Bệnh viện Lĩnh Lâm từ khi thành lập đến nay, chưa từng xuất hiện huy động nhiều bác sỹ đứng đầu như vậy.
Giờ khắc này, trong phòng phẫu thuật quy tụ đông đảo bác sỹ đứng đầu, bọn họ cấp cứu cô gái đặc biệt đã mất đi sinh mạng trên bàn mổ.
Khi nhị tiểu thư được đưa tới bệnh viện thì đã không có hô hấp và nhịp tim, nhiệt độ cũng rất thấp, theo y học hiện đại, nhị tiểu thư đã qua đời, khi một nhóm bác sỹ đứng đầu bọn họ nhìn thấy Quyền thiếu điên cuồng thì bọn họ sợ chết lập tức nghiêng đầu nói nhị tiểu thư còn có thể cứu. Nhị tiểu thư còn chưa cấp cứu đã bị phán định tử vong, bọn họ cũng không phải không muốn sống.
Ngoài phòng phẫu thuật, Hoàng Bác nhìn Quyền Hạo chân mày nhíu chặt, tròng mắt sóng nước mênh mông, khiến cho người ta có cảm giác đau thương đến tột độ.
Vẻ mặt đau lòng như thế, Hoàng Bác mới biết Quyền thiếu thì ra là một người đàn ông bình thường sẽ hối hận sẽ đau khổ.
Nhìn chăm chú vào cửa phòng phẫu thuật, chữ đang tiến hành phẫu thuật đập vào mắt rất chói mắt, nhìn xéo sang vợ chồng Quyền Khê cũng đang khẩn trương chờ đợi kết quả, anh mơ hồ có cảm giác, vợ chồng Quyền Khê đang lo lăng Quyền thiếu hỏng mất.
Anh cũng không phải hết sức hiểu rõ người trong số mệnh đối với Quyền thiếu mà nói là cái gì, nhưng giờ phút này anh nghĩ đến một suy đoán đáng sợ, nếu tối nay Lâm Hi cứ như thế mà chết đi, sợ rằng Quyền thiếu sẽ hoàn toàn hỏng mất.
Mười giờ khá dài lại mệt mỏi trôi qua, bây giờ đã là sáng ngày hôm sau rồi, mặt trời mới mọc không có tia sáng chói mắt, ở bệnh viện dường như không bị ánh mặt trời chiếu trực tiếp vào, vẫn u ám lạnh lẽo và yên tĩnh.
Đúng lúc này trong sự chờ mong của mọi người cửa phòng phẫu thuật rốt cuộc mở ra, viện trưởng cả người mệt mỏi chậm rãi đi ra ngoài.
Thấy viện trưởng ra ngoài, Quyền Hạo đi lên đầu tiên, giọng khàn khàn mà hỏi, “Cô ấy như thế nào?” Mày kiếm nhíu chặt không hề có một khắc thả lỏng, thần kinh căng thẳng cũng không thể buông lỏng, trong quá trình đợi phẫu thuật kết thúc, ngay cả hô hấp anh cũng đau đớn. die nda nle equ ydo nn
Thấy Quyền thiếu khẩn trương giống như đang chờ đợi tuyên bố, tim viện trưởng một lần nữa treo lơ lửng, đẩy kính mắt trên mũi một cái, “May mà đưa tới kịp thời, tiểu thư đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, chỉ cần điều dưỡng tốt cô ấy sẽ không có chuyện gì.”
Làm một bác sỹ đứng đầu khoa ngoại, khoa tim mạch, lần phẫu thuật này có thể nói đã dùng hết tinh hoa trọn đời của ông. Chỉ có điều nhắc tới cũng quỷ dị, nhị tiểu thư đặc biệt đã không còn sinh mạng vẫn được bọn họ cấp cứu lại được, bọn họ cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.
Thân thể căng cứng của Quyền Hạo được thả lỏng, tâm tình khẩn trương vẫn khẩn trương như cũ, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm, giọng khàn khàn mà hấp dẫn, “Cám ơn.”
Dứt lời, anh xoay người đi về phía phòng phẫu thuật.
Một tiếng cám