Lưu Khải buồn bực nói, nắm lấy điện thoại, sắc mặt của gã cũng trở nên vô cùng khó coi. Gã cảm thấy mình rất xui xẻo, sao lại đụng phải nhân vật không chọc giận được. Xem bộ dạng của đối phương muốn xử lý mình cũng là chuyện rất dễ dàng, may là đối phương chỉ không muốn dây dưa nữa mà thôi.
- - Sao lại kiêu ngạo như vậy, Tiểu Khải, sao cậu lại càng ngày càng nhát gan thế, tôi không tin không có chuyện gì chúng ta không làm được.
Bạn của Lưu Khải rất kiêu ngạo, cũng là người thường xuyên lăn lộn ở bên ngoài, trong nhà không chỉ có người làm quan, hơn nữa cũng có nhiều tiền, cho nên từ nhỏ đã hình thành tính cách ngang ngược đệ nhất thiên hạ, cho rằng toàn thế giới đều có thể tự ý hoành hành.
Lưu Khải lắc lắc đầu chán nản, nói:
- - Thôi đi, vừa mới một lúc thôi, đối phương đã điều tra tận gốc rễ lai lịch của tôi rồi, ngay cả chuyện thời cấp hai tôi đánh nhau cũng biết rõ, cũng không biết đã gặp phải người nào, người ta đến cả số điện thoại cũng có thể giấu, cho dù chúng ta đi tra biển số xe kia, e là cũng không tra ra được. Cho dù là tra được, e là chúng ta cũng không chọc vào được.
- - Lợi hại vậy sao!
Gã bạn của Lưu Khải cũng hoảng sợ, chửi thề nói:
- - Vậy thì thôi, có một số người chúng ta không thể chọc vào. Như vậy đi chúng ta đi bệnh viện sau đó đi Kim Ngọc Lâu uống rượu giải sầu cho cậu, nghe nói gần đây mới đến không ít gái, chúng ta tối nay đi thử xem.
- - Được, cứ như vậy đi.
Lưu Khải buồn bực nói, gã cảm giác mình bị người khác khi dễ, nhưng đối phương không phải là người mình có thể chọc vào, cho nên chỉ có thể thông qua cách khác để trút giận.
Mặc dù bình thường lũ bạn bè hư hỏng của Lưu Khải này làm việc gì đều không có chương trình. Nhiều khi là không kiêng nể gì, nhưng bọn họ cũng vẫn rất tự biết mình, cũng không phải là loại người làm bừa, nếu đối phương quả thực là người không thể chọc giận được. Bọn họ cũng sẽ không ngốc nghếch đi đấu với đối phương, như vậy chỉ tự tìm đường chết mà thôi.
Một đám người hùng hổ đi vào bệnh viện, rất nhanh tay trật khớp của Lưu Khải đã chữa khỏi rồi, gã tâm trạng vô cùng buồn bực liền cùng bạn bè đến Kim Ngọc Lâu, đó là một câu lạc bộ cao cấp, có đồ ăn ngon, có gái đẹp, lại có chế độ hội viên. Người bình thường cũng không vào được, cho nên Lưu Khải cũng không lo lắng thân phận của mình bị lộ ra.
Trong Kim Ngọc Lâu, Lưu Khải và bạn bè có mỹ nữ ở bên, hành vi phóng đãng, chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Khoảng 9h30 tối, uống xong rượu Lưu Khải đang ở trên giường rộng rãi mềm mại chiến đấu hừng hực với gái đẹp, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, lại là một trợ thủ của một đạo diễn nổi tiếng nào đó gọi tới, gọi gã đi ra ngoài, nói có khả năng có vai diễn mới bàn bạc với gã.
Đối với diễn viên, lời nói của đạo diễn chính là mệnh lệnh, hơn nữa đây còn là mệnh lệnh của đạo diễn nổi tiếng. Lưu Khải lúc này vui vẻ đồng ý, nhanh chóng đi tắm rửa. Sau đó đi ra lên xe vọt đến chỗ khách sạn mà người kia nói.
“Mẹ nó, lần này phải làm một diễn viên chính. Cho dù không được vai chính thì nhân vật nam chính thứ hai cũng không tệ, coi như là bồi thường rồi.” Lưu Khải vừa lái xe vừa hưng phấn nghĩ đến, bởi vì vừa rồi mất thời gian ở Kim Ngọc Lâu, cho nên Lưu Khải lái xe với tốc độ rất nhanh, đã vượt qua tốc độ 100 rồi, đạo diễn nổi tiếng gọi, gã không dám có một chút buông lỏng, nhất định phải đến đó với tốc độ nhanh nhất.
- - Sao lại nhiều xe như vậy! Nhìn thấy phía trước ngày càng nhiều xe, Lưu Khải vô cùng buồn bực, nhưng gã tự xưng là kỹ thuật lái xe rất tốt, cho nên tốc độ lái xe cũng không giảm xuống.
Ở một đoạn cua, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe tải lớn đang chậm rãi đi đến, Lưu Khải thấy thế vội vàng chuyển hướng, chiếc xe khó khăn lắm mới sượt qua đuôi xe tải.
Khi Lưu Khải đang vui mừng, “Bịch” một tiếng vọng đến, một người đi bộ ven đường bị đâm bay lên, Lưu Khải lúc này lập tức tỉnh rượu, nhanh chóng xoay tay lái, kết quả lại va vào hai người khác, hai người đều kêu lên thảm thiết.
Đụng phải người, trong lòng Lưu Khải hoảng loạn cực độ, tay lái loạn xạ, bịch một tiếng, xe va vào một chiếc xe việt dã phía trước, cả người gã nhảy dựng lên theo quán tính, vang lên tiếng đầu va vào mặt kính chắn gió.
Trận đau nhức truyền đến, Lưu Khải đã mất đi tri giác.
Rất nhanh liền có người gọi 120 và 110, ven đường một cảnh hỗn loạn, một số xe dừng lại xem náo nhiệt.
Phóng viên cũng nhanh chóng chạy tới.
Ngày hôm sau là ngày chủ nhật, Hàn Đông cũng không đi làm, quan niệm của Hàn Đông rất đơn giản, đó chính là vấn đề có thể đi làm giải quyết thì để đi làm giải quyết, không xử lý trong thời gian nghỉ ngơi. Hắn không chỉ không thích lề mề mà không muốn người khác không có việc gì tăng ca. Cho nên vào thời điểm cuối tuần, không có chuyện gì quan trọng, mọi người cũng sẽ không quấy rầy Hàn Đông.
Hàn Đông vào lúc cuối tuần, chủ yếu là thoải mái một chút đi ra ngoài. Mặc dù hắn là Bí thư Thành ủy, nhưng vì mới đến không lâu, cho nên còn chưa đến mức đi đến đâu cũng bị người khác nhận ra, bởi vậy hắn có lúc đi ra ngoài giải sầu cũng không dễ bị người khác nhận ra.
Buổi sáng hôm qua đến bãi biển chơi đến trưa, tuy gặp phải chút chuyện nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng cả nhà Hàn Đông, sau khi ăn trưa xong cả nhà lại đi đến chỗ khác chơi, buổi tối lại đi ăn một bữa ăn khuya.
Buổi sáng cả nhà ăn sáng trong phòng ăn, trên ti vi đang phát tin tức địa phương, vừa đúng lúc chiếu vụ tai nạn xe đêm qua.
Bởi vì Lưu Khải cũng coi như một minh tinh rồi, cho nên gã xảy ra tai nạn xe cộ, cũng dễ thu hút sự chú ý của truyền thông.
- - Chính là cái tên Lưu Khải ngày hôm qua, xảy ra tai nạn xe rồi, uống rượu lại vẫn lái xe, bây giờ không phải nghiêm cấm lái xe uống rượu sao?
Hàn Nguyệt chu cái miệng nhỏ nhắn nói, bởi vì chuyện ngày hôm qua, ấn tượng của cô bé với Lưu Khải rất xấu, vừa thấy gã xảy ra tai nạn xe cộ lại bình luận thêm.
Tin tức thể hiện tai nạn xe xảy ra tối hôm qua làm cho ba người đi đường tử vong, người lái xe Lưu Khải cũng bị thương, đang điều trị trong bệnh viện.
Theo điều tra của cảnh sát giao thông, nguyên nhân xảy ra tai nạn chủ yếu là do Lưu Khải say rượu lái xe, hơn nữa tốc độ lái xe quá nhanh gây nên.
Lưu Khải phải chịu toàn bộ trách nhiệm về vụ tai nạn.
Tin tức tiến hành nói rõ về luật giao thông mới nhất với tai nạn xe lần này, và chỉ ra bây giờ mặc dù đã áp dụng luật mới một thời gian rồi, nhưng vẫn không khống chế được một số người uống rượu xong lái xe, lái với tốc độ cao, đặc biệt là một số chủ xe còn trẻ tuổi càng không kiêng nể gì, số vụ tai nạn nửa đầu năm nay cũng không giảm đi so với trước kia.
Đôi mày của Hàn Đông hơi nhíu lại, xem được tin tức này khiến cho Hàn Đông nhớ tới hai ngày trước trên inte thấy có một số ngôn luận, chủ yếu là nhằm vào thanh niên trẻ tuổi lái được xe thích đua xe, vào tháng tư đã liên tiếp xảy ra mấy vụ tai nạn xe do đua xe.
“Xem ra phải điều chỉnh lại một chút.” Hàn Đông lẩm bẩm, an toàn giao thông vô cùng quan trọng, quan hệ đến cảm giác an toàn của dân chúng, nếu như ngay cả trên đường cũng lo lắng e sợ, vậy cảm giác an toàn của dân chúng sẽ thế nào. Hơn nữa bởi vì tổn thất do tai nạn xe cộ gây ra hàng năm cũng không ít, cảng phải nắm bắt chặt hơn.
Trung Hoa bây giờ đang ở thời kỳ chuyển đổi lớn, các vấn đề xã hội rất nhiều, mâu thuẫn xã hội cũng tương đối nổi trội, Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu cũng biết rõ trong quá trình này làm lãnh đạo phải có quyết tâm, thực hiện “sửa sai” với sự phát triển của xã hội, để cho phát triển của xã hội thực sự đi vào quỹ đạo.
Thứ hai vừa đi làm, Hàn Đông liền bảo Thư ký Chu Tiên Uy thông báo cho Bí thư Đảng ủy Công an Chu Bảo Hoằng đến phòng làm việc của mình.