Khương Thiếu Khôn công tác trong Tỉnh ủy nhiều năm, quan hệ rất rộng.
Ông đề xuất ba ý kiến này phải được cụ thể thực thi, nhất định phải được Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ủng hộ mạnh mẽ, ông có thể sử dụng liên kết giữa những người này để tạo phúc cho Hoàn Thành, Nhạc Vân Tùng cớ sao lại không làm?
Toàn bộ hội nghị diễn ra rất thuận lợi.
Ý kiến của Khương Thiếu Khôn trong hội nghị đạt được sự quán triệt hoàn toàn, nhìn ra được ông thật cao hứng, có chút đắc chí vừa lòng,
Cuối hội nghị, ông bỗng lên tiếng nói:
-Bí thư, Trần Phó bí thư, về vấn đề nhân sự của cục Công an. Tôi thấy anh Đinh gần đây rất ra dáng, anh ta tinh thông nghiệp vụ, hiểu biết cơ sở, đối với vấn đề chiến tuyến trước mắt của Công an Hoàn Thành có thể đưa ra được những biện pháp có hiệu quả.
Như vậy, tôi thấy chúng ta có thể mau chóng chứng thực, thúc giục Hội đồng nhân dân chính thức bổ nhiệm anh ấy hay không...
Nhạc Vân Tùng nhăn mặt không nói.
Trưởng ban thư ký tham dự hội nghị, Vương Kỳ Hoa vừa thấy bộ dạng của Nhạc Vân Tùng liền biết ông rất không đồng ý.
Mặc dù ông thứ bậc không cao, nhưng vẫn nhịn không được nói:
-Về vấn đề Cục Công an, bây giờ còn đang trong thời kỳ nhạy cảm...
Nhưng dưới tình hình thế này, ông không thể không nói, bằng không Nhạc Bí thư cứ như vậy mà hạ bệ sao?
Nhìn một phòng ai cũng không nói câu nào, Vương Kỳ Hoa cũng cúi đầu.
Ngay lúc này, Trần Kinh bỗng nhiên ho khan một tiếng, nói:
-Về vấn đề nhân sự của cục Công an, gần đây tôi có cẩn thận phân tích qua. Tôi cho rằng cục Công an và Ủy ban Chính trị pháp luật nhất định phải duy trì sự nhất trí cao độ, đồng chí Đắc Quân là một công an tốt nhưng năng lựcc phối hợp chỉnh thể còn chưa cao.
Cho nên, ứng cử viên Cục trưởng cục Công an, tôi vẫn cho rằng để Vệ Hoa kiêm nhiệm khá thích hợp!
Lời của Trần Kinh rất bình thường nhưng một câu bình thường này lại tựa như sấm sét, một chút thôi đã khiến tất cả mọi người trong phòng phải trợn tròn mắt.
Không ai dự đoán được Trần Kinh lại đột nhiên nói ra những câu kinh người như vậy.
Đinh Đắc Quân cũng đã là quyền Cục trưởng cục Công an rồi, hiện tại Trần Kinh đề xuất muốn cho Vệ Hoa kiêm nhiệm Cục trưởng cục Công an, đây không phải rõ ràng muốn khiêu chiến thẳng với Khương Thiếu Khôn sao?
Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố, Trịnh Liêu Đăng có chút buồn cười, anh ta cảm thấy Trần Phó bí thư này thực không biết trời cao đất rộng là gì.
Chẳng lẽ hắn cho rằng mình được Nhạc Bí thư an bài làm công tác chính trị pháp luật lâm thời vài ngày, hắn liền có năng lực quyết định ứng cử viên Cục trưởng Cục Công an sao?
Cục trưởng cục Công an là vị trí trọng yếu, vị trí lãnh đạo và phó lãnh đạo đã tranh chấp gần một tháng rồi, Trần Kinh bỗng nhiên lại nói những lời phủ định này, không phải là không biết tự lượng sức mình hay sao?
-Bí thư tín nhiệm tôi, để tôi làm công tác Ủy ban Chính trị pháp luật. Lời của tôi là căn cứ vào tình hình thực tế trước mắt, không phải ăn nói linh tinh! Cục Công an không thể duy trì sự nhất trí với Ủy ban Chính trị pháp luật, nói cách khách là lãnh đạo Đảng ủy không kiên trì, dù thay đổi nhân sự như thế nào cũng sẽ không giải quyết được vấn đề.
Khương Thiếu Khôn hừ một tiếng, nói:
-Trần Phó bí thư, chỉ e cậu không biết về vấn đề nhân sự trước mắt ở cục Công an... tỉnh là đơn vị quyết định chủ chốt, chúng ta cũng không thể hoàn toàn quyết định!
Trần Kinh không khoan nhượng nói:
-Đây hoàn toàn chính là điểm mà mấu chốt mà tôi muốn nói, tôi cảm thấy vấn đề nhân sự ở cục Công an, chính quyền phải làm rõ ràng. Sở Công an tôi cho rằng vẫn phải tôn trọng ý kiến của Đảng ủy chúng ta, dù sao gánh vác cục Công an thành phố là nhiệm vụ công tác của Hoàn Thành chúng ta.
Chúng ta đây là quan hệ cá với nước....
Khương Thiếu Khôn lắc đầu nói:
-Trần Phó bí thư, thứ cho tôi nói thẳng, ý tưởng của anh khả năng thực hiện rất thấp. Trước mắt xu hướng chính đều cho rằng đồng chí Đinh Đắc Quân là ứng cử viên duy nhất cho cục Công an.
Tính cách Nhạc Vân Tùng ông hiểu, giữa Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn nảy sinh xung đột, ông ta tuyệt đối sẽ không tỏ thái độ.
Bởi vì một mặt ông ta là Bí thư cần giải quyết mọi việc công bằng.
Đương nhiên, quan trọng là, người mà Trần Kinh nhìn trúng không phải là người Nhạc Vân Tùng thích, Vệ Hoa đảm nhiệm Cục trưởng cục Công an, Nhạc Vân Tùng cũng không tin ông có thể khống chế được.