"Vâng! Vâng! Ăn ngon, đa tạ cô nương. . . . . ." Vừa thấy Long Phù Nguyệt lấy ánh mắt trừng nàng, nàng quýnh lên sửa miệng: "Hoa tỷ tỷ, đa tạ Hoa tỷ tỷ."
Long Phù Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, Điềm nhi của nàng lại đã trở lại.
Ăn xong viên kẹo sữa, quan hệ của Điềm nhi cùng Long Phù Nguyệt vô hình trung lại gần một tầng.
Điềm nhi nhanh tay nhanh chân hầu hạ Long Phù Nguyệt rửa mặt chải đầu.
Long Phù Nguyệt như nhớ tới cái gì: "Đúng rồi, Điềm nhi, không phải em phụng dưỡng Vương Phi đấy sao? Tại sao lại phái tới chỗ này của ta rồi?"
Điềm nhi cười nhẹ một tiếng nói : "Vương Phi có nha hoàn khác hầu hạ , nhờ vương gia không chê, để cho em làm người đứng đầu các nha hoàn, hôm nay là Vương gia để cho em tới hầu hạ tỷ tỷ. Tỷ tỷ, chúng ta nên nhanh chóng chuẩn bị đi, Vương gia đang thiết yến chờ tỷ đấy."
Thiết yến? Long Phù Nguyệt giật mình: "Trong vương phủ có thể có khách nhân khác?"