Âu Dương Đạo Đức rất là đắc ý. Cái gì mà biểu ca mới chả đường ca, chỉ cần mình nói có một câu, nai con lập tức ngoan ngoãn tống gã đó ra khỏi cửa, cảm giác này đúng là làm hắn XX… sướng!
“Ai xót cậu chứ? Tôi… tôi chỉ không muốn có người chết trong nhà mình thôi.”
“Hí, nai con đúng là ưa khẩu thị tâm phi, không sao, lát nữa chủ nhân sẽ khiến cưng thành thành thật thật nói ra thôi.”
Âu Dương Đạo Đức nhẹ nhàng hôn lên đầu mày nhíu chặt của nai con.
“Đi thôi, giúp chủ nhân tắm rửa, vừa nãy vận động tí gân cốt, cả người đầy mồ hôi, khó chịu chết đi được.”
Chưa kịp nói năng gì đã bị kéo tuột vào phòng tắm, Phan Tuấn Vỹ ngó bước đi nhanh như bay của Âu Dương Đạo Đức, nhất thời nghĩ vừa nãy bao nhiêu lo lắng dành cho hắn quả đúng là cực kì uổng phí!
Phan Tuấn Vỹ xoay người tính bỏ đi, nhưng vừa đến cửa đã bị một dòng nước lạnh xối ướt sũng người!
“Cậu làm cái gì thế?!”
Đáng hận, cái tên ưa ngược đãi này! Tuy bây giờ trời có nóng, nhưng đột nhiên bị dội một đống nước lạnh như băng thế này thì cũng không dễ chịu.
“Bụng ta đau, vận động rất là khó, ta muốn nai con tắm cho ta.”
Giống như nàng dâu chịu đầy ủy khuất, Âu Dương Đạo Đức ôm bụng, bĩu môi dùng ánh mắt ai oán nhìn nai con.
Dễ… dễ thương quá đi a…
Ý thức được tên bạo quân dã man xưa nay đang làm nũng với mình, Phan Tuấn Vỹ lập tức luống cuống tay chân đi về phía hắn.
“Được được… vậy… để tôi giúp cậu cởi đồ trước có được không?”
Lúng ta lúng túng cởi bộ âu phục đắt tiền, Phan Tuấn Vỹ cẩn thận không chạm vào vết thương hơi hơi sưng đỏ của hắn, nhẹ nhàng dùng sữa tắm giúp hắn chà xát tẩy rửa.
“Ưm… sướng quá… đúng… xuống một chút nữa… Ưm… Nai con…”
“Sắc lang! Cậu đừng có phát ra mấy cái âm thanh như thế có được không?”
Đồ háo sắc chết tiệt! Mình chỉ giúp hắn tắm tắm một tí, hắn lại còn đứng đó rên cái gì mà rên a? Hại mình nghe xong sắp… sắp…
“Ta thấy cưng mới là một tiểu “sắc nai” nha, bất quá chỉ nghe chủ nhân ta tùy tiện rên có hai tiếng mà “có một chỗ nào đó” đã cương lên không chịu được rồi!” Âu Dương Đạo Đức bất ngờ kéo quần của nai con xuống, một cây tiểu côn thịt cương cứng lập tức nhảy ra ngoài!
“Tiểu đệ đệ của ta đã lâu lắm rồi không gặp bạn tốt rồi, cưng nói coi, để cho hai đứa tụi nó cụng cụng “đầu” có được không?”
Âu Dương Đạo Đức một tay cầm bảo bối sưng to của mình, một tay kéo phân thân của nai con, để hai “đỉnh đầu” chầm chậm chà xát vào nhau…
“A a”
Phan Tuấn Vỹ chưa từng hưởng thụ cảm giác kích thích mới mẻ như thế bao giờ, lỗ nhỏ ở đỉnh bị ma sát đến mức không ngừng hưng phấn rỉ ra dịch thể trong suốt, nhanh chóng khiến cho thứ cực đại của Âu Dương Đạo Đức dính dính đến khó tin.
“Chậc chậc, coi xem nào, đúng là ướt cực kỳ, nai con, có phải là sướng không chịu nổi, muốn bắn rồi không?”
“Ô… Muốn… muốn bắn a…”
“Vậy thì thành thật nói cho ta, cưng có phải xót chủ nhân rồi không, xót ruột đến muốn chết a?”
“Tôi… tôi…” Không muốn nói, không muốn nói, không muốn nói cho cậu ấy biết tâm tình bí mật nhất của mình, không muốn để cậu ta tiếp tục đùa bỡn mình…
“Nói a, nai con, nói lớn lên…”
Đầu lưỡi tiến vào vành tai mẫn cảm của nai con, vừa vào vừa ra khiêu khích vô cùng, Âu Dương Đạo Đức lúc này như là ma nữ trên biển đang hát khúc câu hồn, rắp tâm dẫn thủy thủ ngờ nghệch rơi vào vực sâu mình giăng ra…
“A a…”
Hai mắt đẫm lệ mơ màng thở gấp, Phan Tuấn Vỹ chỉ cảm thấy đầu lưỡi hắn như đang chui từ tai vào đầu mình khuấy đảo lung tung, khuấy đến khi thần trí anh mê muội, nhịn không được lớn tiếng khóc òa…
“Ô… chủ nhân… tôi xót cậu… tôi luyến tiếc cậu… Chủ nhân… A… Chủ nhân tôi cầu cậu… Để tôi bắn đi! Cầu cậu mà!”
“Ai… Nai con cuối cùng cũng thừa nhận rồi…”
Âu Dương Đạo Đức nghe câu nói của nai con thấy vừa an tâm vừa hưng phấn.