Bạch Liên Họa thẹn quá thành giận. Nhớ tới trước kia Lữ Xá Tiêu luôn luôn tìm cách nịnh bợ mình, lại có phần giống với tùy tùng, bây giờ cô ta lại diện cớ thân thể không khỏe, ở lỳ trong nhà đóng cửa không rời khỏi.
Ở bên ngoài không chừng Bạch Liên Họa đã phái người giám thị nhất cử nhất động của mình.
Hôm nay, giới khoa học kỹ thực của quốc gia Đế Quốc hẹn nhau tham dự để kết thúc vài hạng mục quan trọng, tất cả học giả danh nhân đều hội tụ đông đủ. Lúc này, Giải Bàn Hạ cũng đang vội vàng cùng với vài học giả khác chuẩn bị nghiên cứu, Bạch Liên Họa cũng nhân cơ hội này lén lút gặp Chiêu Nhật Thiêu và Diệp Lãng Thần chơi đùa tình ái.
Không thể không nói, may mắn cho Lữ Xá Tiêu là Bạch Liên Họa luôn duy trì hình tượng thuần lương thục đức trong mắt mọi người, cho nên cô ta không đem sự căm thù của mình đối với Lữ Xá Tiêu, đi nói với hai vị gian phu kia, nếu không Lữ Xá Tiêu đột nhiên bị vô thanh vô tức bóp chết cũng không biết vì sao.
Nghi lễ diễn ra cũng như những buổi tiệc khác, như cũ mà tiến hành. Nhưng mà lần này, Thẩm Quân dựa vào năng lực của bản thân, mà đá thẳng chân Mã Lị Tô xuống đường, buổi tiệc lần này, Thẩm Quân thay mặt cho toàn bộ viện nghiên cứu lên đài phát biểu.
Còn Đái Luật Mậu lại đại diện cho quân đội quốc gia, sẽ lên phát biểu sau lượt Thẩm Quân.
Từ trước tới nay Đái Luật Mậu đối với những việc nhàm chán này thường là vô cùng ích lời.
Nhưng mà hôm nay,
Bặc Lưu Kình tự đá bản thân mình, làm bộ như bản thân chính là cục đá, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nhìn.
À không, tạm thời vờ như là mắt mù tai điếc.
Trưởng quan à, tuy đây là góc kẹt, nhưng mà tay của ngài có thể an phận một chút không?
Không không, đây không phải là nơi chỉ có một mình hai người, có thể khắc chế một chút không?
Sô pha, ban công, buồng vệ sinh, cái gì mà rửa sạch?
Cái gì mà nên trang hoàng lại, làm tân phòng sao?
Bặc Lưu Kình cảm thấy bản thân hơi suy nghĩ hoang đường, kích động mà đánh một cái lên Hách Đa Khánh bên cạnh.
"Con mẹ nó, cậu làm...."
Hách Đa Khánh đau đớn, nỗ lực nghẹn lại âm thanh chửi bới, nhưng mà một động tĩnh nhỏ cũng là Đái Luật Mậu nghe thấy, một ánh mắt lạnh lùng bắn vào trong người.
Hách Đa Khánh tức thời ngậm miệng, an tĩnh như gà.