Editor: Đào Sindy
Từ ngày Trương Tiệp tới tìm Tô Đường, sau đó không bao lâu trên Weibo liên quan tới Cả nước thi đua diễn thuyết Anh ngữ xuất hiện mỹ nữ kinh thế , Thiếu nữ Trung Hoa năm ngàn năm khó gặp các loại chủ đề liên quan cũng tìm không được nữa rồi, ngay cả video Tô Đường diễn thuyết năm phút trên đài cũng toàn bộ bị xóa bỏ. Nhưng trong đó vẫn có không ít dân mạng tải về máy tính lưu giữ video này, có một ít dân mạng không tin lại up đoạn video đó lên Weibo của mình, nhưng không đến một giờ, đã bị thủ tiêu. Lúc này bọn họ mới phát giác được địa vị của đại mỹ nữ có thể không nhỏ, bối cảnh cực sâu, đồng thời không có ý tiến quân vào ngành giải trí, cho nên mới xoá toàn bộ tin tức có liên quan trên mạng.
Sau khi tin tức bị xoá, nhiệt độ chủ đề liên quan tới Tô Đường trên Weibo không bao lâu liền nguội lại. Dù sao ngành giải trí không bao giờ thiếu chủ đề. Một đề tài thay thế một đề tài trên nóc không tốn bao nhiêu thời gian.
Sau đó không còn người đại diện nào đến quấy rối Tô Đường. Thời gian rất nhanh đã đến chủ nhật. Chủ nhật các bạn trong lớp tổ chức hoạt động đi Hương Sơn leo núi, bởi vì nghĩ đến đã là thời gian cuối cấp ba rồi cho nên ngoại trừ ba bạn thật sự có chuyện không thể đến ra, còn lại đều báo danh tham dự.
Mùa thu là mùa thích hợp nhất leo lên Hương Sơn, rừng Hương Sơn phủ tầng tầng lớp lớp, lá đỏ trên núi, đẹp không sao tả xiết. Đi trên đường nhỏ, còn có lá đỏ thỉnh thoảng rơi trong gió thu, trong giây lát, đã rơi đầy một khối. Có lá đỏ rơi trên đầu vai Tô Đường, cô nhẹ nhàng phủi, nhịn không được nhìn cười một tiếng.
Gió thu đìu hiu, chỉ có nụ cười của cô mang theo xuân sắc dào dạt.
Khương Trì vẫn đan chéo tay trên đầu, thanh thản đi sau lưng Tô Đường, giờ phút này thấy được nụ cười chân chất của cô, nhịn không được cong môi.
Đường núi dài dằng dặc, Tô Đường đi không bao lâu đã cảm thấy đi không nổi, trên trán cô toát ra mồ hôi tinh mịn, thở dốc. Cô vừa thở một hơi thật dài, cố gắng đuổi theo nhóm người, Khương Trì đi mấy bước đến trước người cô, đưa lưng quỳ xuống trước cô.
Đi lên.
Khương Trì. . .
Đi lên, anh cõng em.
Tô Đường còn đang do dự, Địch Lộ đã cười thúc cô nhanh lên một chút: Anh Trì chủ động cõng cậu đấy! Còn không mau một chút! Tớ cũng mong có người cõng tớ đấy! Nói xong, mắt Địch Lộ lộ ra khát vọng nhìn về phía Lăng Lang, nhưng Lăng Lang chỉ lo liếc mắt đưa tình với Tiểu Điềm Điềm, không để ý chút nào tới ánh mắt Địch Lộ.
Mặc dù bảo hôm nay là hoạt động lớp A16, nhưng Lăng Lang vẫn dẫn bạn gái khác lớp của anh ta đến, xem cô ta như người nhà mà cùng đi chơi. Lần này Lăng Lang kết giao bạn gái đã vượt qua một tháng, lộ vẻ rất không tầm thường, trước kia không tới nửa tháng anh ta sẽ chia tay đổi bạn gái kế tiếp rồi. Địch Lộ có chút bận tâm Tiểu Điềm Điềm đặc biệt, cô thất vọng thu hồi ánh mắt. Tố chất thân thể của cô và Tô Đường không sai biệt lắm, giờ phút này đã thở hồng hộc, nhưng Tô Đường có người cõng, còn cô chỉ có thể tiếp tục cắn răng kiên trì.
Lúc này Tô Đường đã nhảy lên lưng Khương Trì, anh đứng dậy, tay có lực cong qua chân cô, nhẹ nhàng nâng cả người cô lên. Tô Đường vô thức dùng cánh tay nhẹ nhàng vòng qua cổ Khương Trì. Mặc dù cô mặc áo trắng, quần áo chỉ có một lớp mỏng, giờ phút này cô dán trên lưng Khương Trì, có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ trên người đối phương truyền đến, cùng với cơ bắp mạnh khoẻ của anh. Lúc Tô Đường thay thuốc giúp Khương Trì đã biết anh có cơ bụng sáu múi, mặc dù khi anh mặc quần áo trong gầy guộc, nhưng cởi ra rất có thịt, vân da trên người rõ ràng, mỗi một khối cơ bắp đều không khoa trương, làm mãn nhãn.
Coi như trên lưng Khương Trì cõng một người, đi trên đường nhỏ trên núi Hương Sơn cũng không thở hổn hển chút nào, như giẫm trên đất bằng nhẹ nhõm, Lăng Lang giơ ngón cái tay phải ra, nháy mắt ra hiệu nói: Thể lực của A Trì thật tốt.
Khương Trì nhẹ chẹp một tiếng, cũng không để ý. Hai tay vừa dùng lực, thấp xuống rồi kéo Tô Đường lên cao chút nữa.
Tô Đường nhịn không được tựa đầu bên vai trái Khương Trì, lưng anh rộng lớn, làm người ta an tâm. Cứ như ở phía sau anh, liền có thể không sợ mưa gió. Lúc này, ánh mắt cô bị lệch, phát hiện sau tai anh có một nốt ruồi nhỏ, nốt ruồi nho nhỏ, rất đáng yêu, cô nhịn không được lấy tay cẩn thận sờ lên, lại tiếp tục sờ.
Động tác dưới chân Khương Trì dừng lại, qua mấy giây, lại tiếp tục đi.
Tô Đường cảm thấy vành tai Khương Trì cũng rất lớn, nghe nói người có vành tai lớn là phúc khí tốt. Vành tai Khương Trì lớn như vậy, cho nên phúc khí ắt hẳn rất tốt. Tay cô từ nốt ruồi sau tai anh, nghịch ngợm chuyển đến vành tai anh, sờ lên, xúc cảm