https://truyensachay.net

Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 9 - Chương 8

Trước Sau

đầu dòng
Lâm Hi khóc không ra nước mắt nhìn cái ao nước đã đi qua không dưới mười lần, thần ơi, tới cứu cô đi.

Từ sau khi cô ra khỏi nhà họ Quyền, cô cũng rất cố gắng muốn trở lại chỗ ở của Lâm Hi Nhi cô, nhưng vì cái gì, bây giờ cô vẫn không tìm được lối ra khỏi nơi này.

Buổi tối mùa thu, lạnh lẽo dần lên, cô chỉ mặc một chiếc áo ngủ thật mỏng, chân trần, run lẩy bẩy, cô sắp bị gió lạnh thổi vào mặt làm cho lạnh muốn chết rồi. Trong lòng nhất thời dâng lên tức giận, tại sao, tại sao? Cô ngã chết là đáng đời, nhưng vì cô gì cô lại bị cha Lâm, mẹ Lâm bán cho Quyền Hạo, bây giờ lại rơi vào cục diện bi thảm như vậy.

“Mẹ nó.” Lâm Hi ngẩng đầu nhìn trời chỉ có trăng sáng không có sao, giận dữ phun ra một chữ này. Môi trường đế đô luôn bị ô nhiễm vô cùng nghiêm trọng, buổi tối nhìn thấy sao luôn là một chuyện xa xỉ, nhưng bây giờ cô ở trạng thái lạc đường, trạng thái lạc đường, cô cần thấy chòm sao bắc đẩu.

Siết quả đấm nhỏ, Lâm Hi cắn răng nghiến lợi, “Tôi cũng không tin không thể ra khỏi nơi này.”

Cùng lúc đó, Trần Tiêu nghe người dưới báo lại, khóe môi kéo ra.

Anh có thể nói tại sao người trong mệnh định của thiếu gia tuyệt đối là người kiên cường, bị cha mẹ vứt bỏ, bây giờ rơi vào tình huống không tìm được đường ra, tuổi còn nhỏ, sao lại không thể sống chung một chỗ với thiếu gia cơ chứ?

Tầm mắt chuyển sang thư phòng thiếu gia nhà mình, thấy ánh đèn trong thư phòng vẫn lóe sáng, Trần Tiêu nâng trán, chấp nhận đi vào. Quả nhiên không ngoài dự đoán, nhiệt độ trên người thiếu gia thấp giống như mùa đông rét lạnh.

“Thiếu gia.” Trần Tiêu nhẹ giọng nói.

“Tiểu thư lạc đường, một mực quẩn quanh một chỗ, bên ngoài bây giờ hơi lạnh, tiểu thư quần áo mỏng manh sợ rằng sẽ bị đông lạnh.” Tiểu thư có bệnh tim bẩm sinh, một chút bệnh nhỏ cũng có thể lấy mạng cô, chứ đừng nói chi hôm nay cô vốn không uống thuốc.

Hai chữ đông lạnh, Quyền Hạo nghe, vẻ mặt thoáng biến hóa, tròng mắt thâm thúy thoáng qua vẻ lo lắng, ngước mắt không nói một lời nào nhìn chăm chú vào Trần Tiêu, nhìn đến khiến Trần Tiêu hoảng hốt trong lòng.

“Thiếu gia, bây giờ rất lạnh lẽo, thân thể của tiểu thư không chịu nổi đông lạnh.” Đây là thiếu gia anh nhìn từ nhỏ đến lớn, cho dù là như vậy, có lúc anh vẫn không nhìn thấu thiếu gia đang suy nghĩ gì, ví dụ như hiện tại, thiếu gia thật vất vả mới tìm được người trong số mệnh, chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn người trong số mệnh trải qua cái không nên có sao?

Ánh mắt không hề thay đổi, Quyền Hạo đứng lên, đi ra ngoài thư phòng.

Trần Tiêu nghĩ thầm lời của mình có hiệu quả, thấy thế đi theo.

Lâm Hi vẫn ở bên bờ ao nhìn vào, mím môi, vuốt bụng xẹp lép của mình, căm hận nghĩ tới. Ban đầu cô cũng không nên đi trộm ngọc bội của Quyền Hạo, bây giờ làm cho cô cũng không dễ chịu, nhưng quá đáng tiếc chính là mình không có thuốc hối hận để uống, việc cấp bách, lúc này

alt
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc