Ô tô chạy như bay dọc theo con đê Sở Giang, con đường này đối với Trần Kinh đã rất quen thuộc.
Dọc theo con đường này, thẳng về phía trước chính là biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn của Sở Giang, nơi đó cũng chính là nơi xử lý công việc của Tỉnh ủy.
- Sao vậy? Còn chút ấn tượng gì không?
Ngồi cạnh Trần Kinh, Ngũ Đại Minh hỏi.
Trần Kinh gật đầu, nói:
- Tôi đã từng theo ngài đi qua con đường này, tôi vẫn nhớ!
Ngũ Đại Minh thản nhiên cười cười, nói:
- Trước kia khi đi qua con đường này, cậu chỉ là vai phụ, nhưng hôm nay cậu lại là nhân vật chính, tôi là vai phụ! Không nghĩ đến chỉ cách có hai năm mà thân phận giữa tôi và cậu đã hoàn toàn hoán đổi!
- Tôi cũng không biết chuyện này là như thế nào, cậu cũng không cần nghĩ quá nhiều, coi như đây chỉ là một lần nói chuyện bình thường thôi, thật thà một chút, không có gì to tát đâu.
Trần Kinh gật gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Cát, đây chính là nhân vật tối cao của tỉnh Sở Giang, toàn bộ tỉnh Sở Giang hơn 10 vạn km vuông, gần 70 triệu nhân khẩu, đều dưới sự lãnh đạo của Cát bí thư, vậy nên trong chính đàn chế độ cộng hòa chính là một nhân vật vô cùng quan trọng, bây giờ Trần Kinh phải đối diện với người này, hắn sao có thể không lo được chứ?
Càng không thể tưởng tượng được, không phải hắn tự mình đi gặp, mà do chính Bí thư Thành ủy đưa đi, điều này khiến Trần Kinh cảm thấy vô cùng quái dị
Biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn, cây cối xanh tốt um tùm, tiến vào khu biệt thự, con đường liền trở lên uốn lượn vòng vèo.
Bài trí lâm viên của toàn bộ biệt thự khiến các đình nhỏ đứng riêng rẽ như đang tọa lạc, hòa mình vào giữa lâm viên rộng lớn.
Kết cấu lâm viên kiểu Trung Quốc với cầu nhỏ bên suối, hòn non bộ, ô tô trong lâm viên qua lại không ngớt, mỗi khúc quanh đều là một cảnh, trong lâm viên hoa cỏ, cây cảnh 4 mùa xuân, hạ, thu, đông đều có, khiến cho người ta dường như có thể cảm nhận được vẻ đẹp huyền ảo của 4 mùa.
Ngũ Đại Minh nhẹ nhàng hạ cửa kính xe. Phía ngoài không khí lùa vào trong xe, anh gật đầu nói:
- Đúng vậy, các cơ quan trong tỉnh, nhất là khuôn viên của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, sự trang trọng này thường khiến người ta cảm thấy áp lực, duy chỉ có Ngọc Sơn này là không có, ở nơi đây chỉ có sự tao nhã và xinh đẹp.
Ngũ Đại Minh cười lớn nói:
- Được rồi,chỗ cần đến cũng đã đến rồi. Anh theo cửa số 1 đi vào đi, tôi ở ngoài này tìm một chỗ nghỉ ngơi. Nói chuyện xong, anh không cần chờ tôi, tự mình trở về là được!
Ô tô dừng hẳn, Trần Kinh hít một hơi thật sâu, gật gật đầu, tâm tình dần dần bình tĩnh trở lại
…
Tâm tình Uông Minh Phong hôm nay có chút phức tạp, bởi vì sáng nay, Bí thư Sa bỗng nhiên yêu cầu hoãn lại giờ giải quyết công việc.
Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra, bí thư Sa nói với Uông Minh Phong là ông muốn gặp một người. Không quá nửa giờ sau, ông liền kêu Uông Minh Phong ra trước cửa biệt thự đợi.
Mà ở tuyến dưới, cán bộ cấp Cục, Sa Minh Đức còn theo dõi sát sao, lựa chọn cán bộ trẻ tuổi của Sở Giang Lương Chi Tài đi bồi dưỡng, đây là chuyện Sa Minh Đức vô cùng coi trọng.
Nhưng, Uông Minh Phong chưa bao giờ thấy Sa Minh Đức chuyên tâm vào tư liệu của một cán bộ tuyến dưới như thế này.
Mà thông qua hành động này của Sa Minh Đức, Uông Minh Phong cũng có thể phán đoán được người mà Sa Minh Đức muốn gặp chính là người trong tư liệu này.
Trần Kinh
Cái tên này đối với Uông Minh Phong mà nói cũng không hề xa lạ.
Ở Sở Giang, cái tên Trần Kinh cũng có chút tên tuổi, hơn nữa trong khóa học Thanh niên xuất sắc của trường Đảng của tỉnh, Trần Kinh cũng là một học viên được khen ngợi, trong chốc lát liền được chú ý.
Đương nhiên, quan trọng hơn là, Uông Minh Phong biết Trần Kinh từng làm thư ký của Ngũ Đại Minh.
Bộ dạng cười nói của Uông Minh Phong khiến cho người ta có cảm giác rất chân thành, rất an tâm, làm cho người ta như được đắm mình trong gió xuân, tâm tình được thoải mái.
- Uông Minh Phong không đợi Trần Kinh nói, lại nói:Cậu đi ăn một chút gì đã nhé? Bí thư lúc này đang dùng cơm ở bên trong, cậu tới phòng nghỉ trước đi, đợi một lát, tôi đi xem qua một chút, xong lập tới tới gọi cậu ngay!
Khẩu vị ăn uống của Sa Minh Đức không tệ, mùi vị rất ngon.
Vấn đề đầu tiên ông hỏi Trần Kinh rất đơn giản, chỉ hỏi tuổi và trường nơi hắn tốt nghiệp, nhân cơ hội đó dần dần tán gẫu nhiều hơn.
Trần Kinh mới đầu trả lời còn có chút câu nệ nhưng dần dần bắt đầu thoải mái hơn, hai người cũng được coi là khá hợp.
Trong lúc không khí đang thoải mái, Sa Minh Đức bỗng nhiên ngẩng đầu lên hỏi:
- Tiểu Trần, gần đây công việc của cậu thế nào? Có hài lòng không?
Trần Kinh trầm ngâm một lát rồi nói:
- Công việc gần đây gặp rất nhiều khó khăn! Theo như hoàn cảnh đại cục mà nói, hiện tại từ trên xuống dưới, chu trình quay vòng của tiền tệ diễn ra rất nhanh, lại cộng thêm thắt chặt đầu tư, điều đó khiến cho chúng tôi cảm thấy áp lực rất lớn.
- Theo cá nhân tôi mà nói, tôi thấy năng lực khống chế cục diện của mình còn có nhiều khiếm khuyết, đây là địa phương rất đáng được quan tâm sâu sắc!
Sa Minh Đức khẽ cười, nói:
- Có chuyện gì cậu chẳng lẽ không thể giải quyết? Bí thư Thành ủy Đức Cao Ngũ Đại Minh là lãnh đạo của cậu, có khó khăn gì, cậu chẳng lẽ không nghĩ đến sẽ nhờ anh ta sao?
Trần Kinh gật gật đầu, nói:
- Gặp rồi! Nhưng vấn đề của Đức Thủy khá đặc biệt, cũng không giống với huyện Đức Cao của anh ấy. Cho nên, cho dù là Ngũ bí thư, anh ấy cũng không có thể đến điều tra nghiên cứu một cách toàn diện được, khả năng phán đoán những nước cờ trước mắt cũng không thể hoàn toàn chuẩn xác.
Cho nên ,công việc của Đức Thủy vẫn phải dựa vào bản thân mình làm là chính!
Đương nhiên, tôi cũng ít liên lạc với Bí thư Ngũ, đây cũng là một việc đáng tiếc, đó cũng là một nguyên nhân mấu chốt khiến công tác trước mắt gặp khó khăn.