"Kêu cái gì...Em kỳ thật thích muốn chết đúng không? Phía dưới cắn tới khẩn như vậy, thiếu chút nữa kẹp chết anh. Tiểu dâm đãng...Tiểu yêu tinh...Ân, tiếp tục kẹp...Xem anh làm thế nào thao chết em..."
Đái Luật Mậu giống như chỗ kỳ quái nào đó bị kích động, những lời nói dâm ngữ thô tục cứ liên tục vang lên, Thẩm Quân nghe tới đỏ tai hồng mặt, lại nhịn không được phụ họa hắn vài lời. Phải biết rằng, Đái Luật Mậu là người chưa có bất luận thứ gì có thể làm hắn mất khống chế, hôm nay Thẩm Quân được hưởng thụ đãi ngộ này, là Thẩm Quân độc nhất vô nhị.
Thẩm Quân ngày thường cũng ngụy trang mình thành cao lãnh thanh tao, nhưng bị hắn trêu chọc một hồi, cả người liền phát lãng, Đái Luật Mậu càng nói càng hăng hái, dẩu mông lên bị hắn thao, dương vật đĩnh vào cái bụng nhỏ, dễ dàng đâm vào bên trong, chỗ sâu nhất, làm cô sướng tới tinh thần nhộn nhạo.
"Dâm đãng."
Đái Luật Mậu không biết xấu hổ, động tác dục hỏa tăng vọt, hừng hực thiêu đốt: "Bang!" một tiếng, bàn tay to đánh vào lên cái mông đào mật của cô, lưu lại một vết hồng lớn.
Thẩm Quân kêu: "A a", đau đớn cộng với khoái cảm, cô hờn dỗi: "Muốn nữa....A Luật...Em tới...."
Cổ khí này làm Đái Luật Mậu sướng phát điên, hai mắt đỏ đậm, thật mạnh đâm vào trong: "Con mẹ nó dâm đãng!"
Nói xong, lại đánh một phát lên mông cô, khi thì vuốt ve, khi thì đánh, cánh mông trắng nõn trở nên đỏ bừng, hồng thấu như quả đào, Đái Luật Mậu chỉ hận không thể hái xuống ăn vô bụng.
Sớm biết rằng hai người hợp phách như vậy, mấy năm nay hắn nên làm cô từ sớm, không quản Bạch Liên Họa gì đó nữa.
Đái Luật Mậu than thở trong lòng, cũng may bình thường cô đều mang cái kính dày, chỉ có thể để hắn nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp này, nếu không chừng lại dùng nó đi trêu hoa ghẹo nguyệt.