Thời gian lại qua thêm nửa tháng, trừ chỗ nào đó phản ứng thì không có gì tiến triển gì mới, Thẩm Quân vuốt cằm nghĩ: "Chẳng lẽ chưa đủ kích thích?"
"Không tỉnh cũng không sao....em có quà cho anh....gậy mát xa này...chắc là đủ kích thích...nhỉ...."
Thẩm Quân cầm gậy mát xa, nhìn vào tiểu cúc hoa mê người của Tiêu Cao Ý, chuẩn bị thâm nhập giao lưu tiểu cúc hoa: "Ừm...không phải anh thích làm đằng sau ha...vậy giờ em...làm anh"
Thẩm Quân lúc này, xoay người theo kiểu 69. Đang chuẩn bị hành động thì tiểu hoa huyệt của cô lập tức có cảm giác ai đó dùng lưỡi liếm láp, cô giật mình, xoay lưng, nhìn chằm chằm người nằm trên giường.
Trong nháy mắt, Thẩm Quân đã hiểu rõ câu nói: Liếc mắt một cái, đã là vạn năm.
Bao lâu rồi không gặp nhau, bây giờ bị hắn nhìn thấy chính mình đang chuẩn bị làm bậy, Thẩm Quân một bụng chột dạ.
Tiêu Cao Ý híp mắt: "Còn không lấy ra..."
"Em...."
Thẩm Quân rút tay, ngồi lại ngay ngắn, vẻ mặt thấy chết không sợ nhìn Tiêu Cao Ý chằm chằm.
Từ lúc hôn mê tới đây, Tiêu Cao Ý mỗi ngày đều sống trong bóng tối, hắn luôn tự hỏi Thẩm Quân bây giờ thế nào rồi, ba mẹ có khỏe không. Hắn trước đây trời không sợ chết không sợ, nhưng bây giờ, lại không ngừng nghĩ nếu hắn chết rồi, cô thế nào đây, ba mẹ thế nào đây.