Trong phòng hiện tại còn có rất nhiều người, tuy rằng làm lúc lén lút rất kích thích, nhưng không có cách nào để tận hưởng trọn vẹn niềm vui sướng ấy được, đặc biệt là thiếu chút nữa đã bị người khác phát hiện, Lâm Nhụy sống chết cũng không muốn tiếp tục.
Hàn Vũ đành phải tạm thời buông tha cho tiểu yêu tinh đang quyến rũ anh rồi tùy tiện tìm lý do để rời khỏi phòng.
Không có cách nào, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, bị nghẹn thật sự là quá khó để tiếp nhận.
Mà đàn ông là động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, dục vọng vừa bùng lên, cái gì cũng đều đành phải thuận theo người kia.
Anh về phòng trước, đi tắm nước lạnh để sớm hạ hỏa cho dục vọng đang ồn ào náo động phía dưới, chờ cô đến rồi hai người lại làm chuyện thống khoái.
Hàn Vũ đến trước sảnh lớn, nhân viên làm việc ở Tôn Dạ sao có thể không quen biết Hàn đại công tử. Họ vội vàng nhiệt tình nghênh đón, giám đốc trực ban đã sớm chuẩn bị căn phòng xa hoa nhất dành cho anh. Khi Hàn Vũ đang chuẩn bị lấy chìa khoá phòng để lên lầu thì khóe mắt đột nhiên liếc tới giao diện ở quầy tiếp tân đang tuyên truyền các loại hình phòng nghỉ với màu sắc rực rỡ.
Anh để chìa khoá phòng cao cấp nhất lại rồi tùy tay chỉ vào: Kia, đổi loại hình phòng thành cái treo trên tường kia.
Giám đốc trực ban nhìn theo, vừa thấy, đây không phải phòng tình thú mới nhất mà công ty bọn họ mới mở ra tháng trước sao, bên trong có trang bị các loại đồ dùng tình thú, gậy mát xa hay trứng nhét rung rung gì đó đều xem như là cấp bậc kích thích, là món đồ mà nam nữ ở đô thị đều rất yêu thích.
Không ngờ rằng, Hàn đại công tử cũng thích như vậy.
Nụ cười của giám đốc trực ban ngay lập tức trở nên mờ ám: Dạ vâng, tôi sẽ đổi phòng ngay.
Hàn Vũ gật gật đầu, trên mặt nhìn không ra một chút ít ngượng ngùng.
Anh không quên nhíu mày dặn dò nói: Tìm phòng nào sạch sẽ một chút, đồ vật ở bên trong đều phải đổi thành mới.
Đồ trong phòng của khách sạn đều là đồ đã có rất nhiều người dùng qua, ai biết có vệ sinh hay không, vẫn là nên dùng đồ mới cho yên tâm.
Dạ, xin cậu chờ một lát. Giám đốc trực ban phân phó cho nữ nhân viên bên cạnh đổi tất cả những vật trong phòng tình thú thành đồ mới.
Những đồ vật đó là cái gì, không cần nói cũng biết, đơn giản chính là những đồ dùng tình thú chuyên dụng, Hàn đại công tử này rất muốn dùng thử trên thân thể trắng nõn của ai kia.
Tuy trong lòng đã tò mò rất nhiều chuyện, nhưng vì sự chuyên nghiệp trong công việc nên nữ nhân viên liền làm theo những việc được phân phó.
Bởi vì Hàn Vũ dặn dò muốn đổi mới toàn bộ đồ dùng ở trong phòng nên nhân viên dọn phòng liền dẫn khách đi phòng khác, nhưng vẫn còn cần thêm một chút thời gian.
Vì thế, Hàn Vũ thảnh thơi ngồi chờ ở trên sô pha được đặt trong đại sảnh. Anh vừa chờ đợi vừa bắt chéo chân chơi di động.
Bộ dáng anh vốn dĩ rất soái khí, nghiễm nhiên nhìn giống như là tiểu minh tinh ở trong TV, Hàn Vũ vừa mới chỉ ngồi ở chỗ này trong chốc lát thì đã liền có vài cô gái nhân viên phục vụ nhìn lén, hai bên gò má của cả một đám đều đỏ lên, đôi mắt sáng rực.
Trong lòng mỗi một cô gái đều có một mộng tưởng mình được làm cô bé lọ lem và chờ đợi một ngày nào đó mình có thể được vương tử anh tuấn giàu có nhìn trúng rồi sớm bay lên cao biến thành phượng hoàng. Giờ thì cơ hội tốt ở ngay trước mắt, đặc biệt là một người như Hàn đại công tử thì ai mà không muốn tranh thủ một chút.
Cốt yếu là làm sao để vào được mắt xanh của Hàn đại công tử?
Có một nữ phục vụ liền ân cần bưng ly trà qua, dùng tư thái thẹn thùng đứng ở trước mặt Hàn Vũ.
Cậu uống ly trà đi.
Cô tận lực khoe ra những gì tốt nhất của mình và chờ đợi sự ưu ái từ đối phương.
Kỳ thật, cô lớn lên cũng có vài phần tư sắc, hơn nữa cố tình đè nặng giọng nói nên giọng nói chuyện mang theo một cỗ ôn nhu êm tai, đủ để hấp dẫn không ít người.
Hàn Vũ đang đắm chìm ở trong thế giới của chính bản thân mình. Theo bản năng, anh bị giọng nói hấp dẫn làm ngẩng đầu thì thấy mỹ nữ phục vụ đang dùng hai mắt ẩn chứa tình ý mà nhìn mình.
Vẻ mặt này anh gặp qua không ít, cũng có thể lý giải ra hàm nghĩa của nó, nếu như hôm nay là một ngày bình thường thì anh nhất định sẽ không ngại mà làm một phát.
Chỉ là hiện tại...
Hàn Vũ mắt nhìn nội dung trên màn hình di động.
Tiêu đề là Dụng cụ tình thú của nam nữ , mặt trên còn có sơ đồ giải thích cách sử dụng dụng cụ tình thú cùng với làm như thế nào để tạo cho cả hai bên nam nữ đều có được cảm giác vui sướng.
Chỉ mới nhìn tư thế hoa hoè loè loẹt kia mà nói thì cũng đã đủ khiến cho người ta tính thú dạt dào.
Anh vừa rồi mân mê di động hồi lâu là vì do cái này.
Lúc nãy thấy giao diện tuyên truyền phòng tình thú, anh đột nhiên có hứng thú.
Không sai, tiểu yêu tinh kia đã có thể dễ dàng câu lấy trái tim anh, vậy thì anh không thể dễ dàng để cho cô được lợi, muốn chơi thì liền chơi không giống bình thường một chút mới đúng.
Thế cho nên, Hàn Vũ đang tích cực làm Chiến lược chuẩn bị hành động .
Hiện tại, trong lòng và trong mắt anh chỉ tràn đầy ý nghĩ phải làm như thế nào để thu thập tiểu tao hóa mê người kia. Còn về phần nữ phục vụ trước mặt này, anh chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.
Cô để đó là được rồi.
Thuận miệng nói một câu, anh lại cúi đầu tiếp tục nghiên cứu Chiến thuật .
Loại cảm giác bị làm lơ này khiến nữ phục vụ xấu hổ, tự dưng khi không lại tự làm mất mặt mình, cô mang theo gương mặt xám xịt rời.
.........
Lại nói về Lâm Nhụy, người còn ở phòng KTV nhưng lại thất thần, cô cùng Tiểu Mỹ hát chung với nhau mấy bài, thỉnh thoảng có chú ý tin tức nhắc nhở từ di động.
Tiểu Mỹ giễu cợt cô vài câu: Nhìn chằm chằm vào di động làm cái gì? Mau khai đi, có phải cậu đã có bạn trai hay không?
Tên gì? Có đẹp trai không? Tớ đã gặp hay chưa? Trực tiếp hỏi liên tục.
Sao lại có thể... Chị đây còn là cẩu độc thân quý tộc không phải sao? Lâm Nhụy vội vàng phản bác.
Bạn trai?
Đúng hơn là bạn giường.
Đàn ông cô gặp đều là loại đi thận không đi tâm (Chỉ trao thân thể chứ không trao trái tim), người duy nhất khiến cô động tâm là Phó Duẫn Thừa, nhưng anh đối với cô lại lãnh đạm, may mắn là trước kia cô đã là một người không tim không phổi, nếu không thì sẽ thương tâm đến chết a.
Hai người nói đùa trong chốc lát, di động của Lâm Nhụy lại đột nhiên vang lên.
Vừa vào WeChat, Hàn Vũ đã gửi số phòng qua.
Vẻ mặt của Lâm Nhụy trong nháy mắt sáng lên, tinh thần tỉnh táo.
Tớ có việc phải đi trước! Tiểu Mỹ, cậu ở lại cùng nam thần của cậu vui sướng chơi đùa đi.
Nhìn Tiểu Mỹ một cách mờ ám và chớp chớp mắt xong, Lâm Nhụy liền xách theo túi xách vội vàng rời đi.
Khi tình cảm bị thiếu hụt, cô chỉ có thể tìm đến với sự đền bù bằng niềm sung sướng về thể xác.
Trước kia, cô từng đọc một cuốn sách có nói rằng khi yêu một người thì ta sẽ không nguyện ý đem thân thể của mình dâng hiến cho người khác, từ nay về sau trong lòng chỉ tràn đầy bóng hình của người ấy.
Nhìn lại chính mình, Lâm Nhụy không khỏi tự giễu, cô cũng thật đủ tra.
Nhưng xã hội này, thời buổi này, nam nữ làm tình vốn là chuyện bình thường, không chiếm được thứ cô muốn thì phải theo đuổi vui thích từ thân thể thôi.