Đợi Lữ Nhạc nghe điện thoại xong, Hàn Đông thân thiết hỏi han, quan hệ đến chuyện của Kiều San San, Hàn Đông đương nhiên muốn biết rõ.
Lữ Nhạc thở dài một hơi, nói:
- - Bây giờ chị San San không phải đã tiến vào lĩnh vực bất động sản rồi sao, thời gian trước mấy miếng đất chị ấy vừa ý ở Bằng Thành. Đối phương rõ ràng là giở trò, biết trước được mục tiêu, cho nên chị San San trong thời gian này cơ bản là chưa lấy được chỗ nào. Đối phương thuần túy là ác ý cướp đất, tích trữ được rất nhiều, bọn họ căn bản là khai thác không hết, còn chị San San thì đất đai trong tầm tay khai thác hết rồi.
- - Hóa ra là như vậy.
Hàn Đông vẻ mặt có chút hòa hoãn, mặc dù quan hệ của hắn và Kiều San San không công khai, nhưng cũng không giấu được một số người, bọn họ thông qua phương thức này để đối nghịch với mình, đó cũng là chuyện có thể dự liệu.
- - Chuyện này dễ làm, em nói với San San để cô ấy tiếp tục mua đất, nhưng cố gắng để đối phương cướp đi, chỉ là không ngừng tăng giá mà thôi.
- - Những người đó có tiền, hơn nữa có thể không chỉ là người một nhà, như vậy không chắc có thể vượt qua được đối phương.
Hàn Đông cười cười, nói:
- - Không vấn đề gì, em bảo San San cứ làm theo như vậy là được, thời gian này có mấy bộ phim truyền hình em không xem à, giá nhà đã đủ cao rồi, cao đến nỗi vượt qua sức chịu đựng của dân chúng.
Có lẽ bởi vì nguyên nhân Hàn Đông, phát triển của Trung Hoa so với kiếp trước của Hàn Đông có một chút thay đổi mới, đầu tiên là vì nguyên nhân Hàn Đông, một số quan niệm mới xuất hiện sớm không ít năm, phát triển kinh tế tốt hơn so với kiếp trước, ví dụ khủng hoảng kinh tế thế giới truy quét toàn cầu, ảnh hưởng đối với Trung Hoa không tưởng tượng được lại lớn như vậy, kinh tế của Trung Hoa trở thành mối quan tâm của toàn thế giới, là động lực mạnh nhất để kinh tế toàn thế giới duy trì tăng trưởng ổn định.
Chính bởi vậy, một số vấn đề vốn dĩ sớm nên bộc lộ ra lại biến mất, hoặc là lùi lại. Vấn đề giá nhà chính là một ví dụ điển hình, tuy rằng cho đến bây giờ đã có một số người đã đưa ra ý kiến phê bình về giá nhà tăng rất nhanh, nhưng tổng thể mà nói phản ứng vẫn không phải lớn lắm, rất nhiều mâu thuẫn vẫn chưa lộ ra.
Nhưng Hàn Đông vẫn rất quan tâm đến phương diện này, hắn sớm đã có tính toán, hắn dự định trong việc thực hiện công tác dân sinh của thành phố Giang Trung, sẽ khống chế giá nhà tăng quá nhanh, tính toán cải thiện điều kiện nhà ở của dân chúng. Theo tính toán của Hàn Đông trước tiên chính là gia tăng sức đả kích với đầu cơ độc hại, ngăn chặn hành vi đầu cơ trục lợi; thứ hai là tăng cường xây dựng nhà cho thuê giá rẻ, tăng cường cung cấp nhà ở, từ quan hệ cung cầu bảo đảm giá nhà không tăng, thứ ba Hàn Đông còn chuẩn bị tăng cường cải tạo nhà cũ, nhà nguy hiểm, trong đó một khâu quan trọng nhất chính là dọn dẹp, cải tạo thôn nội đô, thôn nội đô không chỉ bôi đen thành phố xinh đẹp, hơn nữa còn lãng phí một lượng lớn tài nguyên đất đai, tăng cường cải tạo thôn nội đô, một mặt đảm bảo điều kiện sinh sống cơ bản cho một lượng lớn dân chúng tầng lớp thấp trong thành phố, để cho bọn họ sống trong một căn nhà an toàn yên tâm, sạch sẽ, vệ sinh. Một mặt khác dọn ra một mảnh đất lớn, có thể tiến hành khai thác phát triển. Ngoài ra cũng có thể cải thiện môi trường thành thị, xây dựng một cuộc sống, môi trường công tác tốt đẹp cho nhân dân toàn thành phố.
Mặc dù giá nhà ở thành phố Giang Trung không quá cao, nhưng ở địa phương khác, đặc biệt là thành phố phát triển ven biển, thật ra giá nhà đã vượt quá sức mua bình thường của dân chúng. Bây giờ “nô lệ nhà” đã trở thành một danh từ mọi người đều biết rồi. Hàn Đông tin tưởng thông qua sự thúc đẩy của thành phố Giang Trung, địa phương khác chắc chắn sẽ coi trọng chuyện này. Cho dù vì nguyên nhân tài chính địa phương, chính phủ địa phương không coi trọng chuyện này, nhưng đến lúc đó Hàn Đông có thể kêu gọi ở Hội nghị toàn quốc, như vậy đến lúc đó Trung ương ra tay tiến hành điều tiết khống chế là chuyện thấu tình đạt lý.
Rất nhiều chuyện các lãnh đạo bên trên cũng hiểu, nhưng đưa ra một chính sách cần phải có cơ hội nhất định mới được.
Chính bởi vì như vậy đối với cảnh ngộ Kiều San San gặp phải ở thành phố Bằng Thành, Hàn Đông lại không lo lắng chút nào. Đúng lúc nhân cơ hội này, cho bọn họ một trận, để cho bọn họ biết cho dù mình không thể nhằm vào bọn họ, cũng có thể làm cho bọn họ ngoan ngoãn nghe lời.
Một khi Chính phủ mạnh mẽ can thiệp, điều chỉnh, cuộc sống của doanh nghiệp bất động sản sẽ không được yên ổn. Rất nhiều bất động sản sẽ lâm vào nguy cơ đứt gãy, thậm chí có một số ông chủ bất động sản không chừng sẽ nhảy lầu. Mấy năm nay lợi nhuận của doanh nghiệp bất động sản rất cao, cho nên vì có thể lấy được đất, một số người, một số doanh nghiệp có thể tốn tiền đầu tư, giá thành của bọn họ rất cao, một khi giá nhà bị chèn ép, toàn bộ bất động sản sẽ rơi vào mùa đông, một khi tiền vốn không kịp thời thu hồi, cuộc sống của bọn họ cũng sẽ vô cùng khó khăn.
Những người muốn làm Kiều San San vì không lấy được đất mà rơi vào khó khăn, kết quả sau cùng của bọn họ sẽ chính là gậy ông đập lưng ông.
Lữ Nhạc tuy rằng không hiểu rõ Hàn Đông rốt cuộc tính toán làm như thế nào, nhưng cô tin rằng Hàn Đông chắc chắn sẽ không bắn tên không mục đích, Hàn Đông sẽ không bỏ mặc Kiều San San, cho nên cô cũng không nói gì nữa.
Ngày hôm sau đi làm, Hàn Đông gọi Lý Minh Bác tới, tìm hiểu một hồi tình hình công tác điều tra nghiên cứu, lập tức nói đến tình hình tồn tại lượng lớn thôn nội đô ở thành phố Giang Trung, cùng với đà mở rộng của thành phố, phải tăng cường lợi dụng tổng hợp đất đai, phải chú ý vấn đề nhà ở của dân chúng cơ sở, hy vọng Lý Minh Bác trong phương diện này làm một đề tài.
- - Đặc biệt là dân chúng cơ sở, thu nhập của bọn họ rất thấp, còn phải duy trì sinh nhai của gia đình, nếu chúng ta không quan tâm đến vấn đề nhà ở của bọn họ, vậy dựa vào sức lực của bọn họ thực hiện hy vọng mua được nhà thay đổi cuộc sống là rất khó, mặc dù giá nhà của thành phố Giang Trung không cao như giá nhà ở thành phố phát triển ven biển, nhưng vẫn rất cao so với mức thu nhập thực tế của dân chúng…
Lý Minh Bác nghiêm túc ghi chép lời Hàn Đông nói, anh ta cảm thấy Hàn Đông lần này lại làm một hành động lớn, không chỉ là một chuyện lớn với thành phố Giang Trung, mà còn là một chuyện lớn với Trung Hoa. Điều này làm cho tinh thần của anh ta rúng động, những chuyện lớn này đều có liên quan đến công tác của mình, nghĩ đến đều làm cho người ta phấn chấn.
Bây giờ Lý Minh Bác đã quen với công việc của mình rồi, một mặt mọi người đều biết anh ta là người Hàn Đông ưng ý, tuổi trẻ tài cao, đương nhiên nể mặt anh ta, một mặt khác, thông qua điều tra nghiên cứu thời gian này, anh ta phát hiện được rất nhiều hiện tượng và vấn đề chưa được phát hiện, làm cho anh ta cảm thấy mình đi vào một lĩnh vực rộng lớn hơn.
Tiễn bước Lý Minh Bác, Hàn Đông liền dẫn theo Chu Ba, bảo Chu Tử Long lái xe đến quận thành phố thị sát. Mục tiêu lần này là mấy mô hình thôn nội đô lớn trong quận thành phố, trong khu thôn nội đô trị an cũng tương đối kém, cho nên ngoài Chu Tử Long lái xe, Lam Mộng Ngọc còn dẫn theo một cảnh vệ viên khác, lái một chiếc Santana đi theo sau xe của Hàn Đông, để có thể bảo vệ Hàn Đông bất cứ lúc nào.
Điểm đến trạm thứ nhất là một thôn nội đô lớn ở đằng sau bến xe phía Đông, đây là vùng ngoại ô của nội thành cũ, ở đó vốn dĩ là nơi ở của một số nông dân, sau đó thành phố mở rộng, một số nông dân này cũng không rời đi, nhà của bọn họ vì đủ loại nguyên nhân không bị giải phóng, hoặc là vì giá thành giải phóng rất cao không ai muốn đến giải phóng. Những nông dân này sống ở đây đã không còn đất để sinh tồn, trước kia đất đai của bọn họ bị lấy đã được bồi thường, hầu hết bọn họ đã tiêu xài hết rồi. Bây giờ những người sống ở đây đều là cuộc sống nghèo khó, không ai có nghề nghiệp, cũng không có ai có nguồn thu nhập ổn định, cuộc sống vô cùng khó khăn. Vì cuộc sống đương nhiên những người này nghĩ tới đủ cách.
Xe từ cổng bến xe vòng sang một chỗ ngoặt, chạy về phía trước chừng 1km, phía trước là một cư xá nhỏ vừa được xây dựng xong, nhà ở cao cao xếp thành hàng, trong cư xá trồng rất nhiều cây xanh. Ở phía trước cư xá là một con đường không rộng lắm, vừa vặn hai chiếc xe nhường đường.
Ngồi ở trên xe, Hàn Đông nhìn thấy bên tay trái của mình là một cư xá vừa mới xây xong, bên ngoài ngăn nắp. Mà bên tay phải là một dãy nhà đổ nát, thấp bé, ngói ở trên nóc đã nát rất nhiều. Những ngôi nhà thấp này có một số nhà trên cửa còn treo đèn lồng, ở cửa bày một ghế dài, ngồi đó là một, hai người phụ nữ mặc đồ hở hang, tư thế gãi đầu, có cô ngồi đối diện với đường cái, hai đùi giang rộng ra, bên trong dường như không mặc gì, vô cùng mất mỹ quan.
“Hai bên trái phải hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.” Hàn Đông trong lòng âm thầm thở dài một hơi, vì cuộc sống, cuộc đời của một số người đã đi vào lối rẽ, đây thật ra cũng không phải là điều mà bọn họ mong muốn.
“Chỗ như vậy, hoàn toàn trở thành nơi che đậy sự xấu xa, là mụn nhọt của cả thành phố, chúng ta nhất định phải nghĩ cách xóa sạch nó đi.”
Phía trước cách đó không xa là cổng chính bên trái cư xá, ở cổng có một bãi đất phẳng đỗ xe, Hàn Đông liền bảo Chu Tử Long dừng xe lại, hắn tự mình xuống xe, đi tới con đường hẹp đầy bẩn thỉu kia. Con đường này là đường ra vào của người ở thôn nội đô, đối diện đường cái ở cổng bên trái cư xá.
Mấy thiếu niên nam nữ ăn mặc quái dị, tóc dài nhuộm màu vàng hoặc màu đỏ từ bên trong đi ra, nhìn thấy đám người Hàn Đông đi đến bọn họ bèn đứng ở ven đường, nghiêng đầu dò xét đám người Hàn Đông, vẻ mặt khinh thường.
- - Anh đẹp trai, chơi không, một trăm tệ một đêm.
Một cô gái tóc nhuộm đỏ tiến lên vài bước, cợt nhả nhìn Hàn Đông nói, váy của cô vừa ôm trọn quanh mông, cặp đùi trần trụi, cẳng chân lại đeo tất, ăn mặc vô cùng quái dị. Khi nói chuyện cô còn giơ hai tay, cuốn áo lên trên ngực đung đưa vài cái, bộ dạng vô cùng phóng đãng.
Hàn Đông bất đắc dĩ thở dài một hơi, thiếu niên như vậy là tương lai của Trung Hoa sao. Nhìn bộ dạng của cô gái như vậy, phỏng chừng không đến 18 tuổi, đã trở thành bộ dạng như vậy rồi, sau này sẽ trở thành bộ dạng gì nữa.