“…Tên Boss này không phải chỉ có 4 tên Hộ vệ thôi à? Sao lại kiếm ở đâu ra một tên nữa thế này?”
“Đúng thế, đúng thế, hơn nữa trông lại rất giống Lão đại nha!”
“Diệt xong rồi tính.”
“Aaaaaa…” Giang Hải buồn rầu cùng với Boss ngã xuống đất.
“Mưu sát trượng phu.”
- -||| Đội đến trước mặt đầy hắc tuyến, thật là một Lão đại được “yêu quí” nha…
Sau khi đám hộ vệ cả thật cả giả bị giết sạch, Boss Sa Tư Tiên Phong Giả lưu manh dưới bạo lực của cuộc khoier nghĩa nông dân đã có một kết cục tất yếu, bị đám côn đồ đánh chết, rơi ra một cây Trượng Tiên Phong Giả thuộc Thổ tính, có lực công kích +20, là dạng đồ trung bình không tốt cũng không tệ, ngoài ra còn một Vật phẩm có nhiệm vụ – quyển nhật kí của Tiên Phong Giả.
“Các ngươi là đến vì nhiệm vụ?” Đường Tiếu hỏi đội đến trước.
“Ờ, thật khó, bọn ta đã thất bại 2 lần rồi.” Một nữ Mục sư tóc buộc theo kiểu tai mèo buồn rầu nói.
“Không sao.” Đường Tiếu click vào tiểu Mục sư, giao dịch với cô Nhật kí của Tiên Phong Giả.
“A, thật cám ơn!” Tiểu nữ Mục sư vui sướng hét to.
“Ờ,… đây là ý của Lão đại bọn ta.”
“Ngươi thật tốt!” Nữ tiểu Mục sư chân thành nói với Giang Hải.
“…Không cần khách sáo.” Giang Hải mặt dày đến cùng trả lời.
“LOLICON” (Lolita complex: chỉ dạng nam/ nữ có xu hướng thích luyến đồng)
“LOLI tai mèo CON.” (Thích trẻ con để tóc giống tai mèo)
“…”
Kênh Công hội Kim Qua đường hoàng bàn tán xôn xao.
“- -||| Ta… trong sạch…”
Trường Kiếm Thiên hạ vừa kết thúc chỉ huy trận GVG, Danh Môn thành Công đoạt được 3 tòa thành của “Vinh Diệu”, thành tích cũng vượt lên đứng đầu Phế tích, đang chuẩn bị ra ngoài đi bộ, giải tỏa một chút thì nhận được lời mời gia nhập đội ngũ.
Ôn Thành Không mời bạn nhập đội. Đồng ý? Từ chối?
Trường Kiếm suy nghĩ một lúc rồi ấn đồng ý, trên đầu lập tức hiện lên tên đội ngũ vô sỉ chói lói: “Soái ca trong đội này chỉ bán thân không bán nghệ”. Trường Kiếm toát mồ hôi lạnh.
“Danh Môn Lão đại, mau đên Tây Môn tập hợp, chúng ta đi diệt Hỏa Nham Kết Tinh.” Người nào đó vô cùng kiêu ngạo nói. (Kết Tinh ở đây là kết thành thủy tinh)
Thế là một hàng 4 người tiến đến hang Hỏa Thạch lấy Tinh.
Giang Hải rất im lặng, Trường Kiếm cũng rất im lặng, Đường Tiếu không phản ứng, Ôn Thành Không cười khan : “Ha ha ha ha”.
Thế giới này, có ánh sáng sẽ có bóng, có tồn tại thì sẽ có chết đi, có yêu thì sẽ có hận, có bà thì sẽ có mẹ – -|||, có Hồng Danh thì sẽ có người chuyên đi giết Hồng Danh.
Bởi vậy bây giờ Giang Hải, Trường Kiếm và Đường Tiếu đang bị chặn ngay trước cửa vào hang Hỏa Thạc. 5 người chặn bọn họ là 1 Công hội, tên vô cùng phong cách – Trảm Tận Thiên Hạ Hồng Danh ( Chém hết Hồng Danh trong thiên hạ)
Bọn họ cấp bậc đều rất cao, tổ đội cũng không yếu, 2 Mục sư, 1 Pháp sư, 1 Cung thủ, 1 Kỵ sĩ, tên cũng rất cool “Bảo Vệ”, “Hòa Bình”, “Phế Tích”, “Là”, “Chúng Ta”.
(Tên các bạn này “Là” thực ra bản gốc là “Của” cơ, nhưng nếu dịch thế thì nghĩa câu bị sai hẳn so với câu gốc nên tớ sửa ^^)
“Chào mọi người, đã ăn cơm cả chưa?” Giang Hải tiến lên trước vô cùng anh hùng chào hỏi “Không mua vé, bọn ta có thể đi vào không?”
“…” Trường Kiếm rất kiên quyết giấu hết tên mình lẫn tên Công Hội, ta chỉ là người qua đường A, B, C… không quen biết bọn họ.
Đường Tiếu… hình như từ lúc ra khỏi thành liền là tùy tùng của Giang Hải, hoàn toàn không có phản ứng gì – -|||, Ôn Thành Không tiếp tục cười ngốc “Ha ha ha ha…”
“Hồng Danh lưu lại, cùng các người không quan hệ.”
“… Bọn ta có Hồng Danh sao? Huynh đệ việc này thật ngại quá, ta mắc bệnh mù màu đỏ và xanh.”
“Lão đại, hóa ra ngươi có bệnh không tiện nói.”
“…. Ặc, ta là vì ai? Tên Hồng Danh này cho các ngươi, muốn chém muốn giết muốn 18n tùy ý các ngươi.” (18n : cấm 18 tuổi, biết chuyện gì rồi đấy )
“555555 Ở đây giao cho ta, các người cứ tiến lên đi.” Ôn Thành Không rất chi là phiến tình gạt nước mắt dầm đìa “Lại đây, tấn công ta đi.”
Kết quả là minh chứng rõ ràng cho câu nói “Họa từ miệng mà ra”.Đội diệt Hồng Danh nhận thấy Giang Hải tuy không phải Hồng Danh nhưng rất có chất Hồng Danh, bởi vậy phải bóp chết mầm non tội ác ngay từ trong bào thai. 5 người lập tức vây lấy Giang Hải và Ôn Thành Không, ờ, thêm cả tùy tùng Đường Tiếu của Giang Hải nữa.
Pháp sư tên “Là” tung ra Lôi Bộc phạm vi rộng, Trường Kiếm cười khổ ném ra Ám Bích (Bích ở đây là tường) đỡ lấy, khoanh tay đứng nhìn thật tình không phải bản tính của hắn.
Kỵ sĩ cùng Kỵ sĩ đơn đấu, tiến hành va chạm thể xác thân mật. Cung thủ cùng Cung thủ chơi trò chiến tranh du kích, địch tiến ta lùi, địch chạy ta phá.
Mục sư… đối với một tùy tùng đầu gỗ yêu cầu cao như thế thì thiên địa bất dung.
Thêm G, thêm F, thêm may mắn, hồi máu, hồi sinh, hồi MP. Nhìn Mục sư đối phương không ngừng giúp đỡ đối thủ của mình trong khi bản thân không ngừng uống thêm máu, 3 tên đáng thương thê thảm nhìn Đường Tiếu từ tên tùy tùng đầu gỗ biến thành đầu gỗ ngủ gật.
“Trên đời chỉ có mẹ là tốt, con có ** là có ngọc, con không có ** là cỏ cây…” (xuyên tạc lời bài “trên đời chỉ có mẹ là tốt”)
“Ngươi mau lại đây, ta chống không nổi rồi…”
“Thần ơi, cứu con với, đã già cả thế này rồi, hiến máu cũng không đủ tiêu chuẩn nữa đâu.”
“Tiếu Jesu, Tiếu Phật Chủ, Tiếu Ngọc Hoàng đại đế…”
Sống đương nhiên không dễ dàng, nhưng chết dễ dàng không bằng cố sống, Giang Hải, Trường Kiếm và Ôn Thành Không uống máu uống tới mức sắp thành Huyết tộc rồi, chỉ còn lại nửa phần khí lực, nhưng dĩ nhiên dù chỉ còn 0,01 phần khí lực bọn hắn cũng không định từ bỏ phản kháng, có những người hoàn toàn không biết 2 chữ “thỏa hiệp” viết thế nào!
Đường Tiếu quay lại trước màn hình, nhìn thấy 3 soái ca gần thất thân, ờ, bán thân gặp phải cướp sắc…
Nhanh chóng mở bao đồ lấy ra phù Phục sinh – xa xỉ phầm 2000W/1 cái, vừa đứng lên vừa điên cuồng hồi máu, máu lên trên 50%, Đường Tiếu lập tức thành thạo đối phó 2 tên Mục sư.
Ánh sáng bạch sắc từ trên trời đánh xuống, làm dân chúng cảm nhân được tình yêu bao la của thần với con người, lập tức MP, HP, XP tăng nhanh, rất nhanh chóng xuất hiện hiện tượng hồi quang phản chiếu… hồi xuân. (XP: điểm nộ khí)
3 tên động dục lập tức chuyển bại thành thắng, đem đội giết Hồng Danh đạp xuống đất.
Ông Thành Không giơ cung lên, vô cùng thành khẩn nói: “Cho ta một cơ hội! Ta trước đây không có lựa chọn, bây giờ ta muốn làm người tốt.”