https://truyensachay.net

Phúc Thê Tụ Bảo

Chương 55 - Chương 55

Trước Sau

đầu dòng
Vương gia, người đang nói bậy gì vậy? Vương phi tức giận đến nỗi đập bàn nhìn chằm chằm vương gia, thích khách mà bị bắt sẽ được tử hình, mà bây giờ vương gia lại nói nhi tử là thích khách có ý gì chứ? Muốn nhi tử mất mạng sao?

Mẫu phi đừng kích động. Tôn Thạch Ngọc nhìn vương gia rồi thản nhiên đáp, Đêm khuya hài nhi không có xông vào Phượng Nghi cung, sao phụ vương lại nói lời đó?

Đột nhiên vương gia giữ lấy tay cổ tay hắn, gằn từng tiếng nói: Mặc dù vết sẹo giờ đã mờ nhạt đi nhưng phụ thân nhìn ra được, trước đây cổ tay con từng bị thương, lại còn trùng hợp với vết thương của thích khách.

Vương gia là người luyện võ, nếu như hắn nhìn ra được tay Tôn Thạch Ngọc bị thương là chuyện bình thường.

Vương gia! Vương phi vội la lên, Sao Ngọc Nhi có thể là thích khách được? Đây là chuyện không có khả năng.

Vương gia không nhìn thấy sự lo lắng tột cùng của vương phi, hắn nheo mắt nhìn Tôn Thạch Ngọc nhưng tay vẫn giữ lấy cổ tay hắn, rồi gợi mở từ từ nói: Ngọc nhi, con nói thật đi, dù có thế nào phụ mẫu cũng bảo vệ con, sẽ không để cho kẻ nào làm tổn thương con đến một đầu ngón tay cũng vậy.

Tôn Thạch Ngọc nháy nháy đôi mắt, không nhanh không chậm nói: Phụ vương người hiểu lầm rồi, đêm khuya hài nhi không có xông vào Phượng Nghi cung, hài nhi đi vào cung cũng không có gặp trở ngại gì, sao lại phải xông vào làm chuyện vô vị đó chứ?'

Thấy hắn vẫn ung dung không thừa nhận, hai tròng mắt vương gia không khỏi hiện lên một tia ngoan độc, nhìn gần Tôn Thạch Ngọc nói: Đây cũng là điều phụ thân không hiểu, Ngọc nhi không bằng chính miệng con nói với phụ thân đi.

Vương phi tức giận nói: Vương gia, người làm cái gì vậy? Ngọc nhi đã nói không có, người còn muốn nghe đáp án nào nữa?

Người ta hay nói hổ dữ không ăn thịt con, vậy hắn đây đang làm cái gì? Ở trong lòng Đỗ Phúc Hề thầm mắng mười tám đời tổ tông vương gia rồi nàng đột nhiên đứng dậy đi đến một bên quỳ xuống.

Khi nàng quỳ xuống càng làm cho vương phi kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, Hài tử, sao con lại quỳ?

Đỗ Phúc Hề dập đầu rất có hình có dạng, vừa cúi đầu vừa ở một bên nghe dạy bảo tạ tội nói: Là tức phụ không tốt, mong phụ vương và mẫu phi thứ tội, vết thương trên tay tướng công là do con làm, muốn trách thì trách con đừng trách tướng công con.

Vương phi được một hồi ngạc nhiên nói: Cái gì? Vậy trên tay của Ngọc nhi có vết thương?'

Đỗ Phúc Hề gật gật đầu rồi làm ra vẻ hổ thẹn nói: Lúc tới biệt trang, tức phụ thấy tướng công đang múa kiếm, nhìn chàng ấy chơi rất tốt nên xin chàng ấy dạy cho con, không cẩn thận làm tay của chàng ấy bị thương.

Vương gia nghe được thì giật mình, đúng là tìm không thấy chỗ nào khả nghi, đành phải hậm hực hờn dỗi nói: Phụ thân nhìn thấy vết sẹo của Ngọc nhi thật sự rất khả nghi, sợ người ngoài hoài nghi mới đặc biệt cẩn thận, các con hãy thông cảm cho nổi khổ tâm của phụ thân.

Mau đứng lên đi! Vương phi tự mình đỡ Phúc Hề đứng dậy.

Đỗ Phúc Hề cảm kích nói: Cảm ơn mẫu phi. , Vẫn là vương phi giống với người mẹ hơn, vương gia thì không giống với một người phụ thân, kiểu như ông ấy chỉ mong sao tóm được nhược điểm của bọn họ.

Không biết gì mà liền không phân biệt tốt xấu như vậy? Vương phi oán trách liếc mắt nhìn vương gia, Nếu nói như vậy bọn nhỏ sẽ gặp nhiều rắc rối.

Mặt vương gia có chút không chịu đựng được nhìn vương phi rồi cẩn thận nói: Ta cũng chỉ là quan tâm hài nhi thôi, nàng không nên tức giận, tức giận thân thể sẽ không tốt.

Đỗ Phúc Hề biết từ trước đến nay vương gia đều sủng ái vương phi, thậm chí có thể nói mọi chuyện đều nghe theo vương phi, nhìn sắc mặt vương phi như vậy hắn liền thay đổi 180 độ, sự tàn khốc ngoan độc trong hai con mắt hồi nãy đều tiêu tan hết mà dịu dàng với vương đó cũng không có gì lạ.

Hai tròng mắt lúc này của Tôn Thạch Ngọc sâu không thấy đáy, hắn thản nhiên nói: Mẫu phi cũng đừng trách phụ thân, tạm thời đừng nhắc đến chuyện này nữ, hài nhi có việc bẩm báo với hai người.

Từ trước đến nay vương phi đều đối xử với nhi tử mình rất là thân thiết, bà vội hỏi: Là chuyện gì?

Đỗ Phúc Hề cũng không hiểu nhìn hắn, hắn có việc nói với vương gia và vương phi, sao nàng lại không biết?

Tôn Thạch Ngọc chăm chú nhìn vương gia và vương phi nói: Trước đây không lâu, Hà di nương tặng Phúc nương một cái túi thơm, bên trong túi thơm có hương liệu phòng tránh thai, muốn cho Phúc nương không thể có con.

Sắc mặt vương gia lập tức thay đổi lại, ai cũng đoán không ra hắn đang suy nghĩ cái



alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc