https://truyensachay.net

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1315: Vặn răng hắn cho tôi

Trước Sau

đầu dòng
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương 1315: Vặn răng hắn cho tôi

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Người trẻ tuổi nói là tiếng Myanmar, Lý Dương có thể nghe hiểu một ít, biết ý tứ trong lời nói của hắn.

- Tướng quân Tra Toa!

Người vóc dáng cao cũng nhìn thấy người thanh niên đi tới này, sắc mặt lập tức biến đổi, thái độ chuyển biến một trăm tám mươi độ sovới khi Lý Dương tới, cười nịnh bước nhanh nghênh đón người trẻ tuổi kia .

- Hồ Bố!

Người trẻ tuổi cẩn thận đánh giá người vóc dáng cao, lập tức kêu lên một cái tên, người cao kia gật đầu như gà mổ thóc, vẻ mặt hớn hở.

- Vâng, là tôi, không ngờ tướng quân ngài còn nhớ rõ tôi, khiến tôi rất cảm động!

Người vóc dáng cao nịnh hót, hoàn toàn bất đồng với bộ dạng vừa rồi, Lý Dương nhìn thấy chỉ cảm thấy ghê tởm, nhịn không được quay đầu đi.

- Vừa rồi có chuyện gì thế?

Người trẻ tuổi ngẩng đầu, cao ngạo hỏi một câu, người vóc dáng cao không dám giấu diếm, lập tức đem chuyện vừa rồi nói một lần.

Đương nhiên, hắn chính là nói nhỏ chỉ để người trẻ tuổi nghe, hơn nữa thêm mắm thêm muối một hồi, khiến Lý Dương bọn hắn bị nói thành người tới gây rối.

Người trẻ tuổi vừa nghe vừa gật đầu, còn không ngừng nhìn Lý Dương bọn hắn, hắn chú ý nhất vẫn là Trần Vô Cực.

Trần Vô Cực tuy rằng hơn 70 tuổi , nhưng càng giống là người hơn sáu mươi tuổi hơn, ông chủ Trung Quốc như vậy đến Myanmar có rất nhiều.

Còn một điều, trên người Trần Vô Cực có một vẻ uy nghiêm bất đồng, đây là từ sau khi hắn trở thành đại sư cao nhất bồi dưỡng được. Sau khi được công nhận là tông sư, vẻ uy nghiêm càng tăng lên.

Nhưng vẻ uy nghiêm đó ở trong mắt người trẻ tuổi, liền trở thành cam đoan có tiền, người trẻ tuổi nghe lời nói của người vóc dáng cao kia, tham lam trong mắt cũng càng ngày càng tăng.

- Vâng, còn không mau nghe lời tướng quân, cùng tiến lên, bắt lấy bọn họ!

Người cao đáp lại đầu tiên, lúc sau còn cười gian xảo nhìn Lý Dương bọn hắn, hắn đang nghĩ, bốn người trước mắt này đang gặp xui xẻo.

Người trẻ tuổi tên là Tra Toa, là người của Hồ Tô tướng quân trong 5 đại gia tộc Myanmar, hơn nữa còn là cháu ngoại Hồ Tô tướng quân.

Hồ Tô tướng quân chỉ có một em gái, vô cùng yêu thương, mẹ của Tra Toa chính là e gái Hồ Tô tướng quân, chính là bởi vì như thế, từ nhỏ Tra Toa được nuông chiều từ bé, dưỡng thành tính khí không ai ưa nổi.

Rất nhiều người hợp ý, đều gọi hắn là tiểu tướng quân.

Nhưng mọi người hiểu, Hồ Tô có 5 con trai, vô luận sắp xếp như thế nào, vị trí tộc trưởng này đều khó có khả năng truyền cho Tra Toa, nên hắn được gọi là tiểu tướng quân, cũng là người khác khen tặng hắn thôi.

Sự thật cũng là như thế, ở Myanmar, chỉ có mình Tra Toa được gọi tiểu tướng quân, cho dù là Sang Dala, lúc trước cũng không được xưng hô như thế.

Hồ Tô hiểu cháu ngoại mình, biết hắn không có bản lãnh gì, lại tham tiền, nên cho hắn đến phụ trách trị an chợ này.

Ngõa Thành là sở hữu của cả 5 đại gia tộc, vấn đề trị an cũng là 5 đại gia tộc cùng phụ trách, thực hiện chế độ luân phiên trực ban, nói như vậy, mỗi gia tộc phụ trách trị an hai tháng, một năm còn lại hai tháng, do gia tộc Sang Dun phụ trách.

Chợ này, gia tộc Sang Dun đầu tư nhiều nhất, quản thêm trị an cũng không gì đáng trách.

Nói là trị an, kỳ thật chính là thu một chút phí tổn, ngoài phí ra vào, còn có một số phí quản lý thương gia, phí quản lý thương gia này là cố định, không ai dám động chân tay vào, còn phí ra vào, do nhân viên luân phiên trực ban phụ trách.

Bình thường mà nói, chỉ cần là người bên ngoài, ra vào chợ đều phải giao một ít tiền, đây đã trở thành một cái lệ thường, người thức thời chủ động bỏ tiền, người không thức thời sẽ bị doạ dẫm một hồi, lần sau sẽ thành thức thời.

Hồ Tô tướng quân đem Tra Toa về đây phụ trách trị an, chính là cho hắn cơ hội, kiếm một chút tiền.

Nhưng Hồ Tô tướng quân cũng sẽ không nghĩ tới, Tra Toa ở trong này lại gặp phải Lý Dương, hơn nữa còn đem bàn tay đen sờ tới người Lý Dương, sớm biết điểm ấy, hắn tuyệt đối sẽ không cho Tra Toa đến phụ trách chuyện này.

Người vóc dáng cao kêu lên rồi, chính hắn cũng không động thủ, mười mấy người bên cạnh hắn, thì hung tợn xông tới Lý Dương bọn hắn.

Triệu Khuê và Hải Đông nghênh đón đầu tiên, những người này là người thường, không thể nào là đối thủ của Triệu Khuê và Hải Đông, không đến một phút sau, hai người đã hạ ngã ba bốn người, những người khác đều bị chắn bên ngoài.

Triệu Khuê và Hải Đông dũng mãnh, đã trấn trụ những người khác.

- Cùng tiến lên, tất cả đều tiến lên, bọn hắn ít người, chúng ta nhiều người!

Người cao kia sửng sốt, lập tức khàn giọng hét lớn, hắn hét vẫn có chút tác dụng, bên cạnh hắn, tất cả những người đó đều động thủ, cùng một lúc mười lăm mười sáu người, cùng nhau hướng tới chỗ Lý Dương bọn hắn.

Nhiều người như vậy cùng nhau lại đây, lại là nơi trống trải, Triệu Khuê và Hải Đông không sử dụng vũ khí, muốn ngăn lại cũng có chút khó khăn.

Triệu Khuê vừa định rút súng, tay Lý Dương đột nhiên đặt lên cánh tay của hắn, khiến cho hắn không thể lấy súng đang giấu ở trên người ra.

- Đã lâu không động thủ, để cho tôi luyện tập một chút!

Lý Dương cười cười với Triệu Khuê, từ sau khi lĩnh ngộ ý nghĩa Thái Cực Quyền, Lý Dương tiến bộ nhanh hơn, đáng tiếc hắn bình thường chỉ có thể cùng Trần Vô Cực luận bàn, còn chưa được chính thức động thủ.

Lúc này có người đưa tới cửa để cho hắn luyện tập, Lý Dương cao hứng còn không kịp, làm sao có thể nhường Triệu Khuê lấy súng ra cho những người này chạy mất.

Lý Dương liền gia nhập chiến đoàn, Trần Vô Cực thì cười lui về sau mấy bước.

Tuổi của hắn lớn, sớm đã vượt qua giai đọan dễ xúc động, những người này, ba người Lý Dương ứng phó cũng đủ.

Đừng thấy bọn hắn nhiều người, chỉ cần là ở nơi trống trải, những người này dù cầm vũ khí lạnh, cũng không phải đối thủ của Lý Dương, thực lực của Lý Dương bây giờ, đối phó những người này tuyệt đối khỏi phải nói.

Sự tình phát triển cũng không ngoài dự liệu của Trần Vô Cực.

Lý Dương gia nhập chiến đoàn, chỉ trong chốc lát, bên cạnh bọn hắn liền không còn người nào, cả người cao kia cũng ngã trên mặt đất, hắn bị Lý Dương đánh trúng.

Lý Dương không thích người này, người này được đãi ngộ đặc biệt nhất, sau này trở về, hắn ít nhất phải nằm viện ba tháng.

Những người này đều ngã xuống, còn có một người đứng ở nơi đó.

Người tên Tra Toa, đang hai mắt trừng tròn xoe, nhìn Lý Dương bọn hắn.

Hắn chẳng thể nghĩ tới, mấy người trước mắt này lại quá lợi hại, bọn hắn hai mươi người, vài giây liền bị quật ngã toàn bộ, tốc độ này thật quá nhanh, một điếu thuốc cũng chưa hút xong đâu.

- Đừng, các ngươi đừng tới đây!

Thấy Lý Dương đi tới, Tra Toa cuống quít muốn chạy, kết quả bởi vì kích động, lại đặt mông ngã trên mặt đất.

- Lý … Lý tiên sinh, ngài không sao chứ!

Lúc này , hai người mặc thường phục rốt cục cũng chạy tới bên này, bọn hắn trực tiếp chạy đến bên cạnh Lý Dương, khẩn trương hỏi một câu.

- Tôi không sao, các anh đợi lát nữa!

Lý Dương gật đầu, lại đầu quay lại nhìn về phía Tra Toa, hai người kia thấy Lý Dương không có việc gì thì yên tâm hơn, lại lùi lại sau.

Chung quanh có hai mươi người đang nằm không đứng lên, từ khi bọn hắn phát hiện Lý Dương bên này xảy ra sự cố, chạy đến nơi đây cũng chỉ vài phút, thời gian ngắn ngủi như vậy, Lý Dương bọn hắn lại đã đánh ngã nhiều người như vậy, sức chiến đấu này thật đúng là không tầm thường.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì? Có ai không, mau … Có ai không, ta, ta cảnh cáo ngươi, cậu ta là Hồ Tô tướng quân, ngươi đắc tội với ta, đừng nghĩ sống sót rời khỏi Myanmar!

Tra Toa dường như rất kích động, thấy Lý Dương lại đi tới, vội vàng lớn tiếng gầm rú lên.

Đáng tiếc người của hắn đều ở đây, toàn bộ bị đánh ngã , lúc này hắn kêu gào như thế nào cũng sẽ không có người nào đến, lại càng không có người đến cứu hắn.

- Hồ Tô tướng quân!

Lý Dương hơi chút dừng lại, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, người làm cho người ta thấy mà không thích, lại còn có hậu trường rất mạnh.

Nhưng hắn vừa rồi muốn bắt Trần Vô Cực lại, trên mặt Lý Dương đã lộ ra sát khí, Trần Vô Cực là sư phụ của hắn, có người bất kính đối với sư phụó của hắn, Lý Dương đương nhiên sẽ không tha người này.

- Đúng vậy, cậu ta chính là Hồ Tô tướng quân, nếu ngươi thức thời hãy nhanh chóng nói xin lỗi ta, nói không chừng ta có thể tha cho các ngươi!

Tra Toa thấy danh hào của cậu hắn có tác dụng, lại nói thêm.

Nơi này chính là Myanmar, hắn tương đương với thái tử đảng Myanmar, chỉ cần những người này không ngốc, sẽ không dám đắc tội chính mình, nếu không cậu mình tức giận , những người này có thể rất thảm .

Coi như không thể giết bọn họ, cũng có thể làm cho bọn họ nếm một trận đau khổ, bồi thượng không ít tiền tài.

Vừa nghĩ tới tiền tài, Tra Toa lại âm thầm nảy sinh ý nghĩ ác độc, những người này làm cho mình mất mặt như vậy, sau này nhất định phải đòi thật nhiều, vốn dĩ thầm nghĩ đòi hai mươi vạn đôla, hiện tại ít nhất phải năm mươi vạn đôla mới được.

Năm mươi vạn đôla, đối với việc chỉ phụ trách chợ như Tra Toa mà nói, chính là một con số không nhỏ.

- Sao cơ, không tha cho chúng tôi?

Lý Dương cười lớn, có chút thương hại nhìn Tra Toa trước mặt, lại tiếp tục nói:

- Đừng nói là cậu, cho dù là Hồ Tô tướng quân ở đây, tôi tin tưởng ông ta cũng tuyệt đối không dám nói chuyện với tôi như vậy, tôi nghĩ, bởi vì chuyện của cậu mà ông ta sẽ phải nhận lỗi với tôi!

Lý Dương lạnh lùng nhìn người thanh niên kia, lời của hắn có chút cuồng vọng, nhưng tuyệt đối là chân thật.

Ở Cuba, Hồ Tô bọn hắn đều tha thiết mong chờ Lý Dương quay lại, bọn hắn bây giờ đang có điều mong cầu Lý Dương, có thể nói Lý Dương chính là chúa cứu thế của bọn họ, đừng nói xin lỗi , ngay cả yêu cầu làm gì, bọn họ đều sẽ đồng ý.

Hồ Tô Chân ở đây, chỉ sợ trước tiên sẽ cắt đứt chân Tra Toa.

- Ngươi… ngươi, thật to gan!

Tra Toa nhìn Lý Dương chằm chằm, lúc sau mới lộ ra vẻ mặt phẫn nộ cực độ, thanh âm cũng thoáng dâng cao một chút.

Hồ Tô tướng quân chính là thần thánh trong lòng Tra Toa, là cột trụ lớn nhất, Lý Dương nói như vậy, trong lòng Tra Toa tự nhiên không tiếp nhận được.

Nhưng người này còn không phải rất ngốc, biết bây giờ là bất lợi đối với chính mình, ngoài miệng tiếp tục thể hiện, nhưng thanh âm nói ra, cũng không còn lớn như cũ.

- Bịch bịch …

Một tràng thanh âm chạy bộ truyền tới, binh lính trên ba cỗ xe quân xa lúc này rốt cục đều chạy lại đây, bọn hắn tổng cộng có hơn sáu mươi người, hơn sáu mươi người cùng nhau xếp đội hình, rất nhanh chạy tới, thực có khí thế.

Hơn sáu mươi người, đến nơi đây liền lập tức vây quanh ở chung quanh Lý Dương, hai người mặc thường phục kia, vội vàng ra lệnh đưa những người trên mặt đất đó đi ra ngoài, tạm thời tạm giam trước.

Những người này dám động thủ đối với Lý Dương, không thể tha được bọn họ.

Cũng có thể nói, những người này bắt đầu từ giờ, sinh tử của bọn họ hoàn toàn ở trong tay của Lý Dương, chỉ cần Lý Dương nói một tiếng, muốn bọn hắn chết bọn hắn không thể không chết.

Nơi này là Myanmar, ở nơi này, tiếng nói của 5 đại gia tộc chính là luật pháp.

Bọn họ đều là người của Hồ Tô tướng quân là đúng vậy, nhưng Hồ Tô tướng quân tuyệt đối sẽ không bởi vì những người này, đi đắc tội Lý Dương, ngược lại, hắn còn thực ủng hộ quyết định của Lý Dương.

Chứng kiến nhiều quân nhân khí thế đến vậy, Tra Toa cũng trợn tròn mắt.

Quần áo những người này hắn nhận ra được, là người của gia tộc Sang Dun, những người này vừa nhìn cũng biết là lính tinh anh của gia tộc Sang Dun, người được bọn hắn bảo hộ, khẳng định không phải là nhân vật bình thường.

Nhưng những người này xuất hiện cũng làm cho trong lòng hắn thoáng thấy an ổn.

Là người của gia tộc Sang Dun là tốt rồi, những người này biết thân phận của mình, chắc chắn sẽ không xằng bậy, nói cách khác thực dễ dàng khiến cho hai đại gia tộc phân tranh.

Hiện tại gia tộc Sang Dun là cường thế, nhưng còn không đến mức có thể đi nghênh ngang , hắn là cháu ngoại của Hồ Tô tướng quân, nhất định sẽ được nể mặt mũi.

Tra Toa nghĩ không sai, đáng tiếc hắn lại không biết lần này rốt cuộc mình đắc tội với ai.

Cái này cũng quyết định bi kịch của hắn.

- Triệu Khuê, vả miệng năm mươi cái, vặn răng hắn cho tôi!

Lý Dương nhìn Tra Toa, đột nhiên nói một tiếng, lúc này trong lòng của hắn đã có chủ ý, sau khi nói xong, hắn lại trực tiếp lấy điện thoại di động ra, bấm số của Sang Dala.

- Sang Dala, tôi ở trước cửa chợ Ngõa Thành, anh giúp tôi liên hệ Hồ Tô tướng quân, nói tôi muốn gặp ông ta, ngay bây giờ!

Lý Dương không để cho Sang Dala có thời gian phản ứng, nói xong liền cúp điện thoại.

Tra thoi nghe hiểu Hán ngữ, thấy Lý Dương cúp điện thoại, lại sửng sờ ngẩn người ra đó.

Hắn còn có chút không dám tin tưởng nhìn lên Lý Dương, Sang Dala là ai hắn đương nhiên biết rất rõ ràng, Sang Dala và hắn đều thuộc về thái tử đảng Myanmar bản địa, nhưng địa vị của Sang Dala rõ ràng cao hơn so với hắn.

Người ta chính là người thừa kế một đại gia tộc sớm được xác minh, lại là đại gia tộc cường đại nhất trong 5 gia tộc, cho dù cậu hắn, đối với người như vậy cũng chưa bao giờ dám khinh thị.

Hiện tại người trước mặt này, bên trong điện thoại lại không khách khí với Sang Dala như thế, nói vài câu như sai khiến hắn, quan trọng nhất là, hắn còn nói bảo cậu mình đến đây, hắn cho là hắn là ai chứ?

Người có tư cách đó, chỉ sợ chỉ có tướng quân cao nhất về quân sự và chính trị của Myanmar, tuyệt đối không phải người Trung Quốc trước mắt này.

- Bốp bốp …

Hắn còn chưa kịp phản ứng, trên mặt đột nhiên một trận đau nhức, đầu cũng bắt đầu choáng.

Triệu Khuê tóm được hắn, tay năm tay mười, xuống tay rất nặng, nếu Lý Dương nói muốn đánh rụng răng người này, vậy không thể để lại cho hắn một cái, năm mươi cái vả miệng, với sức mạnh của Triệu Khuê đánh vào miệng đến rụng răng tuyệt đối không là vấn đề.

Thanh âm Triệu Khuê vả miệng thực vang, chung quanh cũng không ít người đi đường đi qua, rất nhiều người còn dừng lại xem náo nhiệt.

Có những người chứng kiến người bị đánh là Tra Toa, lại rụt rụt đầu bỏ đi, đây đều là người lá gan tương đối nhỏ một chút, biết trường hợp trước mắt này không hay ho.

Năm mươi cái rất nhanh đánh xong, Triệu Khuê buông Tra Toa ra, vị tiểu tướng quân này cả người mềm nhũn, ngã trên mặt đất, gục tại chỗ này ngừng hộc máu.

Cùng với nôn mửa, hắn còn ộc ra không ít thứ màu trắng mang theo tia máu tươi, không cần đoán, cũng biết đây là răng trong miệng hắn.

Răng trong miệng hắn, thật sự bị Triệu Khuê đánh rơi.

Lúc này bộ dạng của Tra Toa, có thể nói là vô cùng thê thảm, khuôn mặt sưng rất cao, giống cái bánh bao lên men, trên mặt nước mũi nước mắt hỗn hợp cùng một chỗ, rành rành giọt giọt rơi ra.

Trần Vô Cực vẫn luôn mỉm cười nhìn tất cả chuyện này, cuối cùng còn nhẹ gật đầu.

Hắn kinh nghiệm xã hội phong phú, đã hiểu ý Lý Dương.

Lý Dương nghe hắn, quyết định không để Myanmar duy trì hiện trạng như vậy, vô luận đối ai tới đều là kết quả tốt nhất.

Trên thực tế cũng là như thế, Lý Dương là cùng Sang Dala quan hệ không tệ, nhưng nếu như không có mấy đại gia tộc khác, để Sang Dala một nhà độc tài, cũng không ai có thể cam đoan người nầy có thể sinh ra cái dã tâm khác hay không.

Nói thí dụ như Sang Dala muốn chen vào quân sự và chính trị, trực tiếp nắm trong tay cả Myanmar.

Loại khả năng này không phải là không có, Lý Dương nhất định bóp chết khả năng này từ trong trứng nước, với lợi ích ở Myanmar, hiện giờ Lý Dương kiếm tiền, người nào cũng không sánh bằng hắn.

Nhưng Lý Dương lại không muốn bởi vì bồi dưỡng gia tộc khác, mà ảnh hưởng đến quan hệ mình và Sang Dala.

Ở Myanmar, Sang Dala là bằng hữu duy nhất của mình.

Lúc này Tra Toa chủ động đụng vào hắn, thì coi như cho Lý Dương một cơ hội, một cơ hội trở mặt cùng ba đại gia tộc khác, Lý Dương đang cố ý làm lớn chuyện, một chút mặt mũi cũng không lưu lại cho Hồ Tô tướng quân, làm cho bọn họ bị lưu lại một vết đâm trong lòng.

Như vậy, quan hệ của Lý Dương cùng bọn họ chỉ có thể là hợp tác.

Kể từ đó, hắn giúp ba đại gia tộc đổ quặng mỏ, làm cho bọn họ không thể tiếp tục tranh chấp được với gia tộc Sang Dun, lại bởi vì lẫn nhau quan hệ trong đó không tốt, do đó không có khả năng hòa hợp giống như Sang Dala, cũng không thể có hợp tác hoàn mỹ được. Cứ như vậy, là có thể làm cho cả gia tộc Sang Dun được thoải mái.

Đến lúc đó, điểm tựa mà Lý Dương trợ giúp chỉ cần nghiêng một ít sang Sang Dun bên này, cam đoan gia tộc Sang Dun chiếm địa vị chủ đạo trong năm đại gia trong tộc.

Đây mới là lý do hắn mượn cơ hội này hung hăng đánh Tra Toa một chút, làm cho miệng Tra Toa không còn cái răng nào, chính là nỗi đau lớn nhất với Hồ Tô tướng quân, dù sao đây cũng là cháu ngoại của hắn.

Lý Dương làm tất cả chuyện này, sớm đã bị Trần Vô Cực nhìn ra, đây cũng là nguyên nhân Trần Vô Cực khen ngợi gật đầu, Lý Dương đang chậm rãi trưởng thành, đổi thành hắn lúc trước, có lẽ sẽ không dám đi xử lý như vậy.

- Phạch phạch … ào ào!

Triệu Khuê mới vừa đánh xong không lâu, từ chân trời liền có cái máy bay trực thăng bay tới, Sang Dala nhận được điện thoại của Lý Dương thì rất coi trọng, trực tiếp điều động máy bay trực thăng của gia tộc chạy lại đây.

Còn phía Hồ Tô tướng quân bên kia, hắn đã thông báo, khi nào thì đến cũng không phải việc của hắn. Nhưng hắn thật rất ít khi nghe được Lý Dương nghiêm túc như vậy.

- Lý Dương, sao lại thế này!

Máy bay trực thăng dừng ở một bên, Sang Dala xuống máy bay trực thăng liền đi thẳng đến bên Lý Dương, đến nơi liền vội vàng hỏi một câu.

- Không có gì, gặp được người không có mắt!

Lý Dương ảm đạm cười, Sang Dala lại nhìn thoáng qua hai người cùng tới, hai người liền bước lên phía trước, nhỏ giọng giải thích.

Kỳ thật hai người biết được cũng không nhiều, chính là vừa rồi nhỏ giọng hỏi thăm Hải Đông mới hiểu được sự tình tiền căn hậu quả, vừa lúc nói được.

Lúc này bọn hắn vẫn còn rất may mắn là vừa rồi đã nghe xong chuyện này, nếu không Sang Dala lên tiếng hỏi, bây giờ không đáp được câu hỏi của Sang Dala , bọn hắn sau khi trở về liền gặp trừng phạt nghiêm trọng.

- Tra Toa!

Nghe xong thủ hạ giải thích, ánh mắt Sang Dala cũng trừng lớn, mắt nhìn Tra Toa đang như một đầu heo.

Hắn và Tra Toa không quen, cũng không có giao tình gì, hai người có thể nói không phải người cùng một con đường, những người có thể cùng Sang Dala đối thoại, cơ bản đều là người kế thừa trực hệ của các đại gia tộc.

Tra Toa chỉ là được gọi tiểu tướng quân, không có nghĩa là hắn thật sự là một tướng quân, người như thế, ở trong mắt của Sang Dala cũng chỉ là cái sừng nhỏ mà thôi.

Nhưng hắn có thân phận đặc thù, là cháu ngoại trai của Hồ Tô tướng quân, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, Lý Dương đánh người nầy ác như vậy, còn trực tiếp gọi Hồ Tô tướng quân đến nơi đây, đây có thể tương đương đánh ở trên mặt Hồ Tô tướng quân một cái tát.

Hiện tại Hồ Tô tướng quân có mong cầu ở Lý Dương, việc này nhất định hắn sẽ nhẫn nhịn, nhưng cũng có nghĩa song phương đã không thể trở thành quan hệ giống bọn hắn.

Sang Dala rất nhanh suy nghĩ ra mấu chốt trong đó, khóe miệng dần dần lộ ra vẻ mỉm cười.
alt
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc