Tầm mắt của Cố Nhược Vân theo trường bào đi lên trên, dừng ở trên khuôn mặt của nam nhân, sau đó liền không dời mắt nổi.
Ở Đông Nhạc đại lục, nàng gặp qua Kim đế thuộc loại mỹ nam tử (trai đẹp) làm rung động lòng người, nhưng mà, nam nhân trước mắt so với Kim đế lại không kém hơn chút nào, thậm chí còn hơn một bậc…....
Chỉ thấy nam nhân một thân trường bào màu tím, trên ống tay áo thêu một đường màu vàng, tôn quý mà lộ ra hoa lệ (đẹp đẽ và rực rỡ). Một đầu tóc đen dày tán ở sau lưng, gió nhẹ lướt qua, mang đến một hương vị mê tâm hồn người. Khuôn mặt của hắn tuấn mỹ đến mức làm cho vạn vật đều có thể ở trong nháy mắt mất đi nhan sắc, gió nhẹ nhấc lên vạt áo màu tím, làm cho ngọn lửa màu tím yêu dị ở mi tâm (*) của nam nhân càng thêm tà mị.
(*) mi tâm: chỗ giữa hai đầu lông mày
Bỗng nhiên, nam nhân giơ tay lên, một trận gió nhẹ phất qua, làm Cố Nhược Vân sau khi đã phục hồi lại tinh thần, rơi vào bên trong ôm ấp của hắn…....
"Đây là chủ nhân Thượng Cổ Thần Tháp lựa chọn? Sờ thật là gầy, tuyệt không thoải mái, nha đầu, ngươi phải bổ sung dinh dưỡng cho tốt, chờ béo thêm chút lại đến ấm giường cho ta."
Cố Nhược Vân sắc mặt nháy mắt đen xuống, nâng chân lên đá qua, ai biết đối phương sớm đã có chuẩn bị, cười khẽ bắt được chân của nàng.
"Nha đầu, trước kia ngươi quả thật rất cường đại, nhưng hiện tại, chỉ là một tiểu nhân vật mới ở Tụ Khí cấp hai mà thôi, ngươi cho rằng ngươi có thể đánh lén được ta sao?"
Cố Nhược Vân thu hồi chân, nhìn nam nhân tuấn mỹ tôn quý trước mắt, hỏi: "Ngươi là ai?"
"Nha đầu, ngươi cũng quá tuyệt tình, ta mang ngươi từ Đông Nhạc đại lục đến nơi đây, ngươi thế nhưng lại quên ta là ai?" Nam nhân ủy khuất nói, "Tốt xấu gì lúc trước ta cũng cứu ngươi một mạng, nếu không, ngươi đã sớm hồn phi phách tán."
Đông Nhạc đại lục?
Cố Nhược Vân sợ run một chút: "Ngươi là Thượng Cổ Thần Tháp."
Nghe nói như thế, nam nhân run rẩy khóe miệng vài cái: "Thượng Cổ Thần Tháp? Ngươi gặp qua tháp sẽ biến thành người? Ta là thú trong Thượng Cổ Thần Tháp, Tử Tà!"
"Tử Tà? Thượng cổ Phượng Hoàng Tử Tà?"
Người Tây Linh đại lục có thể không biết Tử Tà tồn tại, nhưng mà, trong Đông Nhạc đại lục cái tên này thật là không người không biết không người không hiểu.
Thượng cổ Phượng Hoàng Tử Tà, nghe nói có thực lực khai thiên tích địa (*), một hơi là có thể san toàn bộ đế quốc thành bình địa (đất bằng phẳng), thực lực cường đại đến mức làm cho mọi người run sợ.
(*) khai thiên tích địa: mở trời tạo đất, giống như là sáng tạo thế giới, ý chỉ thực lực mạnh có thể tạo ra hoặc hủy diệt thế giới
Nhưng mà, ở mấy vạn năm trước, Tử Tà cũng đã biến mất, không nghĩ tới thế mà lại sẽ xuất hiện ở đây.... ...... .......
"Nha đầu, có phải thật khiếp sợ hay không?" Tử Tà giương lên khóe môi, cười nói, "Lúc ngươi đang chạy trốn cũng đã cùng Thượng Cổ Thần Tháp đạt thành khế ước, chỉ cần linh hồn của ngươi không bị tiêu diệt, Thần Tháp sẽ trọn đời đi theo linh hồn của ngươi, chính là ta cùng với Thượng Cổ Thần Tháp đều bị phong ấn, nếu là ở trong Đông Nhạc đại lục giải trừ phong ấn, đương nhiên sẽ bị những lão quái vật kia phát hiện, cho nên ta không có cách nào xuất hiện giúp ngươi, thẳng đến khi đi tới Tây Linh đại lục, ta mới có thể giải trừ phong ấn……."
Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Thì ra là như vậy, Thượng Cổ Thần Tháp này là gia gia của ta giao cho ta, nhưng lại không biết đến cùng có tác dụng gì………...."
"Tác dụng của Thượng Cổ Thần Tháp này tạm thời ta nói ngươi cũng không hiểu rõ, nhưng mà, ngươi phải biết Thần Tháo là vật phẩm được lưu lại từ thời Thượng cổ, Thần Khí thời kì Thượng cổ sao lại vô dụng? Hơn nữa…….."
Tử Tà cười cười sờ đầu của Cố Nhược Vân: "Ngươi không phải là khiêu chiến người ta sao? Có Thượng Cổ Thần Tháp này, trong vòng một tháng, ta tất sẽ cho ngươi thực lực vượt qua hắn!"
Hắn biết Cố Nhược Vân bằng vào kinh nghiệm chiến đấu kiếp trước, đã có 50% nắm chắc đánh bại Lăng gia thiếu gia, nhưng hắn phải làm, là làm cho nàng, có hoàn toàn nắm chắc chiến thắng địch nhân…