+ trong phòng tắm dùng ngón tay cắm vào tiểu huyệt cô + không khống chế được lại cắm vào tiểu huyệt lần nữa.
Kỷ Lưu Thành thực sự chân thành.
Trước tối nay khi Thích Âm cố ý lạnh nhạt với anh, anh cũng không thể hoàn toàn chuyển thân phận từ anh trai thành bạn trai của cô, nhưng sau khi trải qua niềm vui sướng sau khi làm chuyện đó với Thích Âm, anh bỗng nhiên nghĩ thông suốt.
Thật ra thì trong lòng anh vẫn luôn thích Thích Âm, chẳng qua lúc đó anh vẫn chưa thông suốt, vì thế anh không thể liên kết cảm giác này với tình yêu.
“Âm Âm?”
Kỷ Lưu Thành cũng muốn nghe Thích Âm đáp lại.
Kết quả Thích Âm lại nói: “Muốn làm tớ, vậy thì về nhà tiếp tục.”
Kỷ Lưu Thành bị chọc giận: “Đây là điểm chính sao?”
Thích Âm: “Thế điểm chính là gì?”
Kỷ Lưu Thành: “Điểm chính là tớ thích cậu.”
Thích Âm: “Không phải đã đồng ý qua lại với cậu rồi sao?”
Kỷ Lưu Thành thật là không biết phải làm sao với cô nhóc này, anh buông Thích Âm ra, trong lòng phát điên một hồi, mới cầm lấy bả vai Thích Âm: “Điều tớ muốn là cậu qua lại với tớ sao? Tớ muốn biết tình cảm mà cậu đối với tớ là gì?”
Thích Âm thẳng thắn như cũ: “Tớ muốn cậu làm tớ.”
Kỷ Lưu Thành càng tức giận hơn: “Chẳng lẽ cậu chỉ thèm muốn côn ŧɦịŧ phía dưới của tớ thôi à, không thích tớ sao?”
Thích Âm cũng tức giận: “Sao cậu phải hỏi tớ, chẳng lẽ cậu không thể tự cảm nhận được sao?”
Kỷ Lưu Thành cạn lời.
Anh đã hiểu, cô gái trước mắt này coi như trong chuyện tình cảm thì thẳng thắn, nhưng không đổi được tính cách kiêu ngạo, vụng về của mình.
Quả thực là bực mà.
Ai bảo anh chỉ thích cô cơ chứ?
“Được, tớ tự cảm nhận, chờ đến khi về nhà tớ sẽ cắm côn ŧɦịŧ vào bên trong cậu, dùng nó để cảm nhận được không?” Kỷ Lưu Thành bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ nói mấy lời phóng túng.
Sau đó hai mắt Thích Âm lập tức sáng lên.
Cô nói: “Được.”
Kỷ Lưu Thành là một người cẩn thận, anh lại bật đèn lên kiểm tra lại một lần nữa, xác nhận không để lại vết tích gì mới mang Thích Âm rời đi.
Thích Âm đi được hai bước, chợt hít nhẹ một hơi.
Đó là âm thanh bị đau.
Kỷ Lưu Thành lập tức phát hiện, anh liếc nhìn đôi giày cao gót dưới cặp chân của Thích Âm, lại nhìn đôi chân đang run rẩy của cô, trong nháy mắt liền biết.
“Tiểu huyệt đau sao?”
Thích Âm vẫn mạnh miệng: “Không đau.”
Nói xong rồi coi như không có chuyện gì xảy ra đi về phía trước.
Nhưng Kỷ Lưu Thành đã sớm nhìn thấu cô, vì vậy anh chỉ thở dài một cái, đi lên phía trước ôm ngang cô lên.
Thích Âm kinh ngạc: “Cậu làm gì vậy?”
Kỷ Lưu Thành: “Tớ đau lòng vì cậu bị tớ làm quá tàn nhẫn không được sao?”
Thích Âm nghe anh nói vậy liền vòng tay qua cổ anh, hừ nói: “Vậy cậu ôm tớ cho chắc vào.”
Kỷ Lưu Thành: “Yên tâm.”
Sau khi về nhà, Kỷ Lưu Thành cũng không buông Thích Âm xuống, mà ôm cô vào nhà tắm luôn.
Ở trong trường làm chuyện đó thật sự quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nhưng cũng quá bất tiện, ví dụ như anh bắn một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào tiểu huyệt cô, căn bản không có cách nào rửa sạch.
Đèn phòng tắm được bật lên, Thích Âm đi chân trần đứng ở trong bồn tắm, Kỷ Lưu Thành vừa quay đầu lại liền thấy được tϊиɦ ɖϊƈh͙ chảy từ đùi trong ra, chảy qua bắp chân, lại chảy xuống mắt cá chân tinh xảo.
Hình ảnh này cũng quá mức dâʍ đãиɠ, cố tình Thích Âm vào thời điểm này còn chống tay lên tường nhắc nhở anh: “Đều là cậu bắn vào.”
Kỷ Lưu Thành đương nhiên biết đó là của anh bắn vào!
Anh nhìn kĩ Thích Âm, hô hấp lại bắt đầu nặng nề.
Thích Âm cười cười, trực tiếp đi ra khỏi bồn tắm, kéo khóa quần của Kỷ Lưu Thành, lấy côn ŧɦịŧ nửa cứng của anh ra.
Thả ra, lại xoa nắn khiêu khích đến khi hoàn toàn biến nó trở nên cứng, to hơn.
“A ~ ”
Hoa huyệt phía dưới lại chảy nước.
Thích Âm rất ngứa, cũng rất muốn, vì thế cô ghé vào bồn rửa mặt bên cạnh, vén váy lên, chớp mắt với Kỷ Lưu Thành: “Tớ vẫn còn dâʍ ŧɦủy̠, bên trong còn có tϊиɦ ɖϊƈh͙ mà cậu bắn vào, đã được bôi trơn rồi, cậu có thể trực tiếp đi vào.”
Kỷ Lưu Thành khàn khàn nói: “Hôm nay là lần đầu tiên của cậu.”
Thích Âm thổi bay mấy sợi tóc bên miệng, cười khẽ: “Vậy thì sao?”
Kỷ Lưu Thành: “Tớ không thể chơi hỏng cậu được.”
“Nhưng mà tiểu huyệt tớ ngứa,” Thích Âm vòng tay ra phía sai cắm vào hoa huyệt của mình, nhờ vào tϊиɦ ɖϊƈh͙ bôi trơn thọc vào rút ra, vừa thọc vào rút ra vừa rêи ɾỉ, nói với Kỷ Lưu Thành: “Nếu cậu không làm tớ, tớ sẽ dùng gậy rung.”
“Đệt!”
Kỷ Lưu Thành bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ rốt cuộc không nhịn được nữa, anh rút tay Thích Âm ra thay thế bằng tay mình, một lát sau anh lại chôn vùi côn ŧɦịŧ của mình vào khe nhỏ mềm mại đó.
“A… Sướng quá…”
Cuối cùng Kỷ Lưu Thành vẫn ở trong phòng tắm làm Thích Âm một hồi.