Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Câu chuyện tình giữa Tần Vô Song và Phó Thiên Ngân bắt đầu trong bối cảnh công sở, nơi mà ranh giới giữa cấp trên và cấp dưới luôn được giữ vững. Tần Vô Song là một nhân viên chăm chỉ, tận tụy với công việc và luôn tôn trọng Phó Thiên Ngân, người giữ vị trí Phó tổng của công ty. Phó Thiên Ngân là một người đàn ông quyền lực, cao ngạo, và luôn duy trì khoảng cách với nhân viên dưới quyền. Mỗi khi phải làm việc chung, anh chỉ nói những điều cần thiết, không bao giờ thừa một lời, càng không bao giờ bộc lộ cảm xúc hay sự quan tâm đặc biệt nào đối với cô.
Tần Vô Song hiểu rõ vị trí của mình, nên cô chưa bao giờ dám nghĩ xa hơn, dù thỉnh thoảng cô cũng cảm thấy lòng mình dao động khi nhìn thấy Phó Thiên Ngân, với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng quyến rũ, xuất hiện trong văn phòng. Nhưng tất cả những cảm xúc ấy đều được cô giấu kín, không để lộ ra ngoài.
Cho đến một đêm, khi công việc quá bận rộn, Tần Vô Song phải ở lại làm thêm giờ. Văn phòng đã vắng lặng, chỉ còn lại cô và vài người khác. Cô cắm cúi vào máy tính, cố gắng hoàn thành nốt công việc. Thời gian trôi qua, đồng hồ trên tường đã chỉ quá nửa đêm, và cô là người cuối cùng còn ở lại.
Đúng lúc ấy, Phó Thiên Ngân xuất hiện. Anh bước vào phòng với vẻ mặt điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại mang một nét gì đó khác lạ mà Tần Vô Song chưa từng thấy trước đây. Cô ngạc nhiên, nhưng trước khi kịp phản ứng, Phó Thiên Ngân đã bước lại gần, ánh mắt không rời khỏi cô. Anh không nói lời nào, chỉ nhìn cô với một sự kiên định và quyết tâm.
Tần Vô Song cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng cô không thể thoát khỏi ánh mắt đó. Trong một khoảnh khắc bất chợt, cô nhận ra bản thân mình không chỉ là một cấp dưới mà còn là một người phụ nữ với những cảm xúc và ham muốn bị dồn nén. Phó Thiên Ngân nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào má cô, và rồi, như một dòng nước cuốn trôi tất cả mọi nghi ngại, mọi khoảng cách, hai người nhanh chóng cuốn vào nhau.
Họ không cần lời nói, chỉ có sự đam mê cháy bỏng và sự khao khát ẩn giấu bấy lâu. Từng động tác, từng cái chạm, đều đầy mãnh liệt, như thể cả hai đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu. Trong đêm tối của văn phòng, khi mọi quy tắc và giới hạn đều bị xóa nhòa, Tần Vô Song và Phó Thiên Ngân đã cùng nhau trải qua một đêm nồng nàn, khi mà tất cả sự cao ngạo, sự xa cách, và những rào cản bị đẩy lùi.
Sáng hôm sau, khi mặt trời bắt đầu ló rạng, Tần Vô Song tỉnh dậy trong vòng tay của Phó Thiên Ngân. Nhưng thay vì sự ngượng ngùng hay hối hận, cô cảm thấy một sự bình yên lạ thường. Phó Thiên Ngân vẫn giữ cô trong vòng tay, ánh mắt anh dịu dàng hơn bao giờ hết. Anh nhẹ nhàng nói với cô, rằng đêm qua không phải là một sai lầm, mà là điều mà cả hai đều khao khát bấy lâu.
Câu chuyện của họ sau đó không chỉ dừng lại ở đêm ấy. Tình cảm giữa họ dần dần phát triển, từ những lần gặp gỡ trong bí mật, đến việc dần dần chấp nhận tình cảm của mình và đối mặt với thực tại. Nhưng mối quan hệ của họ không hề dễ dàng, khi phải đối mặt với ánh mắt soi mói từ người khác, những rào cản từ địa vị, và cả những xung đột nội tâm của chính họ. Liệu tình yêu của Tần Vô Song và Phó Thiên Ngân có thể vượt qua tất cả những khó khăn đó để đến với nhau một cách trọn vẹn?