Nhạc Du Du biết, từ đó về sau sẽ không còn có người dám mở mắt lớn giọng kêu Lãnh Hạo Nguyệt là “Lục ngốc tử” . Đương nhiên, lý ra mà nói, nàng cũng là không quản được nhiều như vậy, chỉ cần đừng để cho chính tai nàng nghe là tốt rồi.
Thế là tâm tình thật tốt, cơn buồn ngủ lại kéo đến, dùng sức duỗi cái thắt lưng lại: “Hạo nhi a, đệ tự chơi đi, tỷ tỷ ta ngủ tiếp đã nhé.” Ngày hôm qua hoạt động quá mạnh , hậu quả là không chỉ có cánh tay, bây giờ là toàn thân đều đau .
“Tỷ tỷ…” Lãnh Hạo Nguyệt dường như có chút không muốn, lôi kéo ống tay áo của nàng
“Ngoan, đệ tìm Dật ca ca cùng Long ca ca đi chơi a.” Nhạc Du Du sủng nịch vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của hắn, nhân cơ hội ăn cái đậu hũ, sau đó mang theo Tiểu Hỉ trở lại gian phòng của mình, ngã đầu liền ngủ.
Trong thư phòng.
“Vương gia, bọn họ đang điều tra thân thế của vương phi.” Trình Dật bộ dạng cà lơ phất phơ như cũ.
“Ha hả, không kịp đợi ?” Lãnh Hạo Nguyệt ánh mắt híp mị, khóe miệng câu dẫn ra vẻ nhàn nhạt cười nhạt, “Vậy hãy để cho bọn họ tra đi.”
Trình Dật gật đầu, Nhạc Du Du đã từng nói, nàng ở chỗ này không cha không mẹ, là cô nhi, vì thế, hắn liền tạo cho nàng một thân phân cha mẹ chết sớm, hơn nữa thiên y vô phùng (*).
(*) Thiên y vô phùng: Nguyên ý là chỉ quần áo do tiên trên trời khâu không có vết kim chỉ. Nay thường dùng để ví về sự vật vô cùng chu đáo, không có chút sơ hở nào.
“Bạo loạn trong thành U Châu đã điều tra rõ, đích thực là người của hắn ra tay.” Long Ngâm như cũ là một bộ mặt ngàn năm bất biến hàn băng mặt.
“Có qua có lại mới toại lòng nhau.” Lãnh Hạo Nguyệt nụ cười mang hàm ý sâu sắc, “Truyền lệnh phi ưng, kế hoạch số một bắt đầu thực thi.”
“Dạ.” Long Ngâm gật đầu.
“Còn có, đem Thanh Long cùng Bạch Hổ triệu hồi, tùy lúc bảo hộ vương phi an toàn.” Lãnh Hạo Nguyệt hơi trầm ngâm, đối Trình Dật nói.
“Dạ.” Trình Dật hơi một chần chừ, thế nhưng vẫn là gật đầu.
“Ngọc thúc.” Lãnh Hạo Nguyệt lại đưa mắt hướng lão quản gia, “Sau này, đem chuyện tình trong phủ giao cho vương phi xử lý đi, để cho Linh Lung hầu hạ vương phi.”
“Dạ.” Ngọc thúc lập tức gật đầu, chỉ là, ánh mắt lợi hại bình thường không nhìn thấy hiền hoà như vậy, rõ ràng chính là một cao thủ thâm tàn bất lậu
“Còn có, Phi Nhạn bên kia có tin tức gì không?”
“Có, bất quá không có gì bất thường.” Ngọc thúc trả lời ngay.
“Tốt.” Lãnh Hạo Nguyệt ngón tay nhẹ nhàng gõ một cái trên mặt bàn, “Tháng sau chính là ngày giỗ của mẫu phi, chúng ta cần phải trở về U Châu một chuyến …”
“Thuộc hạ sẽ lập tức an bài.” Trình Dật hiểu ý nói.
“Mang theo vương phi cùng đi.”
“Điều này sợ rằng không tiện lắm?” Long Ngâm hơi khẽ cau mày.
“Mang theo nàng, mới không khiến cho người khác hoài nghi.” Lãnh Hạo Nguyệt quét mắt nhìn hắn một cái, “Hơn nữa, con dâu đi bái tế mẹ chồng một chút, cũng là thiên kinh địa nghĩa.” Tuy rằng việc này có chút nguy hiểm, thế nhưng, hắn lại càng không để nàng rời khỏi tầm mắt của mình.
“Thuộc hạ biết rồi.” Long Ngâm không phản đối nữa, giương mắt nhìn Lãnh Hạo Nguyệt một chút, lúc này mới cùng Trình Dật rời khỏi.