Ô… cái tên trời đánh vô địch siêu cấp đại sắc ma này! Từ cái đêm bị hắn “khai bao”, hắn chẳng quản ngày hay đêm liên tục xâm phạm anh, ngay cả cửa cũng không cho anh bước ra một bước. Nhưng thực ra nếu hắn cho phép, thì anh bây giờ bò cũng chẳng bò nổi, hiện tại cả người anh đều vừa tê vừa đau, tựa như bị ba cái xe tải lăn qua lăn lại, toàn bộ khung xương đều rã hết cả ra, ngay cả muốn động một cái ngón tay cũng không nổi, chứ đừng nói chuyện ra ngoài.
“Nhấc cái mông cao lên cho ta chút.”
Âu Dương Đạo Đức vuốt vuốt cái mông trắng nõn của nai con từ phía sau.
“Ngày hôm nay mới có làm có ba bốn lần mà cưng đã chịu không nổi sao? Xem ra chúng ta cần phải tiến hành “đặc huấn thú cưng” nga.”
Đặc huấn thú cưng? Đó… đó là cái trò quỷ quái hành người gì thế a? Đáng ghét, cái tên biến thái chết tiệt, từ cái ngày gặp phải cái tên biến thái chết tiệt này, anh chẳng qua nổi một ngày một đêm an lành. Ô… Mỹ Mỹ, con mau về đi… papa muốn về nhà…
Tựa như đáp lại “tiếng gọi tự đáy lòng” của anh, điện thoại lúc này đột ngột reo vang,
Reng Reng
“A lô?”
Âu Dương Đạo Đức cầm lấy cái điện thoại bên cạnh sopha, nửa dưới vẫn không ngừng đưa đẩy.
“Anh yêu, em đây, anh nhớ em không?”
“Nga, là Mỹ Mỹ à, anh đương nhiên nhớ em rồi, chừng nào em về?”
Âu Dương Đạo Đức mặt không đổi sắc tiếp tục đâm chọc, ngay cả lông mi cũng không chớp lấy một cái. Ngược lại Phan Tuấn Vỹ vừa nghe đến Mỹ Mỹ, nhất thời sợ đến sắc mặt đại biến, ngay cả thở cũng không dám thở lấy một tiếng.
“Ngày mai, ngày mai em sẽ về, papa đâu? Anh có chăm sóc ba có cẩn thận không?”
“Có, đương nhiên là có, mỗi ngày ba bữa, cộng thêm bữa trà chiều và ăn khuya đều cẩn thận “chăm sóc” ba a. Anh đảm bảo khi em gặp ba, em sẽ nhận ra ba đã thay xương đổi cốt rồi.”
Thay xương đổi cốt? Có mà còn một đống xương thì có? Cái tên ác ma! Phan Tuấn Vỹ quay đầu hung hăng trừng mắt lườm hắn
“A ”
Hung khí thô to đột nhiên không hề báo trước đâm thật mạnh vào trong
“Í? Đó là âm thanh gì a?”
“Nga, là ba đó, dường như ba rất là muốn nói chuyện với em, chờ một chút a.”
Âu Dương Đạo Đức không hề đếm xỉa gì đến sự phản kháng của nai con, kiên quyết đem điện thoại nhét vào tay anh, rồi vươn tay cầm phân thân của anh, bắt đầu ma sát chà chà.
Ô… cái tên ưa ngược đãi người khác này… Bị hắn trước sau giáp công như thế, anh làm sao mở miệng nói được… A… A…
“Ba? Ba? Ba làm sao vậy? Nói đi.”
“Ngô… Mỹ Mỹ…”
Phan Tuấn Vỹ một tay cầm chặt ống nghe, một tay đặt lên tấm nệm trên sô pha, khoái cảm vô tận trong cơ thể tựa hồ như sẽ nuốt chửng anh bất cứ lúc nào, anh thực sự sợ mình sẽ không nhịn được mà *** khiếu trong điện thoại mất.
“Ba, sao thế? Không có con hồ ly tinh nào ở đó quấn lấy Đạo Đức đấy chứ? Con đã nói rồi mà, chỉ có Phan Mỹ Mỹ con đây thông minh, đem ba đến nhà ảnh làm giám sát, cứ như vậy, Đạo Đức sẽ không có cơ hội làm xằng bậy nữa, ha ha ha…”
Nếu như cưỡng hiếp cha vợ của mình lại còn ghi hình làm bằng chứng mà không gọi là xằng bậy, vậy trên đời này làm gì còn thiên lý nữa đây?
“Ngô ngô… Mỹ Mỹ… mau… mau quay về… về”
Ô… Phan Mỹ Mỹ… đồ đại ngu ngốc đem ba mình đi làm cống phẩm! Nếu mà còn không trở về nhanh, con sẽ phải nhặt xác ba mình đó!
A a… không chịu nổi nữa… thân thể cũng bị hắn phá hư rồi… Đừng… đừng vào nữa… Tôi… Tôi muốn…
“Ba, ngày mai con sẽ về, ba bây giờ tạm thời đừng có rời khỏi công việc đó, cố gắng kiên trì đến phút cuối cùng nga, ngày mai gặp, bye!”
Mỹ Mỹ… không được… ba ba không chịu nổi nữa đâu… ba… ba muốn….
“A ”
Trong khắc đầu tiên điện thoại cắt, Phan Tuấn Vỹ rốt cục nhịn không được thét lớn bắn ra.
“Anh mang tất cả đồ dùng cá nhân thu dọn lại, lập tức đi chỗ khác cho tôi!”