tiêu, văn kiện tôi cần chuẩn bị xong chưa?" Phía sau bàn làm việc anh đang kí tên, hỏi.
"Chưa a!" Tiêu Hà Hà bình tĩnh trả lời.
"Chưa?"
"Hàn, thư kí Tiêu pha trà cũng không tồi a...!" Tằng Ly ở trên ghế sofa một bên nói.
"Ách!" Không thể không biết xấu hổ, Tằng ly giống như người mẫu một loại tuấn mỹ trên khuôn mặt nhuộm lên một chút bí hiểm, đột nhiên giương môi cười "Ừ! Thư kí Tiêu, cô không hoàn thành công việc cho công ty tạo thành tổn thất làm sao bây giờ?"
"Thực xin lỗi! Tôi lập tức..." Tiêu Hà Hà cuối đầu xuống "Tôi lấy được văn kiện mới vừa rồi là ở mười lăm phút trước!"
"Tôi muốn chính là phiên dịch tốt văn kiện, không phải lý do của cô!" Một đạo thanh âm lạnh lẽo đột nhiên vang lên, quyết đoán mà cắt ngang câu nói kế kiếp của Tiêu Hà Hà mà ánh mắt của anh cũng đi theo trầm xuống.
"Vâng!" Tiêu Hà Hà cơ thể đột nhiên run lên, hai tay theo bản năng mà nắm chặt khay.
"Văn kiện, tôi muốn văn kiện!" Tần Trọng Hàn đột nhiên đứng lên, một thân tây trang màu đen vừa đúng hiện ra hình thể to lớn cùng hai chân thon dài hữu lực, vẻ mặt lạnh lùng tràn ngập sự liều lĩnh kiêu ngạo không kềm chế được trên khuôn mặt, của anh nói toạc ra, của anh cuồng ngạo cùng phần cứng rắn lạnh lùng toát ra sẽ làm cho người ta được một trận run rẩy "Mười phút sau cô nếu còn chưa phiên dịch ra vậy thì lập tức thu dọn đồ đạt cút đi!"
"Tôi..." Tiêu Hà Hà hàm răng hãm sâu ở bên trong, khẽ cắn môi "Vâng!"
"Hàn, cái này rõ ràng là có người hãm hại cô ấy!" Tiêu Hà Hà đi rồi, Tằng Ly cà lơ phất phơ gác chân nói "Mười lăm phút trước lấy được văn kiện cậu có thể phiên dịch ra được không?"
"Tôi muốn chính là đủ tư cách làm thư kí, nếu không thể ở văn phòng đứng vững gót chân vậy thì không thích hợp làm!" Tần Trọng Hàn lạnh lùng nói "Công ty không phải là tổ chức từ thiện!"
"Thư kí Tiêu pha cà phê cùng trà thật đúng là không phải bình thường thật là tốt uống, nói như vậy, tớ cũng không thể lấy được góc tường của cậu?" Tằng Ly ngước mắt nhìn Tần Trọng Hàn, trong mắt lóe sáng một tia âm mưu.
"Cậu muốn nói cái gì?"
"Mời cô ấy phục vụ cho tớ a!" Tằng Ly nhíu nhíu mày "Mười phút tớ xác định cô ấy không thể phiên dịch được!"
Nói xong, Tần Trọng Hà nghiêm mặt lại dẫn đầu đi ra ngoài.
Đến cửa đột nhiên gặp được Tiêu Hà Hà.
"Tổng giám đốc văn kiện của anh cần!" Tiêu Hà Hà cầm trong tay văn kiện vừa mới in ra đưa tới trước mặt Tần Trọng Hàn.
Kinh ngạc, Tằng Ly thiếu chút nữa bị sặc nước trà "Tiêu tiểu thư cô...cô phiên dịch ra a?"
Tiêu Hà Hà gật gật đầu, ánh mắt bình thản nhưng lại rất bình tĩnh.
Tằng Ly nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, anh trước sau như một thông minh lanh lợi nhìn xa trông rộng nhưng cư nhiên nhìn không thấu một người tiểu nữ tử như vậy.
Tần Trọng Hàn ánh mắt nheo lại đứng lên, không nói được lời nào nhận văn kiện cầm ở trong tay nhìn thoáng qua xoay người hướng phòng họp đi đến.
"Tiêu tiểu thư, thần tiên a?" Tằng Ly hướng cô giơ ngón tay cái lên.
Tiêu Hà Hà nhẹ nhàng thở ra may mắn cái này văn kiện khi Tần Trọng Hàn cùng An Xuyến đi công tác cô sớm thấy được cũng thử phiên dịch tốt đã tồn tại trong máy tính rồi, vừa rồi cô tìm lại cuối cùng thì cho in ra.
"Hà Hà, cô phiên dịch khi nào?" Kinh ngạc, Hướng Tĩnh trước đã chạy tới bát quái.
"Trước kia phiên dịch không nghĩ tới vừa vặn còn giữ!"
"Oa! Cái này An Xuyến nhất định sẽ thấy mình đần độn a!"
Tiếp tục ngồi xuống, An Xuyến vẻ mặt tối đen tiêu sái đi tới "Tiêu Hà Hà, cô đã sớm phiên dịch tốt vì cái gì còn nói chưa? Vui đùa tôi như vậy cực kỳ thú vị phải không?"
"An tiểu thư, thật có lỗi, tôi không biết phần văn kiện này chính là phần tôi phiên dịch lúc đầu!" Tiêu Hà Hà bình tĩnh nói.
Lạnh lùng đảo qua, An Xuyến khóe môi gợi lên một chút châm chọc "Tổng giám đốc cho cô đi phòng họp!"
"Vâng!" Tiêu Hà Hà đứng lên hướng phòng họp đi tới.
"Tổng giám đốc!" Đứng bên cạnh Tần Trọng Hàn không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh hỏi "Anh tìm tôi?"
"Ngồi xuống!" Tần Trọng Hàn đầu cũng không ngẩng.
"Cái này không thích hợp!" Tiêu Hà Hà làm sao có tư cách tham gia hội nghị của công ty cùng công ty khác hợp tác?
"Bảo cô ngồi cô cứ ngồi!" Tần Trọng Hàn ngẩng đầu ý bảo cô ngồi bên cạnh anh.
"Ngồi đi Tiêu tiểu thư!" Tằng Ly cực kỳ chân chó chạy tới kéo ra ghế dựa cho cô.
"Cám ơn!"
"Đừng khách sáo, Tiêu tiểu thư tôi thích những người làm việc có chuẩn bị!" Tằng Ly nhàn rỗi ân cần vừa rồi như vậy ngay cả Trọng Hàn cũng đi theo sửng sốt tên kia luôn luôn không có cảm xúc dao động lần này bị chấn động rồi, Tằng Ly ngẫm lại cũng thấy buồn cười.
"Ách!" Tiêu Hà Hà cúi đầu rất có nề nếp ngồi bên cạnh Tần Trọng Hàn.
Ngay sau đó, An Xuyến mang theo đến đây hai vị nhân viên của ông ngoại tư vào phòng họp, tầm mắt lướt qua Tiêu Hà Hà thì lộ ra một chút ghen tị cùng hung ác.
"Đừng tưởng rằng trước đó chuẩn bị phải ý!" Thanh âm lạnh lùng giống như một chậu nước lạnh cùng một loại rót qua, Tiêu Hà Hà sửng sốt không hiểu tổng giám đốc đang nói cái gì.
"Hàn! Không chuẩn bị mà nói chẳng phải là muốn bị hại thảm hả? Cho nên đời người vẫn là nơi chốn cần phải chuẩn bị tốt, Hà Hà a, đúng rồi tôi có thể gọi cô là Hà Hà không?" Tằng Ly vẻ mặt chờ mong tùy ý!" Cô có thể nói cái gì nhưng nhà là quản lí quan đại đè chết người.
"Hà Hà, về sau tôi cứ như vậy gọi cô, tôi cho cô biết chức trường chính là từng bước một cái dấu chân máu đi tới giết người vô hình cô phải cẩn thận a...!"
"Cậu có kết thúc hay không?" Lạnh lùng ngăn lại, Tần Trọng Hàn ánh mắt như đao.
Tiêu Hà Hà hít thở sâu một hơi khí chỉ có thể gật đầu.
AVL quốc tế đệ nhất nữ tính công ty, chủ chính là đứng đầu trang phục phẩm bài, công ty cấp dưới Thiết Kế Sư đều là tiêu chuẩn hạng nhất thế giới.
Bọn họ quản lý thiết kế đều là trang phục phẩm bài tuyến đầu mà AVL lại ở trên thế giới trang phục từng đợt rồi lại từng đợt cao trào.
Một người phụ nữ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi xung quanh là các thành phần tri thức cùng một người nam trợ thủ của cô, người phụ nữ tóc ngắn gọn gàng, đồ trang sức trang nhã, ánh mắt sắc bén mà khủng hoảng cùng Tần Trọng Hàn sau khi gật đầu trực tiếp ngồi ở vị trí đã định: "Tần tổng bắt đầu đi!"
Tần Trọng Hàn gật đầu.
Là cô - Ngô Tân Tuyên. Thiết kế sư trang phục nổi tiếng quốc tế chẳng trách ánh mắt khủng hoảng như vậy thì ra là thiết kế sư đứng đầu AVL.
"Ngô tiểu thư về sau chuyện hợp tác cùng AVL liền do Thư kí Tiêu tới phụ trách!"
"Thư kí Tiêu?" Ngô Tân Tuyên sửng sốt ánh mắt nhìn lướt qua Tiêu Hà Hà.
Ngay cả Tiêu Hà Hà cùng Tằng Ly đều đi theo sửng sốt không biết Tần Trọng Hàn đến cùng có ý tứ gì.
"Tần tổng nếu tôi không đoán sai mà nói anh có vẻ phái một người vừa mới vào công ty cho tôi làm người hợp tác cái này chỉ sợ không được thích hợp đi?"
"Cô ấy có khả năng!" Tần Trọng Hàn ngẩng đầu lên hai tay đan vào nhau nhìn Ngô Tân Tuyên "Ngô tiểu thư là không tin tưởng vào con mắt nhìn người của tôi rồi hả?"
Thâm sâu chăm chú nhìn Tần Trọng Hàn một trận "Vậy được rồi! Tiêu tiểu thư ở đây là một kiểu trang phục mới ra hi vọng Tiêu tiểu thư có thể nhận xét một chút!"
Ngô Tân Tuyên đem một tấm hình trong kẹp tư liệu lấy ra đẩy đến trước mặt Tiêu Hà Hà.
Cơ hồ bất luận kẻ nào cũng biết đây là trang phục Ngô Tân Tuyên năm nay mới thiết kế, Tiêu Hà Hà cũng không phải ham thích người thời thượng nhưng cô vừa mới nhìn qua thấy được ở cái này thân quần áo mới ra, đáng tiếc không có ai biết kiểu lễ phục này lại có một cái khuyết điểm nhỏ của sản phẩm bởi vì ngày đó cô cùng Thịnh Thịnh chơi đùa ở quảng trường nhìn thấy trên màn hình lớn bộ quần áo này kích thước lưng áo thiết kế không được tinh tế lắm!
"Đây là một chút khuyết điểm nhỏ của sản phẩm!" Tiêu Hà Hà nói ra làm người khác ngạc nhiên.
"A...?!" Ngô Tân Tuyên trong lòng cả kinh.
Tiêu Hà Hà dùng ánh mắt độc đáo chậm rãi chuyên nghiệp tiêu chuẩn mà nói không chỉ làm cho Ngô Tân Tuyên một bên cả kinh, cao hơn là làm cho Tần Trọng Hàn ngẩn ra chưa từng nghĩ cô cư nhiên giống như cái này chuyên nghiệp tiêu chuẩn.
Tằng Ly trong lòng không ngừng nói thầm cô không phải học tài chính sao? Nếu đối trang phục giải thích như vậy độc đáo, làm gì còn mặc quần áo xám xịt như vậy?
"Tần tổng tôi đồng ý cùng Tiêu tiểu thư hợp tác!"Ngô Tân Tuyên nói.
Tiêu Hà Hà sửng sốt đối với cô nở nụ cười không hổ là thiết kế sư AVL cư nhiên không thèm để ý cô nói tác phẩm của cô ấy có khuyết điểm, chẳng trách nhiều người như vậy khâm phục thiết kế của Ngô Tân Tuyên cô không có chút nào ỷ tài cao ngạo, vẫn như cũ vẫn duy trì chuyên nghiệp tiêu chuẩn cùng công bằng đánh giá.
"Hà Hà, tổng giám đốc cư nhiên cho cô phụ trách chuyện hợp tác cùng AVL a!" Hướng Tĩnh vừa hâm mộ vừa ghen tị nói: "Tôi cũng ghen tị với cô!"
Ảm đạm cười, Tần thị cùng AVL quan hệ hợp tác trước sau như một mà tập đoàn AVL có 30% cổ phần công ty thật ra là tập đoàn Tần thị mà lần này hàng loạt trang phục mùa đông lại cùng tập đoàn Tần thị hợp tác hạng mục, Tiêu Hà Hà không biết Tần Trọng Hàn vì cái gì đem công việc quan trọng như vậy giao cho mình đây là ngành quản lí việc làm a!
Bên trong phòng làm việc to như vậy chàng trai dáng người cao ngất ngồi ở trên ghế sofa, hai chân thon dài tùy ý vén, áo sơ mi cởi ra hai nút đầu lộ ra bộ ngực rắn chắc bên trong. Một vài sợi tóc rũ xuống che phủ khuôn mặt anh tuấn của anh, lông mi dày che lại mí mắt phía dưới.
Mà bên cạnh An Xuyến bách chuyển thiên hồi mà làm nũng kêu: "Hàn~ ""
"Ừ?" Giọng nam hơi khàn khàn mà lại dồi dào từ tính làm cho người phụ nữ trong lòng có chút run rẩy.
"Đáng ghét, Hàn anh có biết người ta mấy ngày không gặp anh tuần trước sau khi trở về anh cũng không tới tìm người ta!" Giống như ngại ngùng tay chậm rãi đưa tới bộ ngực trần trụi của Tần Trọng Hàn chậm rãi vuốt ve hết sức khiêu khích...
Tiêu Hà Hà không hiểu Tần Trọng Hàn vì cái gì giao cho mình nhiệm vụ khó khăn như vậy, cô muốn đi từ chối để cho anh cho người khác làm cô sợ làm không đến sẽ tạo thành tổn thất cho công ty.
Vừa suy nghĩ vừa im lặng thở dài bởi vì quá nóng nảy đưa tay đẩy ra cửa gỗ "Tổng giám đốc về việc hợp tác cùng AVL..."
Đột nhiên có giọng nói phát ra, hai người đang ngồi trên ghế sofa ôm hôn phút chốc tách ra, Tiêu Hà Hà vẻ mặt xấu hổ đi cùng một chút sửng sốt may mắn chỉ là hôn môi nếu như là một việc khác thì cô cắt ngang như vậy cuối cùng liền có lỗi rồi.
Xấu hổ nuốt nuốt nước bọt, mặt đỏ bừng lên Tiêu Hà Hà mở miệng giải thích: "Thật có lỗi, các người cứ tiếp tục."
Vừa dứt lời nhanh chóng đóng cửa lại, Tiêu Hà Hà vỗ vỗ ngực lại dùng sức vỗ vào mặt mình, trời ạ cô như thế nào lại làm như vậy như thế nào lại quên gõ cửa a! Cô thật là một chày gỗ!
Trong phòng làm việc, Tần Trọng Hàn rất nhanh sửa sang lại quần áo, đối với An Xuyến nói: "Ra ngoài!"
"Hàn! Người ta còn chưa..." Vừa mới mở miệng bởi vì vẻ mặt u ám của anh mà im bặt.
Tiêu Hà Hà còn chưa ngồi yên đột nhiên nhìn thấy An Xuyến chưa thỏa mãn dục vọng từ trong phòng tổng giám đốc đi ra, tức giận đi đến trước mặt Tiêu Hà Hà "Tiêu Hà Hà, cô nghĩ tổng giám đốc đem công việc quan trọng như vậy giao cho cô chính là đối với cô thay đổi cách nhìn, hừ! Nhan sắc của cô còn kém chút! Đừng quên thân phận của mình vào phòng tổng giám đốc phải nhớ gõ cửa!"
"Vâng! Thực xin lỗi!" Tiêu Hà Hà liên tục gật đầu.
An Xuyến tức giận lắc lắc mông rời khỏi.
"Hà Hà cô đụng vào cái gì?" Hướng Tĩnh chạy lại "Không phải là tổng giám đốc cùng An Xuyến đang xxoo đấy chứ?"
"Nào có!"Rất nhanh nói "Cô cả đầu đều là hoa râm tư tưởng!"
Le lưỡi Hướng Tĩnh cười nói "Đối với vẻ mặt của cô rõ ràng là như vậy rồi! Cô xem mặt của cô đỏ thành bộ dáng gì hình như người cùng tổng giám đốc xxoo là cô!"
"Đừng nói đùa!" Tiêu Hà Hà nghiêm túc ngăn lại, cô đắc tội tổng giám đốc không biết có thể hay không bị sa thải. Nhưng mà đợi đã lâu cũng chưa đợi được Tần Trọng Hàn tức giận.
Sau khi tan ca cửa phòng tổng giám đốc vẫn đóng chặt, Tiêu Hà Hà ngồi ở vị trí của mình, mọi người đi không sai biệt lắm, An Xuyến hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Hà Hà vài lần giẫm lên giày cao gót hướng thang máy đi đến!
Tiêu Hà Hà thấp thỏm lo lắng không biết mình có thể hay không sẽ bị sa thải.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Tiêu Hà Hà sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, mắt nhìn là phòng tổng giám đốc liền đè xuống nút nghe: "Thư kí Tiêu đưa ly cà phê tới!"