Thanh âm nữ tử thần bí vang lên trong đầu Diệp Huyền:
- Thế nào mới là Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Thanh âm vừa dứt, Thủy kiếm trong tay nữ tử thần bí đột nhiên hóa thành kiếm quang, kiếm quang lóe lên.
Tốc độ? Kiếm quang lướt chậm, đám người bên dưới đều có thể thấy rõ!
Thế nhưng, sắc mặt Hàn lâu chủ đã đại biến, mục tiêu kiếm này chính là hắn, trong mắt hắn, tốc độ Đạo kiếm quang này rất chậm, cũng có nghĩa là, hắn căn bản không nhìn được bản chất một kiếm này!
Một kiếm này, vượt qua phạm trù nhận biết của hắn!
Mặc dù như thế, nhưng Hàn lâu chủ cũng không ngồi chờ chết, hai tay đột nhiên chắp trước ngực, quanh thân liền xuất hiện một vệt kim sắc quang mang, sau đó, hai tay hắn kết ấn, không gian phía trước liền chấn động:
- Vạn Sơn Ngự Thủ!
Thanh âm vừa dứt, một vòng kim sắc quang mang đột nhiên hiện, mà bốn phía, vô số đại sơn đột nhiên rung lên, rất nhanh, vô số năng lượng từ các núi lớn bắn tới, năng lượng vàng óng như hải nạp bách xuyên, tràn vào trong vòng kim sắc, giờ khắc này, vòng kim sắc đột nhiên rung lên, kim sắc quang mang bắn ra rực rỡ, ngay cả liệt nhật trên trời cũng có chút ảm đạm!
Trong ánh mắt mấy người, kiếm quang của nữ tử thần bí đã tới.
Vốn cho sẽ thấy một cảnh băng thiên liệt địa, những mà cảnh tượng kế tiếp lại khiến đám người hoàn toàn hóa đá.
Thủy kiếm chỉ cách vòng sáng chừng một trượng, vòng sáng liền ầm ầm vỡ tan, hóa thành năng lượng tản mát đầy trời. Mà Thủy kiếm vẫn duy trì tốc độ chạm chạp, trong ánh mắt khó tin của Hàn lâu chủ, từng chúng tiếp cận hắn, mà hắn không có bất luận lực lượng phản kháng, chỉ có thể mặc cho chuôi Thủy kiếm này áp sát mi tâm!
Nữ tử thần bí kia vẫn duy trì một tư thái, căn bản không chút quay người!
Bại! Bại hoàn toàn!
Một kiếm liền bại!
Hàn Hương Mộng cùng lão giả bên cạnh run rẩy!
Diệp Huyền không biết thực lực Hàn lâu chủ thế nào, nhưng hắn cũng hiểu, thực lực Hàn lâu chủ này tuyệt đối trong top năm người mạnh nhất Khương quốc, thế nhưng một kiếm liền bại?
Nữ tử trước mắt này, là cường giả cấp kiếm chủ sao?
Lúc này, thanh âm nữ tử thần bí vang lên:
- Nhất Kiếm Định Sinh Tử, một kiếm này, ta muốn hắn sinh, hắn liền sinh, ta muốn hẳn tử, hắn liền tử, ta đã xuất kiếm, sinh tử đối phương, chính do một kiếm của ta, hiểu chứ.
Diệp Huyền khẽ nuốt nước miếng:
- Ta, ta không quá rõ!
Nữ tử thần bí gật đầu:
- Tốt, nếu ngươi mà nói rõ, ta còn không nhịn được muốn đánh ngươi một chầu. Thâm ảo trong kiếm kỹ này, không phải ngươi hiện có thể hiểu rõ, có điều, hiện ngươi đã thấy kiếm của ta, hẳn cũng đã hiểu đại khái, đối với ngươi mà nói, có chỗ tốt vô cùng.
Diệp Huyền thi lễ thật sâu:
- Ta hiểu!
Nữ tử thần bí gật đầu, lại nói:
- Để kẻ mạnh nhất Túy Tiên lâu các ngươi tới đây, một kiếm không giải quyết được, coi như ta thua!
Đám người: “…”
Hàn lâu chủ nhìn qua nữ tử thần bí, cười đắng:
- Tiền bối, lần này là Túy Tiên lâu ta…
Thanh âm Hàn lâu chủ đột nhiên hơi ngừng, bởi Thủy kiếm đã cắm vào mi tâm hắn nửa tấc!
Máu tươi trào ra!
Thanh âm nữ tử thần bí vang lên:
- Ngươi quá yếu, không có tư cách nói chuyện. Không giết ngươi, chính là để các ngươi biết, ta ỷ thế hiếp đáp Túy Tiên lâu các ngươi thế nào. Hiện tại, gọi kẻ mạnh nhất Túy Tiên lâu các ngươi tới đây!
Giờ khắc này, sắc mặt Hàn lâu chủ khó coi như ngậm phân.
Hắn biết, lần này Túy Tiên lâu đá phải tấm sắt lớn!
Chỉ là, Khương quốc nho nhỏ này, tại sao lại xuất hiện cường giả kinh khủng như thế?
Đúng lúc này, một điểm đen từ xa phóng tới, rất nhanh, điểm đen càng lúc càng lớn, cùng lúc đó, một tiếng cười to vang lên:
- Tại hạ Bất lâu lâu chủ Túy Tiên lâu, không biết Túy Tiên lâu đắc tội các hạ ở đâu? Lại khiến các hạ tức giận như vậy…
Thủy kiếm trước mắt Hàn lâu chủ đột nhiên phóng lên, trực tiếp xuyên tới nơi xa.
Thoáng qua.
- A!
Một thanh âm thảm thiết vang lên, một cái đầu già nua đẫm máu rơi xuống.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Hàn lâu chủ càng thêm ảm đạm, hắn biết, hắn thực sự đã đanh giá thấp thực lực nữ tử trước mắt.
Người này, căn bản không chỉ là kiếm chủ, thậm chí rất có thể là Kiếm hoàng!
Kiếm hoàng, Kiếm trung hoàng giả!
Nghĩ tới đây, sắc mặt Hàn lâu chủ càng thêm tái nhợt. Cường giả như vậy, coi như Túy Tiên lâu có thể chống cự, thế nhưng tự dưng chọc phải một cường giả tuyệt thế như thế, coi như hắn còn sống rời khỏi đây, vị trí lâu chủ hiện tại cũng tuyệt không giữ được. Không chỉ như thế, thậm chí còn có nguy cơ gánh nổi khổi luyện ngục!
Bởi, lần này khiến Túy Tiên lâu tổn thất một vị lâu chủ, mà nhìn tư thái của nữ tử này, dường như không có dấu hiệu dừng tay!
Động tĩnh trên vân thuyền đương nhiên lớn, cường giả từ bốn phía đều cảm nhận được, thế nhưng, tuyệt không ai dám tới gần vân thuyền, chỉ dám xa xa đứng nhìn.
Tất cả đều biết, ở đây có một vị tuyệt thế Kiếm tu đang giết người!
Vân thuyền, Thủy kiếm trôi nổi bên cạnh nữ tử thần bí, nữ tử thần bí cầm Thủy kiếm trong tay, chỉ thẳng Hàn lâu chủ:
- Gọi người, tiếp tục gọi người cho ta!
Hàn lâu chủ cười thảm:
- Tiền bối, việc này là chúng ta sai, còn mong tiền bối bớt giận, chúng ta nhất định…
Xùy!
Một cánh tay Hàn lâu chủ trực tiếp rớt ra ngoài!
Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:
- Nếu còn nói nhảm, liền cắt đầu của ngươi, ta nói ngươi gọi người, ngươi liền gọi người cho ta, rõ chưa?
Hàn lâu chủ thầm bất đắc dĩ, gọi người? Hắn đương nhiên có thể gọi, nhưng nhìn cảnh hiện tại, có gọi cũng chết! Không gọi? Nữ tử thần bí trước mắt hiển nhiên sẽ không bỏ qua!
Như vậy, Túy Tiên lâu chết chắc!
Nghĩ tới đây, hắn nhìn qua Diệp Huyền cách đó không xa, mẹ nó, không phải ngươi nói sau lưng ngươi không có người sao? Cái này là không có người? Ngươi có thì nói sớm một chút a, ngươi nói sau lưng ngươi có một vị Kiếm hoàng, ta còn làm khó ngươi làm gì?
Có điều, hắn không biết, hiện Diệp Huyền còn đang có chút ngơ ngác.
Hắn biết nữ tử thần bí tuyệt không bình thường, thực lực mạnh mẽ, thế nhưng lại không nghĩ tới, lại manh tới như vậy!
Càng không nghĩ tới, nữ tử thần bí lại ra ngoài trợ giúp hắn!
Mặc dù nữ tử thần bí xuất hiện hỗ trợ, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác chẳng lành, bởi Giới Ngục tháp trong cơ thể hắn như có gì đó bất thường xuất hiện, tựa như mấy tồn tại bị giam cầm trong đó muốn đi ra!
Nghĩ tới đây, chính hắn cũng kinh hãi đổ mồi hôi lạnh!
Đúng lúc này, một lão già áo xám quỷ dị xuất hiện.
Lại có người tới!
Diệp Huyền vội nhìn lão giả áo xám, người này thoạt nhìn rất già, mái tóc trắng bạc, có chút khí chất tiên phong đạo cốt.
Lão già áo xám bỏ qua tất cả mọi người, ánh mắt rơi vào trên người nữ tử thần bí, hơi thi lễ:
- Tại hạ Túy Tiên lâu tam lâu chủ, bái kiến Kiếm tiên tiền bối!