Bạch trắc phi rời khỏi Thanh Ca điện, sắc mặt tái nhợt dọa người.
Sau đó Thái tử cũng rời khỏi Thanh Ca điện.
Ba người đỗ Tam giáp năm nay theo thông lệ sẽ vào viện Hàn Lâm, Lệ Khinh Ngôn trở thành Biên tu thất phẩm, tuy chức quan thấp nhưng là cận thần bên cạnh thiên tử.
Còn những Tiến sĩ khác phải tham gia khảo hạch của các bộ, sau khi vượt qua khảo hạch mới có thể nhậm chức.
Vì Thái tử quét sạch gian lận trong khoa cử, khiến hắn bỗng dưng trở thành thần tượng trong lòng sĩ tử hàn môn.
Hiệu ứng thần tượng vô cùng mạnh mẽ.
Vì có thể cùng thần tượng ở trong cùng một chỗ, rất nhiều tiến sĩ đều muốn tiến vào Hình bộ làm việc, Đổng Minh Xuân đối với chuyện này vừa cao hứng vừa đau đầu.
Cao hứng là Hình bộ chưa bao giờ có nhân khí cao như vậy, chuyện này làm hắn kiêu ngạo khi gặp mấy Thượng thư khác.
Đau đầu vì nhân tài quá nhiều, Hình bộ tuyển người có hạn, Đổng Minh Xuân rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cảm thấy người này không tệ, lại cảm thấy người kia cũng rất tốt, sầu đến muốn hói đầu.
Hắn do dự nguyên một tối, hôm sau mang quầng thâm dưới mắt đến gặp Thái tử.
"Điện hạ, đây là danh sách người mới được Hình bộ tuyển dụng năm nay, xin ngài xem qua."
Lạc Thanh Hàn đọc danh sách, bình tĩnh nói "Ta tin vào mắt nhìn của ngươi, chuyện này ngươi tự xử lý là được rồi."
Đổng Minh Xuân thử hỏi "Chúng ta có nên tuyển thêm vài người không?"
Hắn thật sự không nỡ bỏ những nhân tài này, muốn đem người lưu lại Hình bộ, nếu bây giờ không dùng được, cũng có thể từ từ bồi dưỡng, nói không chừng sau này sẽ dùng đến.
Lạc Thanh Hàn "Không cần, hiện giờ Hình bộ đã có rất nhiều người, thêm nữa sẽ trở nên dư thừa, nhân thủ quý tinh bất quý đa, so với số lượng, ta để ý chất lượng hơn."
Đổng Minh Xuân sớm đã đoán được kết quả này, bất đắc dĩ nói "Vi thần đã biết."
Lạc Thanh Hàn minh bạch tâm tư Đổng Minh Xuân, Đổng Minh Xuân là hận không thể đem tất cả người mới đều đến trong tay mình, Lạc Thanh Hàn không giống vậy, hắn mặc dù trông coi Hình bộ, nhưng cũng là Thái tử, vị trí của hắn so Đổng Minh Xuân cao hơn nhiều.
Hắn phải xem toàn cục.
Bất luận những nhân tài này nhậm chức ở đâu, chỉ cần những người kia giúp sức cho Đại Thịnh, ngay cả có dùng đến hay không.
Sẽ không uổng công hắn bỏ ra nhiều công sức để quét sạch gian lận trong khoa cử
......
Lý trắc phi sai người nhắn tin về nhà, nhờ người nhà đưa cho nàng ít tiền.
Nàng cần số tiền này chủ yếu là để trả nợ.
Tiêu Trắc Phi còn đang cầm giấy nợ, làm nàng thấy thiếu tự tin khi đối mặt với chủ nợ Tiêu trắc phi này, chuyện này đã trở thành khúc mắc của nàng, nàng dự định hôm nay đem món nợ này thanh toán.
Vốn nàng muốn sai Tố Mai cầm ngân phiếu đến trả nợ cho Tiêu Trắc Phi, nhưng sau đó nàng lại nghĩ đến Thải Vân.
Lúc trước nàng tín nhiệm Thải Vân, kết quả Thải Vân lại lợi dụng tín nhiệm của nàng, không chỉ trộm đồ trang sức, còn thiếu chút nữa hại chết nàng.
Có vết xe đổ lớn như vậy, Lý trắc phi bây giờ không còn dám dễ dàng tin tưởng người khác.
Cuối cùng nàng quyết định tự mình đến Thanh Ca điện một chuyến.
Khi Lý trắc phi đến Thanh Ca điện, bên trong Thanh Ca Điện tất cả mọi người đều bị dáng người béo béo trắng trắng của nàng làm cho kinh động.
Trước kia khi gặp Lý trắc phi, bọn họ đều cảm thấy dáng người của Lý trắc phi thướt tha yêu kiều, mảnh mai cân đối.
Nhưng bây giờ, chỉ có bốn chữ "châu tròn ngọc sáng" mới miễn cưỡng miêu tả được nàng.
Lý trắc phi sớm đã đoán được người khác sẽ nghĩ gì về mình cho nên nàng gần đây mới đặc biệt không thích ra ngoài.
Nếu hôm nay không phải vì trả nợ, nàng cũng không tự mình chạy đến đây.
Nàng đem ngân phiếu đập tới trước mặt Tiêu Trắc Phi.
"Tiền đây, chính ngươi nhìn một chút, nếu không có vấn đề gì thì trả giấy nợ cho ta."
Tiêu Hề Hề cầm ngân phiếu lên đếm, sau khi xác nhận đủ, nàng gọi Bảo Cầm mang giấy nợ đến.
Lý trắc phi cầm giấy nợ, xem nội dung rồi lập tức xé xé nát bấy tại chỗ.
Hòn đá đè nặng trong lòng nàng cuối cùng cũng biến mất.
Cảm thấy cả người thoải mái hơn rất nhiều.
Tiêu Hề Hề trên dưới dò xét nàng, hiếu kỳ hỏi "Ngươi không phải nói muốn giảm béo sao? Tại sao không thấy ngươi gầy đi chút nào?"
Lý trắc phi "Ta nghĩ thông rồi, béo đã béo rồi, không cần giảm."
Tiêu Hề Hề hảo ý nhắc nhở "Thọ yến của Thái hậu sắp đến rồi, đến lúc đó ngươi phải cùng chúng ta đến thọ yến."
Bình thường lý trắc phi chỉ cần trốn ở trong kim phong điện, cũng không cần phải đối mặt với bàn tán chỉ trỏ của người khác.
Nhưng thọ yến của Thái hậu không trốn được, hôm đó nàng nhất định phải tham gia.
Ngay trước mặt nhiều người như vậy, nàng mang theo vóc người mập mạp xuất hiện, sợ là sẽ bị cười chết!
Lý trắc phi nghĩ đến cảnh tượng đó, lập tức thấy cả người không ổn.
Nàng không thèm để ý mình là béo hay gầy, nhưng nàng không tiếp thu được bị người chỉ chỏ.
Lúc Lý trắc phi rời Thanh Ca điện, sắc mặt rất khó coi.
Nàng vừa trở lại điện Kim Phong, liền như tráng sĩ chặt tay ngữ khí dứt khoát tuyên bố.
"Ta muốn giảm cân!"
Tố Mai ngạc nhiên "Không phải người nói không giảm cân nữa sao?"
Lý trắc phi nghiến răng nói "Lúc trước là ta nghĩ quá đơn giản, Thái tử không thèm để ý dung mạo ta, nhưng người khác thấy! Nhất là những nữ nhân trong cung, thích nhất ganh đua so sánh ăn mặc cùng với tướng mạo dáng người, nếu như bị các nàng nhìn thấy ta béo thành như này, còn không phải cười đến rụng răng? Ta phải muốn giảm béo, ta không muốn để cho những nữ nhân kia biến ta thành trò cười!"
Thân là nữ nhân, tuyệt đối không thể bị những nữ nhân khác hạ nhục!