Tiếng thở dốc này nghe rất hoan hỷ, hắn lui về phía sau, không khỏi chìa đầu lưỡi ra liếm ở cạnh sườn của ngạnh vật, “Rất thoải mái sao?”
Đôi mắt trong suốt đang nâng lên như có chút chờ đợi, Dạ Dực nhìn thẳng vào hắn, không có trả lời, hắn không xác định ngoại trừ thoải mái thì hắn còn có thể dùng cảm giác gì để hình dung. Thiếu niên ngồi quỳ ở trên giường nhìn hắn, làm ra động tác rõ ràng tràn đầy mị lực như vậy, trong mắt vẫn trong suốt đến thuần khiết.
Bộ dáng như thế, cho dù người nào nhìn thấy cũng sẽ không ngừng xôn xao trong lòng. Dạ Dực động thân đem dục vọng hoàn toàn nhập vào trong miệng Linh Thư, thiếu niên bất ngờ không kịp phản ứng thì đã bị một cổ lực lượng úp đến, hắn chỉ có thể giữ lấy thắt lưng của Dạ Dực, nhưng không thể ngăn cản ngạnh vật nóng rực đang mạnh mẽ tiến vào trong miệng của hắn, lần đầu tiên cảm giác được rõ ràng cái gì gọi là tình dục, đây là khát vọng của Dạ Dực?
Dạ Dực muốn lực lượng của hắn, hắn nên nổ lực hết mình cho Dạ Dực, nghĩ như vậy, Linh Thư bắt đầu nghênh hợp, đem vật ở trong miệng nuốt sâu vào trong cổ họng.
Thiếu niên cố gắng nghênh hợp, đôi mắt màu hồng phấn cùng cặp môi vì ma sát mà trở nên ửng đỏ, khóe miệng mang theo chất dịch đang mút lấy hắn, đầu lưỡi ở bên trong cố gắng khiêu khích liếm trên ngạnh vật. Trong lòng của Dạ Dực tựa hồ có cái gì đó đang biến hóa, ngoại trừ tràn đầy dục vọng còn có một thứ khác.
“Ngươi làm tốt lắm.” Lời nói lạnh như băng, vì tình dục mà trở nên khàn đục, không hề mang theo cảm giác thương yêu, nhưng nghe được như vậy thì Linh Thư lại bất giác nâng lên đôi mắt lộ ra ý cười, Dạ Dực đang khen ngợi hắn làm rất tốt.
Hắn không phải không biết, tuy Dạ Dực luôn giúp đỡ hắn nhưng lại thỉnh thoảng dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn. Thân là bán yêu, hắn cường đại hơn so với nhiều người, Yêu tộc vốn nên mạnh hơn so với ma vật, nhưng ở đây hắn không phải là đối thủ của Dạ Dực.
Được một người cường đại hơn mình khen ngợi làm cho Linh Thư cảm thấy thật cao hứng. Hóa ra ngoại trừ giết ngươi để làm cho hồng y Viêm chủ hài lòng thì còn có thể dùng cách này để thỏa mãn Dạ Dực. Hắn muốn cho Dạ Dực yêu lực của mình, nhưng hắn cũng không tự hỏi vì sao mình lại muốn lấy lòng ma vật trước mắt này. Bất luận là ma hay là yêu, đều là bằng bản năng mà hành động.
Lúc này bản năng của hắn rất kỳ quái, ngạnh vật tiến vào trong miệng làm cho hô hấp của hắn không thông cũng không hề thoải mái nhưng kỳ dị chính là thân thể của hắn dường như hoàn toàn không thấy phản cảm. Dùng môi lưỡi bao vây bộ phận rõ ràng thuộc về Dạ Dực nhưng hạ thân của hắn lại bất giác sinh ra phản ứng.
Đối với việc này cũng không bỡ ngỡ, Linh Thư không hề che giấu, đưa một tay đặt xuống hạ thân của chính mình, vừa nuốt vào nhả ra ngạnh vật ở trong miệng, vừa vuốt ve hạ thân. Dục vọng bị dấy lên làm cho sắc mặt của thiếu niên trở nên ửng đỏ, thân thể trắng như tuyết dần dần chuyển sang một màu hồng nhàn nhạt, Dạ Dực đưa tay sờ lên, chỉ cảm thấy làn da mịn màng trơn bóng giống như môi lưỡi mềm mại đang bao lấy dục vọng của hắn, khiến hồn phách tựa hồ bị thoát ly khỏi cơ thể.
Sự mềm mại làm cho người ta nhịn không được muốn đi tưởng tượng cảm giác nếu tiến vào nơi kia thì sẽ như thế nào. Dạ Dực đưa tay tìm kiếm ở phía sau của thiếu niên, theo thân thể ngồi quỳ của Linh Thư, đi dọc từ tấm lưng trắng ngần dần dần tiến xuống dưới, cho đến khi ngón tay của hắn chạm vào một nơi đang rung động.
Ngạnh vật vẫn chưa hoàn toàn tiến sâu vào trong miệng nhưng vì động tác đột ngột của Dạ Dực mà Linh Thư không kịp phản ứng, bàn tay đặt ở sau đầu của hắn làm cho hắn không thể thối lui, chỉ có thể cực lực hít thở, hạ thân ở phía sau bị vuốt ve khiêu khích rồi sau đó bị tách ra, hắn cảm giác có một vật khác thường đang tiến vào.
Đó là ngón tay của Dạ Dực, nhẹ nhàng mơn trớn ở trước cửa vào, không vội vã tiến nhập, nếu Dạ Dực làm như vậy thì chỉ sợ con bán yêu vô dụng này sẽ rất vất vả. Dạ Dực cố gắng kiềm chế, còn Linh Thư bởi vì đây là lần đầu tiên chuyển vận linh lực cho người khác mà cảm thấy vô cùng hăng hái. Không ngừng nuốt xuống ngạnh vật, hắn bán nằm sắp ở trên giường, phần hông ở phía sau nâng lên cao, một cơn gió nhẹ khẽ lướt qua giữa hai chân đang tách ra, cảm giác mát lạnh làm cho nhiệt độ trên người Linh Thư càng thêm khô nóng.
Hô hấp dồn dập, sắc mặt đỏ ửng, tư thế nằm như vậy ở trên giường, bóng râm của trướng mạn che xuống tấm lưng trần của Linh Thư, toàn thân trong suốt như tuyết trắng hoàn toàn lộ ra, ngón tay của Dạ Dực vẫn tiếp tục động tác. Nhìn thấy cảnh tượng như thế, đôi mắt của Dạ Dực trở nên đỏ ngầu dường như muốn xuất huyết. (người ta chảy máu mũi, con quạ lại chảy máu mắt =.=)
Bàn tay đặt phía sau đầu của Linh Thư đột nhiên đè mạnh, trong miệng bị ngạnh vật trướng đại xâm nhập, hướng vào chỗ sâu trong cổ họng, thiếu niên ngưỡng cao đầu để lộ ra đường cong mê người của chiếc cổ thon dài. Dạ Dực nâng thắt lưng ở phía sau của Linh Thư lên, thân thể trong suốt như tuyết trắng trên vạt áo màu đen làm nổi bật hai màu hắc bạch thật đẹp mắt.
“Ân…” dục vọng nóng rực cứng rắn xâm nhập vào cổ họng, Linh Thư khó chịu muốn ho khan nôn mửa, nhưng phản ứng của thân thể lại hoàn toàn tương phản, thắt lưng vặn vẹo nghênh hợp ngón tay vuốt ve khiêu khích ở phía sau hạ thân, nâng cao phần hông ở phía sau, để mặc cho ngón tay của Dạ Dực không ngừng nhấn vào cửa khẩu, thân thể run rẩy dường như bị một cảm giác xa lạ nào đó đang điều khiển.
Môi lưỡi cùng cổ họng vừa chật hẹp lại vô cùng ấm áp ướt át, Dạ Dực đặt mình vào trong đó, tiếng thở dốc dồn dập cùng âm thanh của chất dịch khi đẩy vào rồi rút ra tràn ngập trong gian phòng. Ra vào giữa đôi môi đỏ tươi thập phần mê người, Dạ Dực ấn nhanh khố hạ của Linh Thư, thiếu niên chỉ có thể nắm chặt thắt lưng của hắn, đưa đẩy đầu ra vào bên dưới y hạ của Dạ Dực, nâng cao thắt lưng ở phía sau để chờ đợi ngón tay của Dạ Dực tiến vào.
Ngón tay đang điểm nhẹ ở bên ngoài bỗng nhiên ấn xuống thật mạnh, dục vọng thẳng đứng ở giữa hai chân của Linh Thư vì bị phản ứng kích thích đột ngột như thế mà chảy ra chất dịch, muốn hét lên một tiếng nhưng ngạnh vật trướng đại trong cổ họng lại bất thình lình rung động, không chờ cho hắn kịp lui về thì đã rót đầy bạch dịch nóng rực vào trong miệng.
Dạ Dực thối lui thân kéo theo một sợi bạch dịch tràn ra bên môi của thiếu niên, chất dịch chảy xuống, nhỏ giọt lên đầu nhũ màu hồng phấn đang dựng thẳng trước ngực, Linh Thư ho khan, theo thói quen dùng lưỡi liếm đi chất lỏng ở bên môi, mùi vị thật khác xa so với máu tanh. Hắn không biết bộ dáng ngốc nghếch hồn nhiên cùng động tác vô tư của mình sẽ dẫn đến một trận cuồng phong bão táp như thế nào.
Mân mê đầu nhũ nổi lên trước ngực của thiếu niên, nghe được âm thanh khẽ rên của Linh Thư thì nhịp tim của Dạ Dực trở nên hỗn loạn. Con bán yêu ở trước mắt như mang theo vài phần ngây thơ lại lộ ra mị sắc đặc biệt, giống như đem vẻ tàn nhẫn khi giết người cùng dâm mĩ của yêu tính dung hòa vào nhau, bên trong thuần khiết lộ ra mị lực yêu dị, nếu là thường nhân thì nhất định sẽ trở nên điên cuồng.
Mà lúc này mặc dù Dạ Dực thân là ma vật cũng không thể kháng cự. Đưa hai ngón tay khuấy tròn trong miệng của Linh Thư, thiếu niên vô thức mút lấy ngón tay của Dạ Dực, nhìn thấy ngón tay kéo ra những sợi tơ bạch dịch đầy dâm mĩ, cảm giác cửa vào ở phía sau đang rung động, hai chân bị tách ra, ngón tay tiến nhập làm động tác khuếch trương. Giống như vội vàng không còn kiên nhẫn, ngón tay tiến quân thần tốc đi vào, Linh Thư mở miệng thở dốc, liếm đi bạch dịch lưu lại ở bên môi, đưa tay vuốt ve lên xuống trên dục vọng thẳng đứng của chính mình.
“Dạ Dực—–” Gọi tên Dạ Dực, giờ khắc này Linh Thư không hiểu được cảm giác của bản thân, trước ngực đau đớn nhưng hắn không muốn tránh né, ngược lại hắn càng muốn hơn, trong miệng tràn đầy mùi vị của Dạ Dực, hắn nuốt xuống một chút.
“Chờ.” Nhìn thân thể ướt át của Linh Thư, Dạ Dực tách ra cửa vào, ở nơi ấy nở rộ màu sắc mị hoặc lòng người đang khép mở hấp thu ngón tay của hắn, Dạ Dực đột nhiên thông qua ngón tay nâng thân thể của thiếu niên lên.
Tư thế bị quay ngược lại, Linh Thư nằm sấp trên giường, hai chân bị mở ra thật rộng, nửa thân trên giắt ở trên giường, đồng thời phía sau bị đè xuống.
“A——” Tiếng rên thật dài, không biết là thống khổ hay là hoan hỷ, bàn tay nắm chặt chăn đệm trên giường, trong cơ thể hắn dường như bị quấy rối, ngạnh vật thật lớn xuyên qua thân thể, nóng rực đến mức muốn thiêu đốt toàn thân của hắn.