Bị khí thế của người tới làm cho khựng lại, người trong phòng mất hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại.
“Mày là ai?” Tiết phu nhân thét chói tai.
“Người giám hộ của Tống An Cửu.” Anh cũng không nói ra thân phận chân thật, dù sao bây giờ cô còn đang đi học, nói ra sẽ có ảnh hưởng không quá tốt cho cô.
“Mày tới vừa đúng! Nhà họ Tống mấy người đều giáo dục con cái như thế nào.”
Phó Thần Thương vốn không để ý tới người phụ nữ kêu gào ở đối diện, chỉ hơi cúi đầu hỏi người trong ngực, “An Cửu, tại sao đánh người?”
“…” Cô không muốn nói, bởi vì nói cũng sẽ không có ai tin, sẽ không có ai tin tưởng cô.