Thẩm Quân có một kim bài hạn sử dụng một năm, "Tự chủ lựa chọn quyền" siêu cấp bảo vệ bản thân. Trạm Quang bắt đầu phòng cướp mỗi ngày đều nhìn chằm chằm cô. Từ mặt trời mọc tới lúc lặn, điều này làm cho Thẩm Quân không biết nên khóc hay cười. Chính cô đột nhiên muốn chọc hắn, cũng trở nên xuất quỹ nhập thần.
Mỗi ngày giữa hai người đều lập đi lập lại một đoạn đối thoại:
Trạm Quang: "Em vừa rồi đi đâu?"
Thẩm Quân: "Đi tìm Chu Dĩ Vi."
Trạm Quang: "Không phải đi tìm Doãn Gia Trí sao?"
Thẩm Quân: "Em tìm Doãn Gia Trí làm gì."
Trạm Quang: "... Cậu ta từ trước tới nay cũng không tốt đẹp gì, đột nhiên lại không tìm được em, sau đó anh thấy em đi từ hướng ký túc xá bọn họ chạy ra. Tại sao Chu Dĩ Vĩ không tìm em mà em đi tìm cô ấy."
Thẩm Quân: "Anh coi trọng Chu Dĩ Vi sao?"
Trạm Quang: "Sao có thể."
Đúng vậy, cái đoạn đối thoại không đầu không đuôi, không lý lẽ, không chất dinh dưỡng vậy lại diễn ra mỗi ngày.
Bất luận bên cạnh Thẩm Quân xuất hiện một sinh vật nào đó giới tính là nam. Trạm Quang nhất định sẽ dùng ánh mắt sáng như tia X Quang mà quét đến bản thân cô nổi hết lông tơ. Một tên ấu trĩ, quỷ hẹp hòi, tinh thần thượng não.
Đây chỉ là Thẩm Quân suy nghĩ trong lòng, bề ngoài không dám chống đối hắn. Vị đại gia này bây giờ tâm trạng hơi bị rối loạn, chỉ tiếp thu khen ngợi, không tiếp nhận bất kỳ thứ gì bất bình, hay phản bác. Nếu không bản thân cô sẽ bị hắn hành tơi tả, Thẩm Quân cũng sợ bản thân ngày nào đó bị túng dục quá độ mà tâm thần bất định.
Hôm nay, trong lúc vừa tan học, Thẩm Quân liền chạy vào nhà vệ sinh nữ. Nhưng mà đi phía sau cô còn có một cái đuôi to đùng. Cô bất đắc dĩ quay đầu: "Đại gia, anh muốn đi vệ sinh chung với em sao?"
Trạm Quang hết sức tự nhiên, nhún nhún vai: "Không sao. Anh không ngại." Sau đó còn gấp gáp ôm chặt cô đi vào bên trong nhà vệ sinh.
Thẩm Quân thiếu chút nữa phì cười: "Không biết xấu hổ."
Hắn mỗi ngày đều muốn cô. Bây giờ còn không yên tâm cái gì. Đúng là bại hoại.
Thiếu niên nào đó vẫn giống như pho tượng đứng ghì ở cửa, Thẩm Quân cương không lại hắn đành phải dịu dạng nói chuyện: "Đừng mà, nhà vệ sinh không có ai, anh lo cái gì. Em đi xong sẽ về tìm anh. Anh mị lực lớn như vậy, làm sao em bỏ được đây."